Thiên Quân cùng Cường hai cái dưới áp lực mà Tà Thần tạo ra vậy mà riêng phần mình đều có đột phá, thực lực một lần nữa đề thăng trên diện rộng, chỉ là đối thủ của bọn hắn chính là đại năng bí ẩn chuyển thế Tà Thần, một cái nhân vật cường đại tuyệt luân giống như đã từng ở thời đại nào đó xưng đế, kết quả liền khó đoán! Huống chi, Tà Thần trên tu vi còn cao hơn bọn hắn một đoạn dài...
Từ khi Tà Thần thu lại Tử khí thì những kẻ đang ở xa xa quan chiến có thể tương đối nhìn thấy hoàn cảnh đánh giết phía trên U hải, hoàn cảnh ác liệt, hư không tan nát, đủ loại lực lượng hóa thành từng tia nhỏ lan tràn khắp nơi, nhìn từng tia đó như nhỏ yếu nhưng một tia đó nếu có tu giả nhiễm phải chỉ e Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai cường giả cũng không được dễ chịu, về phần Hư vô cảnh phía dưới có thể đơn giản miểu sát.
Ba cái đánh giết được bảo phủ bên trong loại lực lượng này nên cũng không ai nhìn thấy cụ thể, chỉ có thể đại khái cảm nhận được ba cỗ khí tức cường hoành đang không ngừng va chạm, nếu tinh tế cảm thụ thì có thể nhận ra hai cỗ khí tức yếu hơn một chút đnag lẫn nhau phối hợp quần ẩu một cỗ khí tức mạnh hơn, đương nhiên, có thể làm đến múc “tinh tế quan sát” kia ở đương trường tuyệt không quá năm vị!
“Oành!”. Lại một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, kéo theo đó một vùng hư không chợt sinh ra, cả một vùng không gian rộng lớn dưới một chiêu này biến mất không lưu lại chút nào, không gian, thời gian như không còn tồn tại.
“Ù!”. “Vèo...”. Một bóng người chật vật bị đẩy lùi lại phái xa xa tách ra khỏi phạm vi hỗn loạn lực lượng, bất quá quanh thân hắn lực lượng cũng là hỗn loạn vô cùng, hủy diệt, tái tạo... không ngừng tại quanh thân hắn diễn sinh khiến cho không gian xung quanh cũng một hội vặn vẹo không ngừng. Cho đến khi lùi lại hơn trăm dặm hắn mới dừng lại thân hình, là Cường.
Tên này thần bí vô cùng, theo như Thiên Quân suy đoán là đến từ dị thế, thông qua con đường bí ẩn nào đó hàng lâm Hư thiên bí cảnh, thế nhưng bất kể là như thế nào cũng không thể không thừa nhận kể này khủng bố đến tình trạng khó tin. Hắn lúc này hình tượng so với trước còn thêm chật vật, thậm chí là bết bát. Cánh tay trái đã hoàn toàn biến mất cho đến vai, ngực trái một hồi vặn vẹo lõm xuống, đương nhiên là vừa trúng phải một đòn công kích khủng bố, trọng thương khiến cho hắn khuôn mặt cũng một trận nhăn nhó, chỉ là đang cắn răng chịu đựng.
“Khặc! Mẹ nó! Quả nhiên đáng sợ, hi vọng Vũ huynh cũng khiến hắn một lần đau khổ!”. Cường cuống họng khẽ nâng lên phun ra một ngụm máu khẽ chửi rủa, hai con mắt lại như tinh thần nhìn thẳng vào chỗ hỗn loạn lực lượng, hồn nhiên không chút để ý thương thế nơi vai trái cùng đã biến mất tay trái.
Hắn không biết hữu ý hay vô ý vậy mà rơi gần phía Vũ Thế Nguyệt cùng Vũ Thiên Dương hai cái, cách bất quá chỉ có vài dặm. Cái sau lập tức lo lắng kinh hoàng nhìn hắn lập tức muốn chạy lại nhưng bị hắn quay đầu lắc mất cái, dĩ nhiên bảo nàng tạm thời không nên đến gần hắn.
“Ông...”. Bên kia theo Cường bị đẩy lùi lại cũng gần như đồng thời, Thiên Quân thân hình cũng cấp tốc lui lại tránh xa Tà Thần vị trí. Hắn một kích đã đắc thủ!
Thiên Quân cùng Cường phối hợp đánh với Tà Thần, ban đầu là từng dựa vào thần thông đánh lén khiến cho Tà Thần bị thương chút ít khiến cho hắn vô cùng kiêng kị cả hai người, do đó hắn đã không muốn cận chiến, bất quá đó cũng tạo thời cơ giúp cho hai cái đột phá nâng cao một bước, giả lấy thời gian củng cố, chỉ e cả hai đều sẽ thêm một lần nữa đột phá đến khủng bố tình trạng, khi đó Tà Thần cho dù tu vi có thể áp chế được bọn hắn nhưng muốn ung dung trấn áp, đánh giết đó là điều không có khả năng. Đương nhiên, đó là về sau, hiện tại, cả Thiên Quân và Cường đều sâu sắc nhận rõ, bọn hắn muốn đánh bại Tà Thần, không, muốn cùng Tà Thần ngang tay đó là chuyện sau đó rất lâu, càng đánh càng hiểu rõ Tà Thần không đơn giản chỉ có Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư đơn giản như thế.
Đánh đến về sau bọn hắn như cũ bị Tà Thần áp chế, kẻ sau đã nghĩ ra cách có thể tạm thời đối phó “Trấn áp thiên địa” thần thông của Thiên Quân dẫn đến Thiên Quân hay Cường đều không làm được gì, tại thời khắc nguy hiểm, Cường hi sinh bản thân tay trái cùng một lần trọng kích giữ lại Tà Thần, Thiên Quân đến công kích cho Tà Thần một lần thương thế không lớn không nhỏ, dĩ nhiên là vô cùng không dễ chịu.
“Sảng khoái! Bị ngươi áp chế lâu như vậy cuối cùng cũng cho ngươi cái đánh đau!”. Cường đứng một bên, hai con ngươi như hóa thành hỗn độn nhìn sâu vào chỗ hư không, lực lượng cuồng loạn giống như không thể che dấu trước mắt hắn, hắn đã nhìn thấy bên trong kia, Tà Thần trước ngực có một lỗ máu to lớn, huyết nhục lúc này còn đang nhúc nhích vô cùng dọa người.
“Ha ha, lấy Lê huynh một lần xả thân còn không khiến hắn bị thương ta cũng cảm thấy hổ thẹn!”. Thiên Quân lùi lại phía xa xa nghe vậy cũng là cười lớn nói. Hắn hình tượng lúc này cũng là chật vật không tả nổi, y phục đã nát bấy nhiều chỗ, từ khi xuất đạo đến nay đây là lần đầy tiên hắn chật vật như thế. Đồng thời với đó hắn hôm nay sâu sắc cảm nhận được nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, nhất bại ngày hôm nay khiến hắn bên trong bản ngã như có gì đó vỡ vụn thay đổi khiến cho hắn càng thêm hoàn mỹ, càng thêm kinh khủng.
Ngay tại lúc trước, Tà Thần hai chiêu thần thông đơn hướng đánh về phía Thiên Quân cùng Cường, nếu là chống lại thì Thiên Quân tự tin chặn được, bất quá bọn hắn hai cái đều sẽ mất đi tiên cơ, vốn đnag bị Tà Thần áp chế gắt gao, nếu lại bị ép tiếp, hai người bọn hắn chỉ e thất bại càng nhanh. Cường bên kia giống như cũng nhìn ra cục diện không ổn, không những cản lại một chiêu mà Tà Thần hướng đến mình mà còn hi sinh bản thân cản lại một chiêu hướng đến Thiên Quân, tạo thời cơ cho Thiên Quân công kích Tà Thần, dưới tình trạng vừa phát thân thông, Tà Thần chỉ có thể trơ mắt ăn một cái “Tạo hóa thần quang” của Thiên Quân, thương thế không nhỏ.
Lại nhìn sang Cường, Thiên Quân không thể không hãi nhiên thán phục, thật không biết tên kia thân thể là làm sao hình thành, về cơ bản chính là một cái quái thú, trúng phải trọng kích của Tà Thần lại không chết, một cánh tay tuy rằng biến mất nhưng huyết nhục lại đang nhúc nhích không ngừng, cánh tay trái đã mất kia bất giác đã mọc ra một phần ba, đem so ra chỉ e Thái sơ thân thể Thiên Quân cũng có chút kém.
“Không lẽ là do cái kia Không linh ma thể bản chất?”. Thiên Quân con ngươi lập lòe khẽ lẩm bẩm. Không linh thể cũng Không linh ma thể không giống, loại trước chính là vô thượng bảo thể, tuy rằng chỉnh thể kém Thái sơ thân thể nhưng cũng có mặt khủng bố hơn, tốc độ tu luyện không những vô cùng khủng bố mà lĩnh ngộ các loại lực lượng cũng là tuyệt luân! Trái ngược lại đó, Không linh ma thể nếu đem ra làm thân thể tu hành lại là phế thể không hơn, lực lượng căn bản không thể ngưng tụ, không có khả năng tu hành, bất quá, loại này thân thể lại có một đặc tính khủng bố đó là có thể vô hạn tụ tập lực lượng quanh thân, mỗi cái hô hấp đều có thể đem vô số năng lượng tu tập vào thân mình, chỉ là những lực lượng này đều sẽ rất nhanh tiêu tán không lưu lại chút gì, điều này cũng đem đến tai hại vô cùng. Thứ nhất đó là tuổi thọ, sở hữu không linh ma thể căn bản sẽ không sống quá hai mươi tuổi, thứ hai đó là nếu bị tu giả phát hiện đem làm giá y đến sử dụng, hút lấy lực lượng mà Không linh ma thể tụ tập lại thì không khác gì ngồi trong một cái tụ linh khổng lồ tu luyện, tốc độ tu luyện không những nhanh mà còn không có tai hại, vì vậy nên Không linh ma thể còn được gọi là Dung môi thể chất, bất quá nếu đem Không linh ma thể như vậy sử dụng thì kẻ sở hữu Không linh ma thể chết sẽ càng nhanh, tuyệt không quá mười tuổi!
“Ha ha. Có thể trọng thương hắn ta cũng vui vẻ tiếp nhận, bất quá hắn quả thực quá mạnh!”
. Cường nghe Thiên Quân nói vậy cũng là cười lớn nói.
Tên này vậy mà không chút nào nhụt chí thừa nhận Tà Thần mạnh mẽ hơn bản thân, có loại này sang khoái thừa nhận thì mới có khả năng tiến bộ càng thêm đáng sợ. Cho dù là Thiên Quân cũng không thể không thừa nhận, bọn hắn hai cái tuy rằng dưới áp lực cùng “chỉ dẫn” của Tà Thần đều đã có đột phá to lớn nhưng muốn cùng Tà Thần chân chính đánh giết thì vẫn như cũ thiếu một chút, bất quá Thiên Quân tin tưởng, tương lại không xa hắn sẽ không bại!
“Thật không biết hắn là cái nào lão quái vật mà thôi, nếu là đương thế cùng bối ta tin không có ai có thể đơn giản vượt qua chúng ta!”. Thiên Quân cũng hơi gật đầu nhưng lại nghĩ khác. “Cho dù là hắn cũng sẽ không phải đối thủ của chúng ta!”. Hắn nhìn phía sâu hỗn loạn lực lượng tự tin nói. Tương truyền có những chuyển thế giả vô cùng kinh khủng, không những tốc độ tu luyện nhanh mà một khi thức tỉnh tiền kiếp thì càng thêm đáng sợ, bất quá theo một góc độ nào đó thì những kẻ này đều là gian lận, dựa theo trí nhớ mà đi lên, đơn giản chính là lão quái vật đi cùng người trẻ tuổi tranh đoạt, xuất phát điểm tuy cao nhưng lại kém đi một đầu. Thiên Quân tin tưởng hắn sẽ không thua kém những lão quái vật “không biết xấu hổ” này.
“...”. Thiên Quân cùng Cường trước sau lui ra khỏi vòng chiến khiến cho những kẻ quan sát kia đều là giật mình không nhỏ, hai tên này lại có thể từ trong tay một vị Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư thoát ra, vẫn còn như vậy ung dung? Lại còn không chút kiêng kị nói tên kia. Quả thật chính là tài cao gan lớn.
Trong tất cả những kẻ đang quan sát chỉ có Vô Đạo là vượt qua khiếp sợ đầu tiên, hắn đang ngưng trọng nhìn phía bên trong chỗ hư không hỗn loạn kia, Thiên Quân cùng Cường cho dù đang nói như thế nào thì cũng không thể che đi một chuyện, hai bọn hắn bại trong tay Tà Thần rồi. Kẻ sau chỉ sợ sẽ là hòn đá ngáng chân vô cùng đáng sợ ngáng đường của hắn, cho dù bản thân hắn sâu không lường đươc, lá bài tẩy cũng là khủng bố vô cùng nhưng Hư vô cảnh giai đoạn thứ đại năng hắn cũng không chút nào dám xem nhẹ.
“Kẻ này chỉ e đã vượt qua rất nhiều thời đại rồi, tiền kiếp chín thành là Hỗn độn cảnh đại năng, thậm chí còn muốn khủng bố..”. Vô Đạo khẽ lẩm bẩm, trên trán bất giác có tí ti mồ hôi. Đại năng có thể chuyển thế ở thời đại này liên lụy vô cùng lớn, dù sao hắn cũng biết rồi tình huống của tinh không vô tận, Luân hồi phá vỡ vẫn có thể chuyển thế, tên kia có bao nhiêu kinh thế?
“Hai ngươi có thể khiến bản đế hai lần bị thương đã không phải tầm thường, bất quá lúc này ta đã có biện pháp khắc chế hai ngươi!’. Thiên Quân cùng Cường không chút kiêng kị lẫn nhau nói lớn thì lúc này bên trong hỗn loạn lực lượng vang lên một tiếng lạnh lùng, đương nhiên là cái kia Tà Thần. Dứt lời một cái thanh niên mang theo đế vương khí chất nồng nặc bước ra khỏi khu vực hư không hỗn loạn, dĩ nhiên là Tà Thần.
“Hê hê, kích thương ngươi ta đã không có hứng thú ở lại!”. Cường con ngươi co lại khẽ cười quái dị. “Hắc hắc, tạm biệt không cần tiễn!”. Nói đoạn lập tức quay người chạy trốn phía xa xa, nào có cái nào phong độ của thiên kiêu. Đương nhiên hắn không quên phất tay lên cuốn lấy Vũ Thế Nguyệt cùng đang bị phong ấn ngủ say Vũ Thiên Dương.
“Chính hợp ý ta! Ha ha, Tà Thần, hi vọng ngày sau ngươi còn mạnh mẽ như thế!”. Gần như là cùng lúc đó, Thiên Quân cũng là cười lớn sau đó quay đầu bỏ chạy hướng ngược lại. Trước đó hắn cùng Cường hai cái còn chưa đột phá dĩ nhiên không có tự tin đào tẩu, chỉ có thể dựa vào Tà Thần kiêng kị mà đứng vị trí yếu chống lại, lúc này tình hình lại khác, đã có tư bản chạy trốn. Đánh không lại đương nhiên phải chạy, lùi một bước tiến hai bước, ngày sau gặp lại Thiên Quân hắn sẽ rửa lại nhất bại sỉ nhục hôm nay.
“...”. Thiên Quân cùng Cường đột nhiên quay đầu chạy trốn khiến cho không những là Tà Thần mà tất cả những kẻ đang quan chiến đều ngẩn ra, bỏ chạy cũng thật dứt khoát chứ?
“Đáng giận! Lưu lại!”. Tà Thần ngẩn ra chốc lát liền giận tím mặt gầm lên, hai cái tặc tử dám xâm hại đến đế uy của hắn lại muốn ngay tại mí mắt hắn chạy trốn? “Già thiên đế tà thủ!”. Hắn hai tay vồ về hai phía Thiên Quân cùng Cường, nhất thời hai cái cự thủ màu tím xuất hiện mò vào hư khoong chụp về phía hai tên kia, hư không cũng theo đó ầm ầm phá toái.