- Chủ nhân của tin tức này không có yêu cầu gì đặc biệt về vật phẩm đấu giá, cho nên mọi người có thể tự do ra giá, chỉ cần phù hợp với nhu cầu của hắn là được. Đấu giá tin tức về Cố Tinh Cực Đạo Thạch… bắt đầu!
Không khí tĩnh lặng bên trong trường đấu giá bất chợt bị phá vỡ bởi giọng nói của Du Cảnh Tam. Toàn bộ mọi người đang chìm trong dòng suy nghĩ lúc này đều bị đánh thức, tập trung quan sát hai lão nhân đang chủ trì đấu giá bên dưới.
Mạo hiểm tranh đoạt hay đứng ngoài bàng quan, trong lòng của mỗi người có lẽ đều đã đưa ra quyết định cuối cùng.
- Một gốc Kim Tiền Thảo ba vạn năm tuổi!
Ngay khi lời của Du Cảnh Tam vừa dứt, đã có thanh âm ra giá, cực kỳ dứt khoát.
Một gốc Kim Tiền Thảo ba vạn năm tuổi, quả thực không thể ngờ được mới người đầu tiên ra giá đã đưa ra cái giá trên trời như thế.
Đừng nghe giọng điệu của hắn dứt khoát như vậy mà nghĩ cái giá này bình thường, chắc chắn lúc này trong lòng đang rỉ máu ah. Đây là cái giá dù cho là đại thế lực cũng không dám dễ dàng đưa ra như thế.
Kim Tiền Thảo, hay còn được gọi là Long Lân Thảo, là một loại thảo dược không được tính là quý hiếm, thậm chí còn rất thông dụng trong dân gian. Có vị ngọt, tính bình, công dụng thanh nhiệt, lợi niệu thông lâm, tiêu thũng bài thạch, được các thầy thuốc nhân gian dùng để chữa các chứng bệnh thường gặp của phàm nhân.
Nói ra nghe có vẻ buồn cười, vì những công dụng đó đối với tu sỹ chẳng có chút lợi ích gì, thậm chí có thể xem nó là một loại cỏ hoang vô dụng, đến một tên Luyện Khí tu sỹ cũng không cần chứ đừng nói tới một đại thế lực.
Nếu như nói yếu tố quan trọng nhất ở đây, quyết định giá trị của gốc thảo dược này chính là tuổi thọ của nó lên tới ba vạn năm tuổi.
Loại thảo dược này vốn có tuổi thọ trung bình chỉ khoảng trăm năm đổ lại, cho nên có thể tìm được một gốc hai trăm năm tuổi cũng khó chứ đừng nói tới ba vạn năm. Đây tuyệt đối là một con số thiên văn, chỉ có những thế lực tồn tại cực kỳ lâu đời, sử dụng thủ đoạn đặc thù mới có thể nuôi trồng ra được.
Những công dụng được kể ở trên chỉ đúng với Kim Tiền Thảo có tuổi thọ dưới một ngàn năm. Một khi loại thảo dược này đạt tới hơn một ngàn năm tuổi, liền như lột xác, trở thành một loại thiên hạ kỳ trân cực kỳ quý hiếm.
Bởi vì sau khi thuế biến, độ cứng của lá cây tăng lên một cách khủng khiếp, thậm chí có thể so sánh với long lân. Cũng chính vì đặc điểm này mà nó còn có một cái tên khác là Long Lân Thảo. Lá của Kim Tiền Thảo một khi thành thục, chỉ cần sử dụng một chút thủ đoạn đặc thù liền có thể luyện chế ra một bộ giáp hộ thể kiên cố, gần như không thể nào phá hủy.
Nghe nói loại hộ thể giáp này hoàn toàn có đủ năng lực bảo hộ chủ nhân của nó trước bất kỳ công kích vật lý nào của tu sỹ từ Vấn Đỉnh trở xuống. Nói như vậy không phải là nó không chống được người có tu vi cao hơn, chỉ là do Nguyên Giới đã lâu lắm chưa có xuất hiện cấp độ đó, cho nên người ta cũng không dám chắc.
Nhưng mà công dụng như thế đã quá mức nghịch thiên rồi. Phải biết Vấn Đỉnh tu vi chính là tầng lớp đỉnh cao của thế giới này, vậy mà vẫn không phá vỡ được nó, thì Nguyên Giới ngoài những tồn tại có công kích đặc thù phi vật lý ra liệu còn có ai làm gì được ngươi ah.
Chỉ là nếu chỉ như có thế còn chưa đủ để khiến những người ở đây kinh sợ đến vậy. Dẫu sao tất cả bọn họ đều là siêu cấp lão quái vật, không có kẻ nào dưới Vấn Đỉnh cảnh giới cả. Thành ra cái công dụng kinh người này đối với họ cũng chỉ là bình thường mà thôi.
Cái khiến cho họ giật mình chính là một tác dụng khác của Kim Tiền Thảo, một tác dụng có thể khiến cho bọn họ hoàn toàn bỏ qua việc chế tạo hộ giáp, mà giữ nguyên trạng thái sinh tồn hoàn hảo của nó.
Đó là tác dụng giúp tu sỹ ngộ đạo.
Hai chữ ngộ đạo có lẽ đã nói lên tất cả, đủ để thấy được tầm quan trọng của nó với đám người này.
Tu sỹ trên con đường tu luyện, những bước đầu sơ khai còn có thể dễ dàng sử dụng đan dược để đột phá. Tinh Sinh, Luyện Khí, Ngưng Nguyên, Nguyên Đan bốn cảnh giới ban đầu, chỉ cần có được đan dược phù hợp thì hoàn toàn có thể thuận lợi tiến cấp mà không gặp phải chút khó khăn nào.
Chỉ khi bước vào cấp độ Hóa Linh, tu sỹ mới bắt đầu tiếp xúc sơ khai với Đạo, thức tỉnh Đạo Tâm của bản thân mình. Cứ thế qua mỗi cảnh giới, Đạo Tâm càng phát triển thì tầm quan trọng của việc ngộ đạo càng trở nên quan trọng, đan dược tầm thường không thể nào thay thế được, nhất là đến cấp độ Vấn Đỉnh như những lão quái ở đây.
Trong mắt của bọn họ, đã không có một loại đan dược nào có thể giúp họ tăng tiến tu vi, mà chỉ có một mực nghiên cứu và cảm ngộ về Thiên Đạo mới có hy vọng. Cũng vì thế mà đối với họ, những thứ có thể giúp tu sỹ ngộ đạo trở nên cực kỳ trân quý. Có thể quyết định đến sự tinh tiến tu vi của họ, và Kim Tiền Thảo trên ngàn năm tuổi là một trong số đó.
Một gốc Kim Tiền Thảo ba vạn năm tuổi, đạo vận mà nó tích lũy quả thực khó mà tưởng tượng nổi, có thể đem lại lợi ích cực kỳ lớn cho Đạo Tâm của bất cứ lão quái vật nào có mặt ở đây.
Có thể bỏ ra được cái giá này, hiển nhiên là chủ nhân của gốc thảo dược này đã quyết tâm mạo hiểm tranh đoạt tin tức về tay rồi, chỉ là không biết hắn có thuộc đại thế lực nào hay không mà thôi. Bởi vì trong mắt mọi người lúc này, chỉ có mười đại thế lực mới có tư cách tranh đoạt Cố Tinh Cực Đạo Thạch, những thế lực khác một khi bon chen vào, chính là tự đi tìm chết.
Tất nhiên, những người ở đây chỉ hơi giật mình đôi chút, không lâu sau đó lại vang lên thanh âm ra giá, mỗi một cái không là khoáng thế kỳ trân thì cũng là thiên hạ hi hữu vật.
Thời điểm đám người bên ngoài đang không ngừng tranh giá, bên trong căn phòng, Hoàng Thiên vẫn một mực chú ý tới, nội tâm không ngừng than thở trước sự giàu có của đám người này. Quả nhiên không hổ là người đến từ các thế lực lớn, tài lực quá mức hùng hậu.
Bên cạnh hắn, Cố Sở vẫn giữ ánh mắt và khuôn mặt ban nãy. Cứ mỗi lần có người ra giá, trong lòng lão lại có một cảm giác hưng phấn không thôi, tựa như mấy món đồ này sớm hay muộn cũng rơi vào tay lão vậy.
- Bảy giọt Lôi Kiếp Niết Bàn Dịch!
Một thanh âm ra giá vang lên, lại khiến cho vẻ mặt của Hoàng Thiên bên dưới mặt nạ cứng ngắc lại. Trong lòng đột nhiên xuất hiện một cỗ kích động đến mức khó có thể tự chủ, như muốn nhảy luôn xuống dưới tìm cho ra kẻ vừa ra giá.
Không ngờ lại có kẻ bỏ ra thứ này, Lôi Kiếp Niết Bàn Dịch.
Lôi kiếp từ xưa tới nay, luôn luôn là một thứ khiến cho mọi sinh linh đều phải tôn sùng và sợ hãi. Một thứ năng lượng hung bạo và cuồng dã, mang đậm tính chất hủy diệt. Mỗi lần xuất hiện đều đại biểu cho thiên phạt, đại biểu cho cơn thịnh nộ của trời đất, và luôn là thứ gắn liền với cái chết điêu linh.
Chỉ là có mấy ai biết được rằng, bản thân lôi kiếp cũng có những mâu thẫn đối nghịch bên trong nó.
Nó! Không chỉ có phá hủy mà còn có tân sinh… không chỉ có tử vong chết chóc mà còn có sinh mệnh chi linh. Tận cùng của tử… chính là sinh. Lôi Kiếp Niết Bàn Dịch chính là thứ được kết tinh trong mặt đối lập đó, đại biểu cho sinh mệnh, cho sự tân sinh trong nó.
Không chỉ đơn thuần là khoáng thế kỳ trân, không chỉ là thiên hạ kỳ vật, mà là thứ đại diện cho sinh mệnh. Chỉ cần còn lại Đạo Tâm và linh hồn, thì nó hoàn toàn có thể khởi tử hồi sinh, đem ngươi từ cõi chết trở về. Nhiêu đó thôi, cũng đủ để thấy được giá trị khủng khiếp mà nó mang lại cho tu sỹ.
Bảy giọt Lôi Kiếp Niết Bàn Dịch, chẳng khác nào cho ngươi thêm bảy cái mạng, trân quý đến nhường nào. Thực không thể nghĩ ra, là kẻ nào có thể hào phóng đến như thế, đem thứ đồ này đi đổi một cái tin tức.
- Chủ nhân!
Cố Sở ban đầu cũng bị cái tên kia dọa cho ngây ngốc, nhưng dẫu sao lão cũng sống qua không biết bao nhiêu năm tháng, định lực cực kỳ khủng khiếp, chẳng mấy chốc đã bình tĩnh lại. Trông thấy Hoàng Thiên đang còn kích động, lão vội vàng lên tiếng khuyên bảo.
Hoàng Thiên tất nhiên không phải loại người lỗ mãng. Hắn rất nhanh trấn áp kích động trong lòng, miễn cưỡng ngồi xuống ghế, ánh mắt như cũ không rời đài đấu giá.
Rồi rất nhanh sau đó, tay hắn vươn ra nắm lấy một thứ đồ vật, đánh ra vài đạo thủ pháp kỳ quái, tựa như đang truyền đi một thông tin nào đó. Trong lòng hắn bây giờ, chỉ mong sao hai lão già dưới kia mau mau chốt giá, kết thúc buổi đấu giá này mà thôi.
Bên dưới đài đấu giá, chiếc vòng tay của Đông Tiến khẽ ánh lên màu xanh nhạt bắt mắt. Lão cúi đầu nhìn thoáng qua một lát, khóe miệng khẽ nhếch lên tựa như đã sớm đoán được điều gì xảy ra, sau đó ngẩng đầu mỉm cười nói lớn:
- Các vị! Chủ nhân của tin tức đã đưa ra lựa chọn của mình, cho nên lần đấu giá vật phẩm áp chót cũng như Thiên Nguyên Đấu Giá Hội sẽ kết thúc tại đây ah. Một chút nữa vật phẩm đấu giá thành công sẽ được truyền tống trực tiếp đến phòng của mọi người. Thay mặt cho Hiệp Hội Luyện Dược Sư và Hiệp Hội Luyện Khí sỹ, Đông Tiến ta xin được cảm ơn các vị đã ủng hộ. Đa tạ! Đa tạ!
Lúc này, dù không trực tiếp nói ra thì ai cũng có thể đoán được, chủ nhân tin tức kia đã lựa chọn Lôi Kiếp Niết Bàn Dịch. Dẫu sao giá trị của thứ đồ vật này đã vượt qua toàn bộ những thứ đã được đưa ra. Trước sự chênh lệch tuyệt đối về giá trị như thế, chỉ cần là một kẻ bình thường thì chắc chắn sẽ chọn nó.
Hoàng Thiên ngồi dựa lưng vào ghế, bàn tay phải đặt tự do trên mặt bàn gỗ, ngón tay không ngừng gõ xuống vang lên tiếng lộc cộc. Hắn tựa như đang cố gắng giữ vững lý trí, khiến bản thân phải thật bình tĩnh vậy. Nhưng mà cái sự kích động đó, chẳng thể nào mà che giấu được.
Không biết là vì nguyên nhân gì mà một kẻ có tâm tính trầm ổn như hắn lại trở nên kích động khó kiềm chế được như thế, phải chăng là vì Lôi Kiếp Niết Bàn Dịch?
Không để hắn đợi lâu, chỉ hơn ba phút sau đó, không gian trước mặt hắn đột nhiên tỏa ra sóng gợn trùng điệp, phóng ra từng làn khói xanh kỳ dị. Một cái ngọc bình xanh biếc xuất hiện trong tầm mắt, nhanh chóng được hắn bắt lấy.
Đồ vật vào tay, hắn không chậm trễ một giây một phút nào, ngay lập tức cùng Cố Sở khởi động trận pháp trong phòng, truyền tống rời khỏi nơi này.
Bản thân đấu giá trường này khi được dựng lên đã là một trận pháp cực lớn, nhằm đảm bảo sự bí mật thông tin cho khác nhân tham gia đấu giá. Không chỉ có trận pháp ngăn cách thần thức dò xét, mà vị trí của mỗi phòng sẽ được thay đổi liên tục không theo một chu kỳ nào. Hơn nữa bên trong mỗi phòng đều có một trận pháp truyền tống không gian riêng, đảm bảo cho khách nhân rời đi một cách an toàn.
Cũng vào lúc đó, bên trong căn phòng khác cách đó không xa, có ba cái thân ảnh đang ngồi nói chuyện phiếm. Nếu Hoàng Thiên có mặt tại đây, liền có thể nhân ra hai người trong đó, là Bạch Ly và lão nhân Thủ Hộ Đạo Uẩn giả của Bạch Gia.
Người còn lại chính là kẻ hôm trước đã từng xuất hiện ở Thiên Thu Viện, là kẻ mà Hoàng Thiên đã vô tình đắc tội khi phá đi đạo tâm của Vân Vũ, tông chủ của Thiên Kiếm Môn – Lôi Viêm.
Ngay khi mà Hoàng Thiên và Cố Sở rời khỏi, lão nhân bên cạnh Bạch Ly vốn đang nói chuyện bình thường bỗng nhiên nhíu chặt mày. Suy nghĩ trong giây lát, sắc mặt của lão dần trở nên ngưng trọng, vội vàng biến mất tại chỗ.
Bởi vì trước khi tên thiếu niên kia rời đi, lão nhìn thấy thứ thứ mà hắn nhận từ hội đấu giá. Một thứ khiến cho lòng lão nổi lên một suy đoán vô cùng đáng sợ.