Ma Nữ Tái Thế

Chương 6: Khâu vá xiêm y *




*Xiêm y: Cách gọi đồ mặc của người thời xưa.

Editor: thaovy07052004 

Đăng: kimnguuhamanphacua

Nhắc tới Bạch Phi Tuyết, Thủy Lam thật cẩn thận ngước mắt đánh giá thần sắc Hoàng Yêu, thấy Hoàng Yêu trên mặt không có ý thương tâm mất mát, trong lòng mới thả lỏng chút: "Lục soái thật là không có mắt, cái kia Bạch Phi Tuyết nào có xinh đẹp như tiểu thư, còn không phải là lưu quá dương* sao, còn có nàng mặc những quần áo đó, thật là ~"

*Thứ lỗi tiểu nhơn không rõ nghĩa cụm lưu quá dương, các đại nhân ai biết có thể hạ mình chỉ bảo tiểu nhơn một chút không ạ?

Câu nói kế tiếp còn chưa nói thì đã dừng khi Hoàng Yêu dùng một ánh mắt lạnh đảo qua.

"Không cần coi khinh bất luận kẻ nào, đặc biệt là nữ nhân." Hoàng Yêu đứng dậy, đứng ở bên cửa sổ, nhìn phong lan** ngoài cửa sổ sâu kín ra tiếng: "Nữ nhân là hung khí sắc bén nhất trên thế giới này."

**phong lan: hoa phong lan, bạn nào muốn biết hình dạng của hoa thì mời tra bác google.

"Tiểu thư ~" Thủy Lam không hoàn toàn hiểu ý tứ lời nói này của Hoàng Yêu.

"Đi xuống đi, ngày mai ngươi đưa ta đi làm chút quần áo." Hoàng Yêu cũng không có giải thích, nhàn nhạt mở miệng nói.

-

Sáng sớm hôm sau, Hoàng Yêu cùng Mục phụ Mục mẫu chào hỏi, mang theo Thủy Lam ra trước phủ hướng cửa hàng trang phục trong thành.

Hiện tại lưu hành âu phục, trang phục trong tiệm đều treo đầy âu phục, trang phục đều là kiểu dáng lưu hành nhất đương thời, Hoàng Yêu dạo qua một vòng, lắc lắc đầu.

"Thủy Lam, đưa ta đến cửa hàng làm sườn xám***." Hoàng Yêu nói.

*** Sườn xám (cũng gọi là xường xám) hay áo dài Thượng Hải là các tên gọi khác nhau trong của một loại trang phục truyền thống Trung Quốc. Hay thấy ở vùng nên còn được gọi là áo dài Thượng Hải (Thượng Hải trường bì bào). Tên gọi Việt hóa là theo cách phát âm trong của khái niệm trường sam (chữ Hán: 長衫, nghĩa là áo dài).

"A?" Thủy Lam chính là xem hoa cả mắt, nghe được thanh âm Hoàng Yêu, có chút kinh ngạc, ngày hôm qua còn nghe phu nhân nói tiểu thư muốn thay đổi chính mình, còn sửa lại cách xưng hô với phu nhân và lão gia, như thế nào hôm nay liền ~

Thủy Lam biểu tình đã đem nội tâm nàng biểu lộ ra mặt, Hoàng Yêu khẽ cười một tiếng không có giải thích, ra cửa hàng âu phục.

Một nữ nhân có thể vì nam nhân thay đổi, nhưng là tốt quá hoá lốp****, hoàn toàn vì một người nam nhân thay đổi liền mất đi chính mình, không nhất định là có thể được nam nhân toàn tâm yêu mến.

****tốt quá hoá lốp: kiểu như nhìn thì trông tốt nhưng hóa ra lại không tốt.

Thời điểm Hoàng Yêu chưa có bị trấn áp liền rất rõ ràng làm thế nào để quyến rũ một người nam nhân, rốt cuộc, hậu cung của nàng cũng có không ít nam nhân ưu tú, những nam nhân đó đều không phải bị nàng cưỡng bách tới.

Thủy Lam đưa Hoàng Yêu tới một nhà chuyên môn làm sườn xám ở mặt tiền***** cửa hàng, nhà này là cửa hàng cũ, trước kia chuyên môn nhận làm quần áo cho các tiểu thư phu nhân thượng lưu quý tộc, chỉ là hiện tại đều lưu hành âu phục, sức sống của cửa hàng sườn xám rõ ràng quạnh quẽ đi.

***** mặt tiền: mặt trước của ngôi nhà, cửahàng,.. thường là mặt nhìn ra đường

"Mục tiểu thư." Cửa hàng là do một đôi phu thê trung niên kinh doanh, nhìn Mục Vân Kiều, lão bản nương****** thực nhiệt tình đi lên đón, rốt cuộc Mục tiểu thư chính là khách quý của nàng.

******Lão bản là Chủ cửa hàng, lão bản nương là bà chủ của cửa hàng.

"Mục tiểu thư, ngài tới thật đúng lúc, mấy ngày trước đây cửa hàng mới vừa nhập vào nguyên liệu mới, màu sắc rất đẹp, ngài muốn thử làm mấy bộ quần áo không?"

Hoàng Yêu ở trong tiệm dạo qua một vòng, thầm đánh giá thân thể này, Mục Vân Kiều dáng người nhỏ xinh, thừa dịp mặt nàng còn non nớt có vẻ nhỏ, như vậy chỉ có thể làm nam nhân xem nàng như muội muội, hoàn toàn không sinh ra tình cảm nam nữ, cũng khó trách.

"Lão bản, có thể dùng nguyên liệu âu phục làm cho ta một bộ sườn xám không?" Hoàng Yêu nhìn nguyên liệu trong tiệm, phần lớn đều là màu tối, ngẫu nhiên mấy nguyên liệu không phải hồng nhạt cũng là màu lam, hơn nữa sườn xám lại là quần áo ôm lấy dáng người, mặc ở trên người Mục Vân Kiều hoàn toàn không có vị gì của nữ nhân cả.

"A? Cái này chúng ta chưa từng làm, có thể thử xem, Mục tiểu thư, ngài muốn dạng kiểu dáng gì? "Lão bản nương ngẩn người, có chút khó xử.

Mục Vân Kiều nhìn lướt qua tủ kính cửa hàng âu phục đối diện treo lễ phục, tròng mắt chuyển động, chỉ vào kiện âu phục kia nói: "Vẫn là làm hình thức sườn xám, bất quá có chút chỗ muốn sửa, phía dưới váy áo phải làm rộng ra, tay áo trên như vậy biên*******, ân, tay áo giữa có thể, cổ áo trên cũng muốn biên, không cần dùng nút bọc, liền che giấu vải thô bên trong đi."

*******biên: đan, bện, tết

Nói xong yêu cầu, Hoàng Yêu nhìn một con màu đỏ rực dùng để làm áo cưới tân nương tử trên vải đỏ nghĩ nghĩ: "Dùng cái này, làm cho ta một kiện áo choàng, cổ áo cùng biên bên cạnh may một ít lông tơ màu trắng."

"Đúng rồi, mặt trên thêu đồ án này." Hoàng Yêu cầm lấy bút quầy trên dùng để vẽ bản đồ, vẽ một đóa quỷ dị hoa, hoa quanh thân còn có một ít đồ án, là đồ án khắc vào thủy tinh quan tài lúc trước.

"Tốt, mục tiểu thư, xin hỏi khi nào ngài lấy đồ?" Lão bản nương ánh mắt sáng lên, trong lòng ngứa ngáy muốn bắt đầu làm ngay.

"Có thể làm trong bao lâu thì làm, làm xong rồi đưa cho ta."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.