Huyết Tinh Linh, chính là vật quý hiếm bên trong các loại khoáng thạch, được nuôi dưỡng bằng máu của hàng ngàn hàng vạn người, hấp thu linh khí trời đất, tinh hoa Nhật Nguyệt, trải qua ngàn vạn năm mới có thể thành hình. Chí Âm chí Dương, chính là chí bảo của người tu luyện Ma đạo, hiếm có trên đời.
Bình thường người tu luyện đều dùng Huyết Tinh Linh để tu thành Bản Mệnh Huyết Anh, khi gặp phải kẻ địch Huyết Anh vừa ra, liền đoạt hết máu của kẻ địch đến chết, cực kỳ hung ác. Hơn nữa Huyết Anh còn có thể lớn dần theo thực lực người tu luyện, nhất là Thánh cấp Huyết Anh, ngay cả cường giả Đế cấp cũng không dám tùy ý trêu chọc.
Cửu U bí lục có ghi lại, thượng cổ từng có một ma đạo cao thủ tên là Huyết Ma lão tổ, tu luyện Huyết Anh đã đến thánh cấp, mặc dù là Thượng Cổ Thập Đế cũng không muốn là địch cùng với Huyết Ma.
Cuối cùng Huyết Ma lão tổ nghĩ mình là thiên hạ vô địch, tìm tới Cửu U Ma Đế, đánh một trận để tranh vị trí đứng đầu trong Ma đạo. Cửu U Ma Đế bằng vào một chiêu may mắn, giết đi Huyết ma lão tổ, nhưng chính mình cũng bị thương nặng.
Bất quá, cách tu luyện Huyết Anh của Huyết Ma lão tổ, bị Cửu U Ma Đế đoạt lấy, tiến hành tu sửa, thêm vào bên trongThiên Ma Đại Hóa Quyết. Lúc ấy, Cửu U Ma Đế cũng đã nghĩ muốn tu luyện Huyết Anh, chỉ tiếc vẫn không tìm được cơ hội.
Chưa từng nghĩ tới, hắn là Ma Hoàng sau khi sống lại, lại có vận khí tốt như thế, có được cơ hội tu luyện ra Bản Mệnh Huyết Anh.
Nếu là kiếp trước hắn có Bản Mệnh Huyết Anh, cho dù gặp Thánh giả, hắn cũng sẽ không để vào mắt.
Nghĩ đến đây, Trác Phàm gấp gáp cắt đứt cổ tay của chính mình, nhỏ một giọt máu tươi rơi xuống trên mặt của khối Huyết Ngọc Huyết Linh Tinh kia.
Ừng ực... Ừng ực. ..
Giống như là một đứa trẻ sơ sinh đang thỏa thích hút vậy, mỗi một giọt máu rơi xuống trên Huyết ngọc, chớp mắt liền biến mất không thấy tăm hơi, mà Huyết ngọc đập nhảy càng lúc càng nhanh.
Trác Phàm nhìn thấy hết thảy, khóe miệng lộ ra nụ cười quỷ dị, tiếp tục vận công bức ra càng nhiều máu tươi tưới lên phía trên của Huyết ngọc.
Nếu muốn luyện được Huyết Anh, trước hết phải dùng máu tươi người tu luyện tưới lên, cho đến khi tâm thần của mình với Huyết Tinh Linh liên hệ với nhau, cảm ứng được tâm mạch của nó.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, máu trên tay của Trác Phàm là chảy ra càng nhiều, thế nhưng Huyết Tinh Linh lại dường như một con sói đói vĩnh viễn ăn không đủ, không hề có dấu hiệu dừng hấp thu máu.
Trác Phàm liếm liếm bờ môi đã hơi khô chát, sắc mặt dần dần trở nên tái nhợt, trước mắt sự vật cũng bắt đầu mờ mịt. Hắn hiểu được đây là do mất máu quá nhiều gây nên, nhưng hắn không thể từ bỏ.
Hắn có thể hay không thu phục Huyết Tinh Linh, luyện thành Huyết Anh, chỉ có một cơ hội này. Nếu một khi ngươi dừng cung cấp máu, nó sẽ giống như một tiểu hài tử bị bỏ rơi, cho rằng ngươi không cần tới nó, về sau nó sẽ không bao giờ lại cùng với ngươi tâm thần kết hợp với nhau nữa.
Cho nên một khi đã bắt đầu, Trác Phàm cũng chỉ có thể tiếp tục làm tới cùng.
Thời gian lại trôi qua một giờ, Trác Phàm đã cảm thấy toàn bộ trời đất quay cuồng. Hắn hiểu được, nếu như hắn tiếp tục mất máu, sợ rằng sẽ nguy hiểm đến tính mạng của hắn. Nếu như ngay cả mạng sống không còn, thì cho dù đạt được Huyết Tinh Linh cũng không có ý nghĩa gì nữa.
Nhưng ngay tại lúc hắn đang do dự có nên từ bỏ hay không, đột nhiên, một cỗ liên hệ ràng buộc không hiểu từ trong lòng của hắn sinh ra.
Trác Phàm giật mình, nội tâm mừng rỡ, tâm thần của hắn cùng Huyết Tinh Linh rốt cục đã liên hệ với nhau.
Sau đó hắn vội vàng cầm lấy khối Huyết ngọc vào trong tay, vận chuyển Thiên Ma Đại Hóa Quyết. Chỉ một thoáng, nguyên lực màu đen cuồn cuộn quay tròn ở phía trên Huyết ngọc, từng đạo tơ máu cũng từ bên trong Huyết ngọc chảy ra, chậm rãi chảy vào bên trong cơ thể của Trác Phàm.
Sau cùng, “Bùm!” một tiếng vang lên thật lớn, Huyết ngọc đột nhiên nổ tung, một bóng dáng màu đỏ từ bên trong thoát ra, tiến vào bên trong cơ thể Trác Phàm. Trác Phàm ngưng thần xem xét, chỉ thấy xuất hiện một đứa trẻ sơ sinh màu đỏ bằng kích cỡ bàn tay lúc này đang lẳng lặng nằm tại bên trong đan điền của hắn.
Nó giống như đã cảm nhận được Trác Phàm đang dùng thần thức nhìn tới, liền mở mắt liếc hắn một cái, sau đó lại tiếp tục an tĩnh ngủ.
"Đây là... Bản mệnh Huyết Anh!"
Trác Phàm không khỏi giật mình, tiếp lấy liền cao hứng mà nhảy dựng lên. Hắn làm sao cũng sẽ không nghĩ tới, thế mà là dễ dàng như vậy đã tu luyện thành bản mệnh Huyết Anh.
Bất quá, hắn mặc dù thành công, nhưng hiện tại mất máu quá nhiều. Vừa mới đứng lên dưới chân liền mềm nhũn, ngã nhào trên mặt đất, nhưng là trên mặt hắn vẫn như cũ nở một nụ cười hưng phấn.
"Đã có bản mệnh Huyết Anh, vậy kế tiếp liền quyết định tu luyện vũ kỹ."
Huyết Ảnh Chưởng, Phàm giai trung cấp vũ kỹ, một chưởng đánh ra, sẽ khiến kẻ địch vì huyết khí tăng cao, kinh mạch bị rối loạn, mà không có năng lực chống trả. Lại có Huyết Anh giúp đỡ, máu của người trúng chưởng sẽ bị hao tổn, cực kỳ âm hiểm ngoan độc.
Nó tuy chỉ Phàm giai trung cấp vũ kỹ, nhưng uy lực so với Phàm giai cao cấp vũ kỹ bình thường, chỉ có hơn chứ không hề kém cạnh...
Mười ngày sau!
Tiếng "Kẹt kẹt" vang lên, cửa phòng mở, Trác Phàm từ trong nhà đi ra, vẻ mặt hồng nhuận. Bàng thống lĩnh đang một mực ngồi tại cửa ra vào giúp hắn canh gác lập tức đứng lên, xoa xoa hai mắt tràn ngập tơ máu, đi vào trước mặt hắn.
"Ngươi tại sao hiện tại mới ra ngoài, bên Thái gia sớm đã có người tới thúc dục."
Nhìn lấy lão Bàng mười ngày này chưa hề chợp mắt, Trác Phàm cười cười nói: "Lão Bàng, khiến cho ngươi vất vả rồi."