Lúc này, vô số làn gió mát xung quanh đưa theo toàn bộ linh khí trong Yến Tử sơn mạch dồn về phía Thanh Ngọc.
Hơn nữa linh vân trên trời còn đang liên tục bổ sung chân khí trong đan điền, làm hắn thoải mái không thôi.Từng tầng từng tầng linh khí dồn vào nhau tạo thành những làn sương mờ vô cùng đậm đặc, cuốn thành một cơn lốc xoáy cao tới mấy ngàn trượng trên không trung.Lúc này, đứng đằng xa, lão thái thái giơ gậy lên, hô:- Triệu tập chúng Thánh!Lập tức mười sáu thân hình ngạo nghễ tỏa ra khí tức bá tuyệt thiên địa xuất hiện xung quanh.
Mỗi người ở đây một cái dậm chân cũng có thể diệt đi cái Hằng Thiên tinh này vô số lần, khiến cho bản nguyên tinh cầu cũng phải run run sợ hãi, đưa ra một làn gió nhẹ mà truyền ý niệm cho lão thái thái.Lão thái thái nói:- Không sợ, không sợ! Tộc nhân ta độ kiếp, ta tới cảnh giới một chút mà thôi, không sợ!Rồi lão thái thái nói với chúng Thánh:- Phong tỏa sơn mạch này, kết Vạn Ma Khốn Quân Trận, đuổi hết người bên trong ra, không cho kẻ nào tiến vào!Mười lăm thân hình tan biến trong hư không, chỉ còn lại mỗi mình Vân Chiến Thiên Vân Ma Thánh ở lại.Lão thái thái quật một gậy vào mông lão mà nói:- Con xem con đi! Thằng bé bơ vơ một mình mà chưa đến năm mươi tuổi đã vào Nguyên Anh rồi, con ngày xưa thì sao, trăm tuổi rồi còn đang ở Ngưng Chân đấy! Ai, chỉ khổ nha đầu Tư Mộng đáng thương của ta…Vân Ma Thánh xị cái mặt ra, làm gì còn bộ dáng uy phong lẫm liệt, nói:- Nương! Tôn tử hơn ngoại công là nhà có phúc! Hắc hắc! Mà dạo này nó cũng học được cái tính thích đánh mông người ta của nương rồi đấy!Nếu Thanh Ngọc mà nghe được đoạn hội thoại này chắc phải kinh ngạc sững sờ, hóa ra lão thái thái lại là…Nhưng bây giờ hắn không hề biết những chuyện đó, vì đang phải dồn nén toàn bộ chân khí vào trong đan điền, cưỡng ép đánh thật vững căn cơ, để khi nào nhất cử tác khí, một lần đột phá Nguyên Anh kỳ như nước chảy thành sông.Cảm thấy thiếu thiếu gì đó, Thanh Ngọc trực tiếp ném ra năm trăm vạn ma thạch cực phẩm, chất đống xung quanh người, khiến Tiểu Hôi bị đè trong đống ma thạch, loay hoay không biết làm gì.Tiểu Long, Tiểu Hôi và Mỵ Hoàng Thụy Xà cũng được chủ nhân thơm lây, tham lam hít lấy những luồng linh khí đậm đặc xung quanh.Mỵ Hoàng Thụy Xà lúc này tự nhiên lại cảm thấy quan cảnh muốn đột phá của mình!Không xong!Nếu nó đột phá sẽ có lôi kiếp, chủ nhân ở trên kia sẽ bị đánh chết mất!Nhưng khi Mỵ Hoàng Thụy Xà muốn di dộng thân thể đi nơi khác, thì lại không tài nào làm được cả.
Nó sợ hãi, chưa biết nên làm gì cho tốt.Nhưng chưa để Mỵ Hoàng Thụy Xà lo lắng xong, thì trên bầu trời đã có dầy đặc lôi vân đang ngưng tụ.
Kỳ quái, tu sĩ đột phá Nguyên Anh kỳ sao lại có lôi kiếp?Thanh Ngọc cảm nhận được trên bầu trời có lôi vân, hơi kinh ngạc một chút, nhưng cũng không động đậy.
Phải đi trên con đường nghịch thiên khác người thì mới mạnh mẽ hơn, chứ nếu cứ giống y một khuôn mẫu mà tiến tới thì làm sao đứng trên đỉnh phong chi lộ được?Hắn phất tay đưa Tiểu Hôi và Tiểu Long vào trong, nhưng lại nhìn về phía Mỵ Hoàng Thụy Xà, lúc này nó cũng đang ở sát biên giới đột phá, không biết làm sao mà lại không thu được.Trong đầu Thanh Ngọc bỗng vang lên giọng nói của lão thái thái:- Hài tử, Mỵ Hoàng Thụy Xà là khí vận chi tinh, khi con độ kiếp mà song tu với nó thì không còn gì bằng, mọi sự cứ thuận theo tự nhiên, không phải sợ!Thanh Ngọc nghe xong mà cũng hết hồn hết vía, vừa độ kiếp vừa làm chuyện kia ư? Thế có phải là tình tiết hơi bị căng thẳng quá rồi không?Ly Ly cũng nói:- Mỵ Hoàng Thụy Xà mang trong mình Khí Vận Chi Thể, kết hợp với Tinh cầu chi phước đúng là không còn gì tuyệt hơn, cũng không ảnh hưởng gì đến thể chất và huyết mạch của chàng đâu, buông tay mà làm đi!Thanh Ngọc nghe xong, nhìn con rắn khổng lồ màu đỏ mà nói:- Từ nay ta sẽ đặt tên nàng là Thụy Nhi nhé, Thụy Nhi, lại đây!Mỵ Hoàng Thụy Xà cũng không giữ thân hình khổng lồ nữa, mà biến thành một con rắn nhỏ xinh đẹp, bò lại gần, rồi cuồn mình xung quanh thân thể Thanh Ngọc.
Mỵ Hoàng Thụy Xà không áp chế tu vi nữa, lập tức có một lớp da rắn được bung ra, hóa hình thành một đốm sáng trắng hồng rạng rỡ chói mắt.Lúc sau, ánh sáng trắng hồng đó tản đi, hóa thành một thân hình yêu mị tuyệt trần, ngồi trên hai đùi Thanh Ngọc.
Một tuyệt đại giai nhân diễm mỵ yêu kiều hiện ra trước mặt hắn.Thanh Ngọc lập tức chấn tan lớp quần áo của mình, sau đó điểm vào mi tâm Thụy Nhi, dạy nàng phần đầu tiên Tâm Tâm Tương Ánh Quyết.Khuôn mặt Thụy Nhi trắng hồng rạng rỡ, làn tóc mây màu đỏ lửa mượt mà trải dài tới ngang hông, mỹ mâu to tròn với tròng mắt màu hồng xinh đẹp mang theo mị ý vô tận.
Liễu diệp mi loan, mũi cao nhỏ nhắn, đôi môi đỏ bóng càng gợi lên nét xuân tình quyến rũ, mê đảo chúng sinh.
Hoa nhan nguyệt mạo, khuynh nước khuynh thành.
Phía dưới mắt phải nàng còn có hình xăm bông hoa đào ba cánh, diễm mỵ vô cùng.Bên dưới là cái cổ cao trắng ngần, hai cánh tay thon dài, ngón tay mượt mà như liên hoa chớm nở.
Bộ ngực sữa căng tràn láng mịn, đặc biệt hai núm nhỏ xinh kia không phải màu hồng, mà lại là màu đỏ đậm, vô cùng xinh đẹp.
Eo thon tinh mỹ, đem cho người ta cảm giác siêu thoát phàm gian, như tiên tử giáng trần.
Hai đùi cân đối, mông cong mềm mại, phía dưới vùng cấm huyệt kia còn có một chút cỏ màu đỏ nhạt điểm xuyết, làm Thanh Ngọc trong lòng đang bế thủ tâm thần cũng phải run lên nhè nhẹ.Thụy Nhi mỉm cười, rồi nhẹ nhàng lấy mệnh căn Thanh Ngọc, hít một hơi thật sâu rồi ngồi dập xuống thật mạnh.
Khóe mắt Thụy Nhi tràn ra nước mắt, nhưng mặt nàng vẫn mỉm cười, dùng hai bàn tay xinh đẹp mà vuốt ve lấy khuôn mặt Thanh Ngọc.
Nàng hiện tại không thể nói được, chỉ biết biểu đạt bằng cảm xúc của mình.Chính bản thân Thụy Nhi cũng không thể ngờ được rằng có ngày mình lại thất thân cho tên nam nhân lạ mặt mà nàng mới chỉ gặp mặt đúng một lần duy nhất.Nhưng thôi, để báo đáp công ơn cứu mạng của Thanh Ngọc, nàng chấp nhận trả giá bằng sự trinh trắng thuần khiết.Thanh Ngọc mở mắt nhìn Thụy Nhi, rồi lấy ra một hạt Thiên Tầm Phù Dung nhét vào đôi môi đỏ quyến rũ kia.
Thụy Nhi híp mắt khẽ cười, cảm thấy xem ra lựa chọn của nàng cũng không tệ.Trên bầu trời, lúc này lôi vân đang kéo đến ầm ầm từng trận.
Thiên Đạo cảm thấy ở bên dưới kia có hai người có ý định độ kiếp cùng nhau, nên tỏ thái độ vô cùng giận dữ.
Lúc này, đám linh vân cũng đã phải tản ra, chuẩn bị nhường chỗ cho kiếp lôi khảo nghiệm, nhưng chúng vẫn chưa hoàn toàn tiêu biến.
Có lẽ chúng muốn chờ sau khi Thanh Ngọc độ kiếp xong thì lại tiếp tục công việc của mình.Thanh Ngọc truyền cho Thụy Nhi Đạo Nguyên Kinh, nhưng chắc chắn nàng tu luyện sẽ không thể nào mạnh mẽ bằng hắn.
Bởi vì Đạo Nguyên Kinh phải kết hợp với ba loại phù văn Hồng Mông, Hỗn Độn, Thiên Diễn, thêm cả Đại Đạo ấn ký nữa thì mới được hoàn chỉnh.
Tuy nhiên, chỉ là Đạo Nguyên Kinh không thôi cũng đủ để mạnh mẽ hơn công pháp thiên phú của yêu tộc gấp trăm ngàn lần rồi, hơn nữa còn vượt xa cả tầm Hằng Thiên tinh cầu.Sau khi hoàn thiện Đạo Nguyên Kinh, Thanh Ngọc đã có ý định truyền cho chúng nữ, nhưng chưa có cơ hội gặp các nàng mà thôi.
Với lại, lần độ kiếp này là một lôi kiếp Nguyên Anh chưa từng thấy trong lịch sử tu hành, cùng với một lôi kiếp tấn thăng Hợp Thể kỳ, Thanh Ngọc phải lấy hết khả năng đang có ra mà chống đỡ.Lôi kiếp Nguyên Anh kỳ của Thanh Ngọc tới trước.Ầm…!Một đạo tia chớp màu đen to bằng cánh tay đứa trẻ bổ từ trên cao xuống trúng vào thân hình Thanh Ngọc và Thụy Nhi, làm cả hai người rung lên bần bật, dù đang độ kiếp cũng phải cảm thấy tê dại nơi âm dương giao hòa.Thanh Ngọc nhất tâm nhị dụng vận chuyển Tâm Tâm Tương Ánh Quyết và Đạo Nguyên Kinh, điên cuồng kháng cự với đợt lôi kiếp này.Bỗng dưng, dị biến xảy ra.Đài sen trắng muốt được tạo thành bởi Hám Thiên Hư Lôi kia bạo động, sau đó cả đóa Vô Trần Hoa biến lớn, bao phủ cả thân hình Thanh Ngọc và Thụy Nhi vào trong.
Tia lôi kiếp vừa rồi chỉ có hai phần bị truyền vào thân thể hai người, còn lại tám phần bị Hám Thiên Hư Lôi cắn nuốt sạch sẽ.Thanh Ngọc mỉm cười mãn nguyện, hai tay ôm chặt eo Thụy Nhi, rồi hôn lên môi nàng một chiếc hôn nồng ấm.
Phải nói chiếc lưỡi rắn của Thụy Nhi thật điên cuồng, nó non mềm ẻo lả, cuốn lấy môi Thanh Ngọc làm hắn không muốn rời xa.
Yêu khí của Thụy Nhi đã chuyển thành Khí Vận chân khí, bây giờ đang nhanh chóng lưu thông qua thân thể Thanh Ngọc, lưu lại Khí Vận chi nguyên, được tinh lọc qua rồi lại trở về người nàng theo đường âm huyệt.Răng rắc răng rắc…Viên Huyết Long Ma Đan của Thanh Ngọc đã xuất hiện vết nứt, có vẻ như bên trong nó đang có một thứ gì đó muốn phá tan lớp vỏ ngoài mà thoát ra.Phía bên ngoài, đóa Vô Trần Hoa lúc này đã có tám đoàn Hỗn Nguyên chi khí bay vòng xung quanh, thì đột nhiên…Uỳnh… Uỳnh…Hai đạo tia chớp màu đen tiếp tục giáng xuống đôi thân thể đang giao hòa.
Tám phần lôi kiếp bị đài sen Hám Thiên Hư Lôi nuốt lấy, còn hai phần thì rơi xuống Thanh Ngọc và Thụy Nhi.
Hai người đang đắm chìm trong nụ hôn nồng thắm mà thân thể bỗng giật lên từng cơn, nơi âm dương giao hòa kia cũng bị kích thích, mang lại một cảm giác đê mê khó mà tả thành lời.Một đoàn Hỗn Nguyên chi khí cuối cùng từ trên trời cao rơi xuống đóa Vô Trần Hoa, làm nó lập tức lớn thêm gấp đôi, hóa thành một đóa hoa sen hư ảo vô cùng tinh mỹ, bao phủ lấy thân thể hai người bên trong.
Ba cánh hoa lớn màu đỏ rực bên ngoài mau chóng xoay chuyển, rồi khép bông sen lại.Đùng! Đùng ! Đùng! Đùng!Tiếp tục bốn tia sét trên lôi vân giáng xuống, đánh vào đóa hoa sen to lớn, lúc này ở bên ngoài không ai thấy được cảnh tượng gì cả..