Ly Hôn Rồi Yêu

Chương 14: Vỡ lòng




Hân Ngôn:

Cả đêm kích tình ở Hàng Châu, quan hệ giữa tôi và Vũ Minh hình như xảy ra biến hóa vi diệu. Trong lúc vô tình có tiếp xúc thân thể đều cảm thấy lúng túng.

Theo bản năng tránh anh, lại không nhịn được bắt đầu lặng lẽ chú ý đến anh. Ngây thơ giống như thiếu nữ mới biết yêu lần đầu. Nhìn anh dường như cố ý tiếp lời cô giáo của Tiêu Tiêu, làm cô giáo nhỏ vừa mới tốt nghiệp không lâu mặt đầy hưng phấn, Tiêu Tiêu không biết sao chạy qua kêu ba ba, Vũ Minh kiên nhẫn giải đáp những vấn đề của Tiêu Tiêu, cô giáo đó đứng bên cạnh cười vui vẻ, tôi thấy không thú vị liền bỏ đi chỗ khác. Đây là đang thử tôi sao? Người này đúng là càng lớn càng tính trẻ con......

Từ Hàng Châu trở về, tiếp tục ngồi ô tô. Trên xe, cha mẹ các bé đã quen thuộc hơn, câu có câu không trò chuyện, nhưng không lâu sao ai cũng bắt đầu buồn ngủ. Tiêu Tiêu cũng ở trong lòng tôi ngủ thiếp đi.

Có lẽ là do lâu lắm không ngồi xe đường dài, đêm qua lại không ngủ đủ, dưới sự lắc lư của xe tôi cũng rất buồn ngủ. Nhưng lại lo lắng nếu mình ngủ rồi, Tiêu Tiêu sẽ bị trượt đi đập đầu nơi nào, chỉ đành nỗ lực mở to mắt, miễn cưỡng chống đỡ.

“Em ngủ một lát đi, để tôi ôm Tiêu Tiêu cho.” Anh nói xong, đưa tay qua đón Tiêu Tiêu.

“Không cần, tôi không sao”.

“Ngủ chút đi, còn hơn ba tiếng nữa đấy.” Vũ Minh nói nhỏ.

Tiêu Tiêu xoay người, chép chép miệng, ngủ rất say.

Tôi nhắm mắt lại, nghĩ nhắm mắt dưỡng thần chút thôi, không ngờ rất nhanh liền ngủ mất.......

Khi tỉnh lại, trong xe có chút ồn ào, tôi cư nhiên đang dựa vào vai anh. Nhiều người đã tỉnh ngủ, lại bắt đầu nhỏ giọng nói chuyện.

Tiêu Tiêu cũng tỉnh, đang mở to mắt nhìn tôi. Tôi cuống quít ngồi thẳng dậy, làm Tiêu Tiêu nghịch ngợm cười một tiếng.

“Tiêu Tiêu, qua đây mẹ ôm. Ba ôm nãy giờ mỏi rồi.” Nhìn tay Vũ Minh đã có chút cứng. “Không ạ... Ba nói mẹ mệt mỏi.” Tiêu Tiêu lắc đầu như trống bỏi.

“Sắp về tới rồi, cứ để tôi ôm.” Dáng vẻ Vũ Minh nói chuyện, làm tôi hoảng hốt như trở về ba năm trước, nhưng câu nói kế tiếp lại nhắc nhở tôi tình trạng bây giờ, “Một hồi xuống xe, tôi chở em về trước. Hai ngay nay em mệt mỏi rồi, mai lại phải đi làm, để Tiêu Tiêu về bên tôi đi.”

Về đến nhà, ăn tối xong, tôi mệt đến mức chỉ muốn đi ngủ ngay. Nằm dài trên giường, đột nhiên nhớ đến dáng vẻ tò mò của Tiêu Tiêu sáng sớm nay, nhịn không được vội gọi điện cho Vũ Minh.

“Vũ Minh, là tôi.”

“Hân Ngôn, sao vậy?”

“Là chuyện sáng nay, tôi cảm thấy nên nói dạy Tiêu Tiêu biết một ít chuyện rồi. Lúc trước đều là Tiểu Mộc chăm sóc nó, có một ít thứ để ba dạy thì thích hợp hơn.”

“À, tôi hiểu rồi.” Trong giọng anh mang theo tiếng cười, “Tôi mới vừa dạy rồi. Hơn nữa hiểu quả thật không tệ.”

“Cũng đừng quá mức, chuyện này phải từng bước một. Dù sao hiện tại Tiêu Tiêu còn nhỏ, có những chuyện không thể hiểu hoàn toàn được.” “Tôi biết rồi,”, anh nói chen vào, “Em yên tâm đi.”

Cuối cùng dặn dò mấy câu bảo tôi nghỉ ngơi sớm một chút liền cúp điện thoại. Bất quá dạy dỗ vỡ lòng của Vũ Minh với Tiêu Tiêu, cuối cùng lại đưa tới phiền toái không nhỏ.

Đến cuối tuần, theo lẽ thường Tiêu Tiêu bí mật gọi điện cho tôi, bất quá hình như gần đây Vũ Minh cũng không có ý cấm cản nữa. Chỉ là Tiêu Tiêu vẫn thích ra vẻ thần bí, càng bí mật càng vui. Hỏi Tiêu Tiêu mấy ngày nay học tập sinh hoạt thế nào, nó liền khoe từ lúc đi Hàng Châu về cô giáo biểu dương, bạn học sùng bái mình......, trẻ con đều tự cho mình là ghê gớm, tôi cũng không bình luận gì. Đột nhiên Tiêu Tiêu hỏi tôi: “Mẹ, khi nào thì mẹ để ba bỏ em bé vào bụng mẹ, như vậy con sẽ không cô đơn nữa rồi. Ngày ngày có người chơi với con, được không ạ?”

“Ai nói với con như vậy?”

“Ba nói, lúc nhỏ Tiêu Tiêu cũng ở trong bụng mẹ.” Tiêu Tiêu hình như không cảm giác được tôi tức giận, vẫn phớt tỉnh nói. Lâm Vũ Minh này, thật không biết là dạy đứa bé thế nào.

“Tiêu Tiêu nghe này, ba mẹ có một mình con là đủ rồi. Trong nhà trẻ có rất nhiều bạn nhỏ chơi với con rồi mà, không phải cũng rất vui sao?”

“Vui thì vui, nhưng mà.....” Tiêu Tiêu có chút uất ức, bất quá không tiếp tục nói.

Mấy ngày sau, cô giáo ở nhà trẻ gọi điện thoại tới, nói tôi biết gần đây Tiêu Tiêu biểu hiện rất không tốt, có chút nghịch ngợm gây sự, tỷ như hùa với mấy bạn trai khác tốc váy, kéo tóc bạn nữ.

Cô giáo phân tích giai đoạn này đứa bé sẽ có một ít phản nghịch, nghịch ngợm là để gây sự chú ý cũng là bình thường. Bất quá hi vọng cha mẹ có thể phối hợp giáo dục.

Ban đầu khi Tiêu Tiêu mới nhập học, nhà trẻ lưu lại số điện thoại của tôi, hai năm qua cũng là tôi chăm sóc Tiêu Tiêu, nên hiện tại có chuyện tự nhiên là cô giáo sẽ liên lạc với tôi.

Nói chuyện với cô giáo nhà trẻ xong, tôi do dự không biết có nên nói với Vũ Minh một tiếng không, nhưng lại nghĩ đây cũng không phải chuyện lớn gì. Lại nói, cuối tuần này, Tiêu Tiêu sẽ ở với tôi, đến lúc đó sẽ hỏi kỹ nó, so với hiện tại chưa rõ gì hết đã chỉ trích đứa nhỏ thì tốt hơn. Không ngờ đến chiều ngày hôm sau, nhà trẻ gọi thẳng tới phòng làm việc của tôi, nói Tiêu Tiêu ở nhà trẻ gây họa, muốn tôi lập tức tới. Tôi không kịp xuống bãi xe lấy xe, vội vội vàng vàng nói một câu với Đinh Đang, rồi chạy ra ngoài bắt taxi chạy đến.

Vừa vào phòng giáo viên, đã thấy Tiêu Tiêu và Mục Mục đứng ở một bên. Mẹ của Mục Mục đã đến, đang quở trách con mình. Thấy tôi vào, chỉ miễn cường chào một tiếng, không biết đã xảy ra chuyện gì. Cô giáo cũng chào một tiếng, hai đứa nhỏ thì lộ ra vẻ mặt rất uất ức.

“Cô giáo, Tiêu Tiêu........ Xảy ra chuyện gì vậy?” Nhìn hai đứa nhỏ trước mắt đều tốt cả, không thấy nơi nào bị thương. Nếu như chỉ là làm hư hại đồ vật ở nhà trẻ, tỷ như làm vỡ cửa kính các loại, chắc cũng không cần gọi cha mẹ đến gấp như vậy. Bất quá các giáo viên đều thích chuyện bé xé ra to, nhiều khi chẳng có gì to tát cũng làm ầm cả lên, xem ra là bệnh nghề nghiệp.

“Lâm Hiên Tiêu, ai, rõ là...... Xế chiều hôm nay, các bạn nhỏ khác đều ở phòng học tự chơi, Tiêu Tiêu và Mục Mục không biết vì sao lại trốn đi toilet.”

Ở nhà trẻ bé trai và bé gái dùng chung toilet. Hai đứa bé, dù là cùng đi một lúc, cũng không cần làm ầm lên như vậy chứ. Chỉ là lời kế tiếp của cô giáo làm tôi mở rộng tầm mắt.

“Tôi phát hiện hai đứa không có trong phòng học, liền chạy đi kiếm, kết quả thấy hai đứa đang ở trong toilet cởi truồng nhìn lẫn nhau. Cô nói, nhà cô giáo dục đứa bé thế nào vậy?” Cô giáo Lý mới tốt nghiệp trường sư phạm mầm non năm trước, chưa kết hôn, nói tới đây cũng không khỏi đỏ mặt.

Mặc dù tức giận, nhưng tôi thấy giai đoạn này đứa bé đối với cơ thể mình, đặc biệt là sự khác nhau giữa bé trai và bé gái tò mò cũng coi như bình thường. Chỉ là hai nhóc này dùng phương thức trực tiếp như vậy, lại bị cô giáo nói toạc ra, thật sự là khiến người lớn hai nhà đều cảm thấy xấu hổ.

Nhìn cô Mộc bên cạnh, trên mặt là tức giận và bất đắc dĩ.

Đại khác chắc là giống như tôi, đang hối hận vì quên nói cho đứa nhỏ biết chuyện nam nữ khác nhau này. Áy náy cười với cô một tiếng, tôi cảm thấy nên hỏi trước Tiêu Tiêu chuyện đã xảy ra thì tốt hơn. Tôi ngồi xổm xuống, kéo Tiêu Tiêu lại, nén giận hỏi: “Tiêu Tiêu nói thật có mẹ biết, tại sao muốn đi toilet với Mục Mục?”

Ước chừng là Tiêu Tiêu bị cô giáo dọa sợ, một bộ không biết làm sao, xem ra nó còn không rõ mình sai chỗ nào.

“Đừng sợ, con cứ nói, mẹ sẽ không la con.”

“Con......” Tiêu Tiêu vẫn còn chút khiếp đảm nhìn cô giáo một cái, lại nghía qua bên mẹ con Mục Mục, “Ba nói, chỗ để đi tiểu của nam sinh và nữ sinh không giống nhau, nhưng ba lại không nói khác nhau thế nào. Con hỏi Mục Mục, bạn ấy cũng nói không biết, cho nên tụi con đi toilet xem thử khác nhau thế nào.”

Câu trả lời này làm cho tất cả người lớn ở đây nhất thời không có lời nào để nói, xem ra là lỗi của người lớn rồi.

“Ba còn nói, chỗ đó là dùng để sinh em bé. Chỉ cần bỏ tiểu JJ của nam sinh vào trong chỗ đó của nữ sinh là có thể thả em bé vào bụng nữ sinh. Con và Mục Mục còn chưa kịp sờ, mới đang nhìn, thì cô giáo đã tới rồi.” Tiêu Tiêu thấy người lớn không ai nói lời nào, cũng không có ý trách móc, tiếp tục nói.

“Mục Mục sao con có thể không biết xẩu hổ như vậy? Bình thường mẹ dạy con thế nào hả? Con nói đi?” mẹ Mục Mục nghe đến đó, giận tím mặt, kéo Mục Mục qua, phát hai phát vào mông.

Mục Mục khóc lên, cô giáo vội chạy tới khuyên can.

“Các vị phụ huynh muốn bắt đầu giáo dục giới tính cho đứa trẻ lúc nào, chúng tôi không tiện phản đối, nhưng các vị cũng không thể nói huỵch toẹt ra như vậy, ít nhất cũng nên giáo dục đứa bé liêm sỉ cơ bản chứ!” Thấy vậy, cô giáo hình như có chút tức giận.

“Tiêu Tiêu à, ba nói những điều kia không sai, bất quá con phải nhớ, chuyện như vậy chỉ giữa hai người thích nhau mới làm thôi. Chỗ đó không thể bị những người khác nhìn thấy, biết không?” Mặc kệ thế nào, chuyện đã đến mức này, tôi chỉ có thể vừa giảng đạo lý cho Tiêu Tiêu vừa xin lỗi mẹ của Mộc Mộc. Mặc dù Tiêu Tiêu và Mục Mục cũng chưa làm chuyện gì quá đáng, nhưng dù sao trong chuyện này bé gái cũng thua thiệt hơn một chút.

Nghe tôi xin lỗi, mẹ của Mục Mục cũng không khó dễ, gật đầu tỏ vẻ tiếp nhận. Bất quá nói về sau muốn hai đứa bé giữ khoảng cách, tỷ như đổi lớp. Điểm này tôi cũng đồng ý, đối với đứa bé chỉ 5, 6 tuổi mà nói, bắt nó hiểu những chuyện kia là quá sớm, trước cứ tách chúng ra rồi nói sau. Cô giáo Lý đi tìm hiệu trưởng, bàn về chuyện chuyển lớp cho đứa nhỏ.

“Mẹ, con thích Mục Mục, hơn nữa Mục Mục cũng nói thích con. Không tin mẹ hỏi Mục Mục đi.” Tiêu Tiêu đột nhiên nói, muốn chứng minh mình không làm sai.

Đứa bé này, thật là tự tin ghê gớm, thậm chí là không đúng lúc.

“Tiêu Tiêu!” Tôi lập tức cắt lời nó, thật đúng là bị Vũ Minh dạy càng ngày càng không có quy củ.

“Nhưng ba nói có thể mà.” Tiêu Tiêu không phục, “Vừa rồi mẹ nói, chỉ cần hai người thích nhau là được nha.”

Nhìn qua bên cạnh, Mục Mục cũng không đoái hoài tới mẹ, tò mò nhìn qua đây. Sau đó gật đầu với Tiêu Tiêu bày tỏ đồng ý.

Trẻ con thời nay.....

“Hân Ngôn!” Tôi đang không biết làm sao ngăn lại Tiêu Tiêu cố tình gây sự, thì đột nhiên Vũ Minh xuất hiện ở cửa phòng. Anh còn mặc đồ đi làm, xem ra là vội vã chạy từ công ty đến. “Sao anh lại đến đây?”

“Lệ Nhã gọi điện cho tôi, nói em vội vã chạy tới nhà trẻ, tôi cho là Tiêu Tiêu có chuyện gì nên vội tới.”

Lệ Nhã, lại là Lệ Nhã. Đột nhiên tôi có chút mất hứng, cô ta luôn luôn nhúng tay vào chuyện của tôi và Vũ Minh.

Mẹ của Mục Mục chào Vũ Minh, chuyện vừa rồi khiến hai bên rất lúng túng, nhưng dù sao cũng là chuyện của hai đứa nhỏ, không đến mức người lớn không nhìn mặt nhau. Ba mẹ Mục Mục cũng có công ty tương đối nổi tiếng, đối với một nhà trẻ công lập bình thường mà nói, hai đứa bé này đều có gia thế không nhỏ, nên khó trách, chỉ một lúc cô giáo Lý đã dẫn hiệu trưởng tới.

“Tiêu Tiêu, ba còn tưởng con bị thương gì chứ, không bị gì là tốt rồi.” Vũ Minh kéo Tiêu Tiêu đến bên người, thân mật sờ sờ đầu nhỏ của nó.

“Vũ Minh, chuyện có chút, cái đó....” Xem ra tôi cần nói với anh chuyện đã xảy ra.

“Thế nào, không phải chỉ là nhìn một chút thôi sao? Chẳng lẽ muốn Tiêu Tiêu nhà chúng ta chịu trách nhiệm với con gái họ sao?” Không đợi tôi nói xong, Vũ Minh đã phản đối.

“Vũ Minh, sao anh có thể nói như vậy?” Tôi vội vàng nói, mặt mẹ Mục Mục đã sớm biến đen.

“Ngài Lâm, vậy anh định để đứa bé chịu trách nhiệm thế nào đây?”

“Hả?” Vũ Minh ngồi chồm hổm xuống, nhìn Tiêu Tiêu nói, “Con trai, nói ba biết, con thật thích Mục Mục sao?”

“Dạ.” Tiêu Tiêu dùng sức gật đầu một cái, làm như là rốt cuộc tìm được đồng minh rồi. “Vậy, bắt đầu từ bây giờ, Mục Mục sẽ là bạn gái của con, được không?”

“Lâm Vũ Minh, anh!” Muốn ngăn cản, nhưng anh căn bản không để ý tới tôi.

Sau đó anh hướng về phía Mục Mục hỏi, “Con là Mục Mục phải không?”

Mục Mục thấy Vũ Minh ngoắc gọi, không khiếp sợ chút nào, vui vẻ đi tới, “Con thích Tiêu Tiêu chứ?”

“Thích ạ.” Mục Mục trả lời chắc nịch, tôi và mẹ Mục Mục nghe được đều trợn mắt há hốc mồm, không biết rốt cuộc Vũ Minh muốn làm gì. “Hai con đều thích nhau, vậy sau này Mục Mục chính là bạn gái của Tiêu Tiêu. Mãi cho đến lúc con 16 tuổi, chú sẽ phái người bảo vệ con, được không?”

”Tiêu Tiêu, con cũng phải bảo vệ người trong lòng, biết không?”

“Dạ!” Hai đứa nhỏ đồng thanh đáp, tôi và mẹ của Mục Mục, kể cả hiệu trưởng và cô giáo Lý đều không thốt nên lời.

Tiêu Tiêu ngược lại rất hả hê, kéo tay Mục Mục, vui vẻ nói, “Mục Mục, về sau bạn chính là bạn gái mình, đồ chơi đều sẽ chơi chung, cơm cũng có thể ăn cùng nhau, còn có buổi trưa chúng ta phải thân thân giống như ba mẹ vậy. Ba mình nói, hai người thích nhau có thể giống như Cầu Cầu cắn người! Đến lúc chúng ta trưởng thành, mình liền có thể đem tiểu JJ thả vào chỗ kia của bạn, sinh ra Tiểu Tiêu Tiêu và Tiểu Mục Mục của chúng ta......”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.