Mang theo hùng tâm tráng trí, Võ Thiện Nhân liền bắt tay tìm hiểu ngay cẩm nang nhận từ Thảo Linh đường chủ, là phần thưởng riêng của Lê Châu đại trưởng lão dành cho hắn.
Nội dung cẩm nang không phải là công thức chế tạo một kiện linh bảo cụ thể, mà bao gồm nhiều thông tin liên quan đến luyện chế linh bảo, đặc biệt hữu ích cho linh giả trong quá trình tấn nhập Hạ Linh Bảo Sư.
Bên cạnh đó còn chia sẻ luồng kinh nghiệm quý giá về việc thắp lên chân hoả. Ngay trong thời khắc mấu chốt, chân linh khí trong cơ thể thông qua một phương thức đặc thù sẽ tiến hành thiêu đốt để triệu hồi chân hoả.
Hết thảy đều khiến Võ Thiện Nhân hết sức vui mừng. Thông qua đó, hắn có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian và công sức, cũng như sớm mở ra con đường tự do sáng tạo cho riêng bản thân mình.
Có điều, theo như miêu tả thì quá trình triệu hồi chân hoả vô cùng khủng khiếp, đau đớn khôn cùng, hành hạ cả thể xác lẫn tinh thần. Với bản tính nhát gan của Võ Thiện Nhân thì loại chuyện như vầy khiến hắn rất đau đầu.
Đắn đo cân nhắc, thẫn thờ cả nửa buổi, cuối cùng, Võ Thiện Nhân thở dài: “Hay là thôi đi. Thân thể này là của cha mẹ ban cho, ta cần phải trân quý nó. Trước mắt nên mau chóng đột phá tu vi rồi tính sau.”
Vậy là những ngày sau đó, Võ Thiện Nhân tập trung vào câu chuyện tu luyện. Cũng may bên cạnh hắn có một pho từ điển sống là lão Kim. Đối với những vấn đề khúc mắc đều được lão ra tay chỉ điểm, giúp hắn mau chóng lĩnh ngộ.
Ngoài ra, Võ Thiện Nhân còn dành chút thời gian đến AzTruyen.net, qua đó tìm hiểu thêm được rất nhiều thông tin mới mẻ.
“Từ thuở khai thiên lập địa, chỉ tồn tại duy nhất năm loại nguyên tố là lửa, nước, đất, cây cỏ và kim loại, tương ứng với Ngũ đại thuộc tính Thủy, Hỏa, Thổ, Mộc, Kim.
Năm nguyên tố có mối quan hệ tương sinh, tương khắc với nhau, bao hàm cả triết lý về sự sống và diệt vong.
Cụ thể, nguyên lý ngũ hành tương sinh là Kim sinh Thủy, Thủy sinh Mộc, Mộc sinh Hỏa, Hỏa sinh Thổ, Thổ sinh Kim. Bởi vậy, quan hệ tương sinh chính là nguyên lý tối cao diễn ra sự tương tác giữa các nguyên tố để tạo nên sự sống và vạn vật.
Ngược lại, nguyên lý của ngũ hành tương khắc là Kim khắc Mộc, Mộc khắc Thổ, Thổ khắc Thủy, Thủy khắc Hỏa và Hỏa khắc Kim. Hiểu đơn giản, trong nguyên lý tương khắc là sự tương tác giữa những nguyên tố với nhau dẫn đến hủy diệt, chết chóc.
Mỗi nguyên tố lại có những đặc thù riêng biệt, bao gồm ưu điểm và khuyết điểm khác nhau.”
Linh giả thông qua cảm ngộ với Ngũ đại thuộc tính, mong muốn tiến tới mục tiêu duy nhất, đó là phá vỡ các quy luật của tự nhiên, vượt ra ngoài vòng sinh tử luân hồi, truy cầu đại đạo.
Thời gian như nước chảy.
Thu qua đông đến.
Mới đó đã vừa tròn ba tháng tính từ ngày đặt chân lên Hưng Yên Phong.
Trong động phủ số một trăm năm mươi chín, Võ Thiện Nhân vùi đầu vào tu luyện, không trễ nải dù chỉ một khoảnh khắc.
Về cảnh giới, vốn tưởng chỉ cần hấp thu thêm một khỏa Tu Luyện Châu là có thể đột phá lên Nhân Vực cấp mười hai. Nhưng thật kỳ lạ, tu vi của Võ Thiện Nhân vẫn dậm chân tại chỗ, mặc dù hắn rõ ràng cảm nhận khoảng cách đã rất gần, chỉ hơn nhau một đường tơ kẽ tóc.
Võ Thiện Nhân mỗi lần đột phá đến giai đoạn mấu chốt là y như rằng lại thất bại. Về sau, hắn mới phát hiện mỗi khi công phá vào Nhân Vực cấp mười hai, bao nhiêu chân linh khí tích góp trong đan điền bỗng nhiên quay cuồng, ào ào đổ dồn về một nơi, chính là mầm mống linh phách.
Theo như lời lão Kim phân tích, quá trình nuôi dưỡng mầm mống linh phách vốn diễn ra rất chậm, không mấy ảnh hưởng đến tiến trình tu luyện của linh giả. Chẳng hiểu vì sao mầm mống linh phách của Võ Thiện Nhân lại kỳ lạ như vậy?
Cũng trong khoảng thời gian này, mầm mống linh phách đã có sự biến hoá lớn, hiện tại trông giống như… “một quả trứng”. Đáng chú ý nhất là trên bề mặt lớp vỏ ẩn hiện những hoa văn, đồ hình kỳ dị.
Chớp mắt, mở mắt.
Lại ba tháng nữa trôi qua.
Sau khi dùng nốt khoả Tu Luyện Châu cuối cùng, rốt cuộc tu vi cảnh giới của Võ Thiện Nhân vẫn không có tiến triển.
Vùng hạ đan điền, ngay trong khí hải, mầm mống Linh Phách vẫn tự do trôi nổi trong biển chân linh khí, màu sắc lớp vỏ ban đầu vốn mà trắng hiện đã ngả dần sang màu hồng.
Theo trực giác mách bảo, mầm mống linh phách nhất định đang trong giai đoạn cực kỳ quan trọng, do đó Võ Thiện Nhân không dám làm loạn, sợ rằng sẽ phát sinh biến cố.
Chuyện này khiến Võ Thiện Nhân dở khóc dở cười: “Con bà nó! Linh phách của ta lại bá đạo đến vậy sao?”
Theo tình hình hiện tại, Võ Thiện Nhân không biết đến khi nào mầm mống linh phách mới thôi cái trò cướp đoạt chân linh khí của hắn.
Vấn đề nan giải là hai khoả Tu Luyện Châu nhận từ Thảo Linh đường chủ đều đã dùng hết. Bây giờ dẫu có vét sạch túi cũng không đủ năm ngàn linh thạch mua thêm một khoả. Còn nếu tu luyện chay trường thì thời gian chắc chắn sẽ kéo dài hơn, chẳng biết đến ngày tháng năm nào mới có thể đột phá.
Võ Thiện Nhân ôm đầu sầu não: “Không lẽ lại vác cái mặt dày đi tìm Thích Thật Thà hỏi mượn linh thạch hay sao?”
Đang trong lúc túng quẫn, Võ Thiện Nhân bỗng nhớ đến một chuyện. Theo thông tin, Thánh Viện có một nơi gọi là Nội Các. Bên trong đó cất giữ vô số tài nguyên tu luyện.
Thánh Viện đưa ra một hệ thống nhiệm vụ. Mỗi nhiệm vụ có các mức điểm khác nhau, tương ứng với từng độ khó. Môn sinh đăng ký nhận và hoàn thành nhiệm vụ sẽ lãnh thưởng bằng điểm cống hiến. Sau đó, dùng điểm cống hiến để đổi lấy vật phẩm trong Nội Các.
Võ Thiện Nhân hai mắt loé sáng, nhanh chóng đưa ra quyết định: “Ta thử đến Nội Các một chuyến xem sao.”