Lương Kha Thành Thần Ký

Chương 2 : Muốn thành thần trước phải bán thân




Bước 2: Muốn thành thần trước phải bán thân.

Ta chưa chết,đó là ý niệm đầu tiên của Lương Kha.

Ý niệm thứ 2 là ta quang vinh trở thành u hồn.Nhìn cánh tay biến thành trong suốt,ta tưởng hắc bạch vô thường khi nào thì tới câu hồn,cầu hiệu suất,thời gian là vàng bạc nga.

"Không cần loạn tưởng,ngươi chưa chết"một thanh âm máy móc vang lên.

Không gian màu trắng đột nhiên vặn vẹo,một chiếc bánh xe gỗ thật lớn hiện ra,theo nó là hừng hừng ngọn lửa màu đỏ sậm như máu. Không gian xung quanh trở nên như muốn thiêu đốt linh hồn.

Lương Kha:"..."Ngoạ tào,bị xe đụng cũng thôi,giờ muốn bị đốt thành gà quay sao.

"Yên tâm,lửa này sẽ không làm ngươi bị thương"giọng nói máy móc lại vang lên.

Lương Kha nhìn xung quanh nhưng không phát hiện được gì ngoài trước mắt bánh xe.

"Ta ở trước mặt ngươi,ta là [bánh xe luân hồi],chúc mừng địa cầu chiến sĩ số 4444 vạn 4 ngàn 4 trăm 44"máy móc thanh âm đột nhiên hơn một tia tình vị chế nhạo.

"..."nhiều số 4 như vậy ngươi chắc là chúc mừng mà không là nguyền rủa chứ.

"Ngài là đệ nhất địa cầu thằng xui...lộn,người may mắn"thanh âm du dương ca ngợi.

"..."Ngươi vừa nói đệ nhất địa cầu thằng xui xẻo đi,đúng vậy chứ,đúng vậy chứ,Lương Kha phun tào.

"Khụ...khụ,dựa theo cuộc sống 17 năm của ngài cho thấy ngài là trên đời hiếm thấy người tốt.Giúp đỡ người khác 2375 thứ,cứu mạng người 54 lần ,3 lần sẵn sàng hi sinh tánh mạng cứu người,một lần kém chút chết chìm,một lần bị tạp gãy 3 căn xương sườn,lần cuối cùng bị xe tông chết"máy móc thanh âm vừa liệt kê vừa mang theo tia cảm khái.

"..."Không,ngươi hiểu lầm,ta không có lần nào cố ý làm chuyện tốt.Không đề cập tới những "chuyện tốt"mình làm,chỉ nhắc tới 2 lần trước kém chút toi mạng.

Lương Kha nghĩ lại mà sợ hãi không thôi.Lần đầu là trung học năm nhất,tan học đi ngang qua cầu thấy một thỏi vàng to như cục gạch đang nổi lềnh bềnh trên sông, Lương Kha không nói một lời nhảy xuống sông.Tay vừa bắt tới cục vàng,đột nhiên xuất hiện cánh tay kéo chân mình.Lương Kha tưởng quỷ thủy kéo,dùng sức bú sữa mẹ bơi vào bờ.Sau đó mới phát hiện là một thằng xui xẻo xém chết đuối.Đối phương tỉnh lại sau khóc lóc cảm tạ nàng,tiện thể than thở không còn gì để báo đáp nàng ,bởi vì làm mất cục vàng tổ truyền chuẩn bị đem đi cầm để chữa bệnh cho mẫu thân bị ung thư vân vân. Lương Kha nuốt một búng máu nghẹn tại cổ họng mỉm cười run rẩy trả lại đồ cho đối phương.Ngẫm lại là một bụng chua xót lệ.

Lần 2 không cần phải nói,một chiều đi dạo phát hiện một chiếc nhẫn kim cương đang loé mù Lương kha cẩu mắt.Dùng thành tích quán quân nhảy xa cả nước chộp chiếc nhẫn trong tay.Một bóng đen từ trên trời tạp xuống nàng.Lương Kha nhãn mạo kim tinh,xương sườn đau đớn không thôi.Vị nhân huynh tạp nàng còn khóc lóc nói nàng cứu hắn làm gì,để hắn chết quên đi,công ty phá sản,tự thân mắc nợ 20 tỷ,lão bà đem con dắt đi nhà ngoại và vân vân.Lương Kha chảy hai hàng huyết lệ đệ viên kim cương 24 cara đưa cho đối phương.

Lần 3 thì không cần phải nói,vì 500 ngàn âm phủ mà đi bán muối. Lương Kha đột nhiên cảm thấy nhân sinh của mình là một bàn trà (bi kịch).Nàng cảm thấy mình là đệ nhất địa cầu thằng xui xẻo cũng nói không chừng.

" Không có thời gian nên ta sẽ ngắn gọn giao đãi.Ta là[bánh xe luân hồi] ,phụ trách chọn lựa chiến sĩ Trái Đất,là pháp tắc địa cầu "người đại diện".Ngài được chọn trở thành địa cầu chiến sĩ,vì bảo vệ địa cầu khỏi bị xâm lấn.Đối với cá nhân lý lịch của ngài,ta chắc chắn ngài sẽ trở thành một vị vĩ đại chiến sĩ"thanh âm đơn giản giải thích.

Lương Kha:"..."Mụ đản,cầu đừng nhắc lại lịch sử ô long.Chờ đã,địa cầu chiến sĩ gì đó hảo thẹn hảo sao, lão tử cũng không muốn làm chiến sĩ mặt trăng biến thân thủy thủ phục.

"Đây là cơ hội của thần cho địa cầu.Thần yêu thế nhân,nếu được ngươi nguyện ý hi sinh sao"

"..."Ngươi muội,lão tử thề không bao giờ hi sinh cấp người làm áo cưới.Tiền không có,còn bồi mạng.

"Khế ước thành lập,từ giờ trở đi muốn vì yêu và hoà bình mà chiến, hoá thân thành chính nghĩa đem thánh quanh phủ khắp thiên địa,trở thành chiến sĩ địa cầu đi thiếu nữ~"

"!"uy uy khoan đã!Ta còn chưa nói gì cả,ép mua ép bán hảo sao ngươi.

Ta là tuyệt đối không làm không công!!

"Nga,quên nói đây là sinh tử tự phụ nha,phải cẩn thận lại bồi mạng nha thiếu nữ~"

Ngươi là nguyền rủa đi,nguyền rủa đi!Ta nhìn thấu ngươi này hắc tâm thương nhân!Lương Kha nhìn bản thân bị hút vào bánh xe rực lửa trước mặt,nội tâm gào thét.

"Thao ngươi muội!!!"tiếng gào thét của thiếu nữ bị bánh xe rực lửa nuốt hết.Không gian lại trở về im lặng

Bánh xe chợt biến thành một mông lung thân ảnh.Thân ảnh huyễn hoá không phân rõ nam nữ.

Chỉ nghe một tiếng thở dài như xa xăm viễn cổ truyền tới:"đứa nhỏ này...,là người kết thúc thời đại sao,là "sáng tạo" hay "hủy diệt" đây?"

Nói rồi lắc lắc đầu:"Thôi,thôi ta chỉ giúp tới đây được.Còn lại tuỳ duyên vậy,nga tiểu tam"

"Tiểu tam cái đầu ngươi!Chuẩn bị đi tam đồ xuyến đi Luân Hồi!"

Không gian lại bị vặn vẹo,một thân ảnh nho nhỏ xuất hiện,giơ ngón giữa đối diện hư ảnh.

Người tới là một đứa nhỏ tầm 5 tuổi,phân không ra nam nữ,tóc đen dài như tơ lụa được thúc phía sau,thân xuyên một bộ cổ trang bạch y,hai mắt hạnh màu xanh biếc tròn xoe ngậm đầy lửa giận.

"Nga nga đừng tức giận,ta chỉ đang hảo cảm thán thôi,tiểu tam~"

Hư ảnh cợt nhả nói.

"Mụ đản,ngươi dám gọi một tiếng tiểu tam nữa xem,lão tử đá nát ngươi đản đản"tiểu chính thái thở phì phì.

"Tiểu giới nóng quá tình thôi,hảo lâu chưa thấy ngươi,ta hảo buồn nga.Với lại,ta cũng không biết bản thân mình có đản đản vật này không cho ngươi đá,thật sự"hư ảnh giơ hai tay xin hàng nhưng nói ra lờ nói không gì sánh được một cỗ lưu manh khí tức.

"Không nói nhảm nữa,đứa nhỏ vừa rồi là chuyện gì xảy ra?Ngươi tại sao phải gặp nàng,chẳng lẽ vận mệnh nhắc nhở..."

"Xuỵt! Tiểu giới muốn im lặng nga.Ta hảo vất vả mới nhờ cậy được nha,lên tiếng là muốn hư đại sự,dù sao cũng không chỉ một mình ta"hư ảnh ý có điều chỉ.

"Chẳng lẽ chìa khoá ở nàng trong tay?"tiểu chính thái đầy mặt hưng phấn,dù sao tâm nguyện đã lâu sắp thành bại tại giờ khắc này.

"À không,với số mệnh như thế thì đứa nhỏ này sống đến giờ là một kì tích.Có người từng cố ý cải mạng cho nàng,Vận Mệnh tức giận thật lâu đâu,tuy rằng không thành nhưng số mệnh đứa nhỏ này đi hướng càng ngày càng quỷ dị...Đối với nàng là chuyện xấu,nhưng đối thế giới này lại chưa hẳn,"chuyện xấu" này có lẽ có thể xoay hẳn là tử cục. Dù sao ta chưa từng thấy trị số may mắn -4444,phá vỡ thằng xui xẻo nhất vũ trụ -2000,quả thực là "tiền vô cổ nhân,hậu vô lai giả""nói rồi hư ảnh bộc phát tiếng cười khẽ"Tận cùng hắc ám là quang minh,biết đâu tận cùng xui xẻo là thiên đại may mắn đâu.Đứa nhỏ này tới nay uống nước chưa bị sặc chết,chết vào cứu mạng người khác đâu.Công đức trên đầu nàng quả thật thiểm mù mắt ta,vả lại..."

Nói tới đây hư ảnh hé ra miệng không tiếng động nói vài chữ,chưa kịp đợi tiểu chính thái phản ứng hư ảnh tan biến thành ngàn mảnh ánh sáng rồi biến mất.

Tiểu chính thái nhìn đăm đăm hư ảnh biến mất địa phương thật lâu,trong lòng kinh đào hải lãng, không tự chủ lặp lại câu kia hư ảnh không tiếng động nhắc nhở:

"Có 3 vận mệnh hẳn phải chết cục bị nàng cải biến..."

Cải biến vận mệnh,nghe sao to lớn,nghe sao vĩ đại.

Vừa sinh ra đã biết hẳn phải chết cục lại không thể thay đổi,ra sao bi ai,ra sao tuyệt vọng.

Nghĩ tới đây,tiểu chính thái nhìn về phía bánh xe luân hồi,ánh mắt như xuyên qua đó thấy vô số vận mệnh tuyến đang giãy dụa hướng phía chung điểm.Chỉ mong,lần này có thể phá cục,chỉ là...

-4444 trị số may mắn,nghe không đáng tin chút nào hảo sao,có khi nào không chỉ địa cầu mà cả vũ trụ cũng xong luôn.Tiểu chính thái vẻ mặt củ kết.

Còn nữa,Luân Hồi giúp đỡ thắc sao không đáng tin,đứa nhỏ này bị đùa chết không cũng là vấn đề.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.