Lụi Tàn

Chương 4 : Kẻ Đi Săn Và Con Mồi




4: kẻ đi săn và con mồi

Đang chợp mắt trên xe bus Trầm Vân chợt tỉnh lại, hắn cảm thấy có gì đó không đúng, suy nghĩ một lúc hắn quyết gọi bác tài, cho mình xuống xe sớm, mặc dù chỉ một chút nữa thôi là đến Hải thành, hắn tin vào trực giác của mình là không sai chút nào.

Rẽ vào bìa rừng Trầm Vân lủi thủi đi một mạch vào trong, hắn cứ tiếp tục đi như có gì đó thôi thúc hắn phải đi tiếp vậy, cách Trầm Vân khá xa ở ngoài đường lớn, có thứ gì đó đang cháy rực, chẳng phải là chiếc xe bus hắn vừa đi hay sao? Đứng cạnh là một người thanh niên đang lầm bẩm

-hừm, lại trốn được? chắc là ở quanh đây thôi

Nói xong, hắn quan sát xung quanh bốn phía, rồi bỗng nhiên thân thể hắn chuyển động bắn về phía rừng núi với một tốc độ cực nhanh, nếu mà có người nhìn thấy cảnh tượng này sẽ nghĩ là mình hoa mắt, hắn nhanh đến nỗi mà lúc hắn biến mất chỉ còn lại tàn ảnh ở phía sau.

Trầm Vân có đánh chết cũng không thể ngờ được, thứ mà kẻ khủng bố kia muốn tìm lại chính là hắn, hắn vẫn tiếp tục đi sâu vào trong rừng một cách vô thức, như thể bố là bản năng của hắn vậy, một bản năng mãnh liệt truy cầu sự sống.

Đêm đến, chiếc xe bus cháy xung quanh đã có đầy cảnh sát lúc này lửa đã tắt, có một nhóm người mặc đồ sĩ quan quân đội đang khám nghiệm tử thi

Đứng cách đó không xa một nam tử vai đeo hàm thiếu tướng đang nghe cấp dưới báo cáo

-thưa đội trưởng, nguyên nhân xe bị cháy là do tác động từ bên ngoài, không phải lỗi kỹ thuật, có thể là do có người cố ý.

Nam tử trầm tư một lúc rồi nói,

-mang hết kết quả kiểm tra theo, khi về Long thành chúng ta sẽ tiếp tục điều tra,

Người cấp dưới gật đầu rồi nói thêm

-đội trưởng theo chỉ thị của Diệp tướng quân đi điều tra vụ thảm sát của Long thành, bây giờ thêm chuyện này nữa, nên giải quyết thế nào đây?

Nam tử lẳng lặng gật đầu,

-giải quyết cùng một lúc, tôi cảm thấy cả hai truyện này có gì đó liên quan tới nhau, nhưng trước hết cứ kiểm tra về vụ án ở Long thành đã, phải mau chóng bắt được hung thủ trước khi nhiều người bị hại hơn,

Nam tử kia tên Diệp Xuyên, con trai độc nhất của Diệp Vấn Thiên tổng tư lệnh quân đội Hoa quốc nắm trong tay binh quyền mà không một ai ở Hoa quốc có được, thật may mắn hổ phụ sinh hổ tử Diệp Xuyên từ bé đã thể hiện mình là một thiên tài xuất chúng, tốt nghiệp lớp 12 từ năm 10 tuổi, từ nhỏ được Diệp Vấn Thiên gửi vào Thiên Tàn phái được chính chưởng môn của Thiên Tàn phái thu làm đệ tử chân truyền, được học võ công chấn phái Hoành Tảo Thiên Cung, với ngộ tính cực cao, với mới 16 tuổi đã đạt tới cảnh giới Tiên Thiên cảnh giới mà chỉ tông sư võ học mới có thể chạm tới, từ 16 tuổi hắn được Diệp Vấn Thiên gửi gắm vào Long tổ, một nhanh đặc chủng binh ưu tú chuyên thực hiện những nhiệm vụ bí ẩn trong và ngoài hoa quốc, chỉ 2 năm ngắn ngủi, nhờ tài năng siêu việt hoàn thành vô số nhiệm vụ khó khăn, hắn đã chính thức nhận chức đội trưởng Long tổ ở tuổi 18, một thành tích phải nói là “vô tiền khoáng hậu”

Vụ án nhà lão Điền là vụ án Long tổ phụ trách do liên quan đến Trầm Vân, khi kiển tra lai lịch của Trầm Vân người ta mới giật mình khi thấy hồ sơ của hắn quá là bí ẩn, thử hỏi một người sống 18 năm ở Hoa quốc mà không có một manh mối gì, cứ như là từ dưới đất ngoi lên vậy, chính quyền địa phương đau đầu đi tìm manh mối của Trầm Vân nhưng vẫn là con số không, họ đành báo cáo lên cấp cao hơn để được trợ giúp, thế là Diệp Xuyên được đi làm nhiệm vụ đầu tiên trong cương vị tổ trưởng Long tổ

Đang bàn chuyện với cấp dưới thì có một thứ khiến Diệp Xuyên chú ý,

Phía xa xa có một dấu chân khiến lún sâu xuống mặt đất, đó chính là dấu chân của người thanh niên truy tìm Trầm Vân

Sờ sờ dấu chân, Diệp Xuyên cảm thán

-nội lực thật kinh khủng, cảch giới chỉ kém các sư thúc ở Thiên tàn phái,

-chụp ảnh mẫu dấu chân này rồi mang về cho tôi, Diệp Xuyên nói

Đoàn xe tiến về Long thành để lại hiện trường cho cảnh sát địa phương sử lý

Ngồi trong triếc humvee đặc chủng Diệp Xuyên Đánh một cú điện thoại

-Cha, có một vụ án mạng trên đường 18 đi đến Hải thành, xin cha hãy điều đội chu tước đến Hải thành điều tra, nghi phạm có võ công cực cao, mong mọi người hãy cẩn thận

Đầu dây bên kia cất tiếng

-Được rồi, chuyện ở Long thành con cứ điều tra đi, để ta gọi phùng lão giải quyết việc này

Trong một khu biệt thự ở Kinh đô một người trung niên toát lên khí chất phi phàm khiến người đứng cạnh cạm thấy ngộp thở, đó ai khác ngoài Diệp Vấn Thiên, tổng tư lệnh quân đội hoa quốc

Suy nghĩ một lúc hắn đánh một đường dây riêng đến một căn cứ bí mật

Đầu dây bên kia cất tiếng cười hỏi

-có chuyện gì mà để đích thân Diệp tướng quân gọi đến vậy

Ngại quá Phùng huynh, có một chút việc cần nhờ đến Chu tước của huynh

-có phải án mạng ở đường 18 không? Chuyện này tôi đã nghe báo cáo

Vậy phiền Phùng huynh, theo tôi được biết nghi phạm là một cao thủ, chuyện này sảy ra gần Long thành nên tôi thấy cứ bí mật điều tra tránh đánh rắn động cỏ

-tôi đã biết, ngày mai chu tước sẽ đến điều tra

Cúp máy xong Diệp Vấn Thiên day day thái dương thì có tiếng mở cửa

-muộn rồi ông vẫn còn làm việc sao?

Đằng sau là một người phụ nữ trung niên khuôn mặt phúc hậu nhưng không dấu được nét u buồn

-Tĩnh Như đấy à?, Tôi đang giải quyết chút công việc, chút nữa là nghỉ rồi

Tôi nghe Diệp Xuyên nói ông điều nó xuống Long thành giải quyết án mạng hả?, vụ đó thật tang thương, tôi nghe nói hung thủ tên Trầm Vân còn thông tin khác thì không hề có, thạt kỳ lạ

-tôi cũng thấy kỳ lạ, chẳng lẽ Hoa quốc quản lý nhân khẩu tệ thế sao? Thôi bà cứ về ngủ trước đi,

Người phụ nữ gật đầu, bước ra khỏi phòng

Trong khi đó Trầm Vân đang nghỉ ngơi, lấy bánh và nước hắn vừa mua buổi sáng ra đánh chén

Cả người mệt phờ vì đi rừng, quần áo bị cây gai xé toạc mất vài chỗ,

Hắn ngẩn đầu lên ngắm ánh trăng sáng tỏ mà lòng thấy nghẹn ngào, nước mắt chỉ trực trờ tuôn trào, hắn mở miệng cười khổ, cười cho số phận đen đủi của mình, mới ngày hôm hắn vẫn còn là công dân gương mẫu của Hoa quốc, mà hôm nay hắn là kẻ bị toàn Hoa quốc truy nã, phải bỏ xứ mà trốn chạy, có lẽ đây là nỗi tủi thân mà một kẻ mới 18 tuổi khó mà chịu được

Chực chờ sắp khóc thì có một giọng nói vang lên trong đầu hắn

“ hãy mạnh mẽ lên, Vân nhi, hãy mạnh mẽ lên “

Gạt đi khoé mắt đỏ ứng, phủi phủi mông đứng dậy chuẩn bị tìm chỗ ngủ thì có một giọng nói từ đằng sau hắn cất lên

“ cuối cùng thì ta cũng tìm thấy ngươi “


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.