Lục Gặp Ký Thu

Chương 14: Ôm em rất thoải mái




Lộ Ký Thu đi phía trước, nhanh chóng tìm được căn phòng.

Quẹt thẻ phòng rồi đẩy cửa đi vào, vô thức quay đầu hỏi anh: “Anh vẫn chưa tìm được phòng à?”

Nói xong cũng đem thẻ phòng cắm vào khe cắm mở nguồn điện bên trên, bên trong gian phòng lập tức sáng lên.

Lục Nhất Hành đi theo cô, nghiêng người đi vào, thuận tiện giúp cô đóng cửa lại.

“Ơ?” Lộ Ký Thu khó hiểu nhìn anh.

“8111”, Lục Nhất Hành vừa nói vừa đưa thẻ phòng trong tay cho cô xem, “Anh cũng phòng này.”

Lộ Ký Thu sửng sốt nửa nhịp, đưa mắt nhìn theo bóng dáng của Lục Nhất Hành, vừa lúc chú ý tới hai vali hành lý ở giữa phòng khách.

Một trong số đó… Có vẻ là của anh.

“Chờ, chờ một chút!” Lộ Ký Thu gọi anh lại, sau đó bước nhanh tới, nhìn quanh phòng, “Chỉ có một phòng này sao?”

Vừa dứt lời, cô thấy ngay phía bên kia của căn phòng, có 2 chiếc giường không cùng kích cỡ, ở giữa hai chiếc giường có một bình phong bằng gỗ, được điêu khắc tỉ mỉ.

Lục Nhất Hành khom lưng cầm thẻ nhiệm vụ trên bàn trà, nhẹ giọng gọi cô: “Ký Thu, ở đây có thẻ nhiệm vụ —— “

Nghe anh gọi, Lộ Ký Thu vội vàng chạy bước nhỏ tới, cùng anh xem thẻ nhiệm vụ.

【 Thẻ nhiệm vụ: Rất tiếc phải thông báo với hai người, khách sạn chỉ còn một căn phòng suite này. Vậy nên hãy xem đây như một thử thách! Hai người có thể kế cận tâm sự, trò chuyện về cuộc sống chẳng hạn? Chúng tôi đã ghi hình cho hai vị hai mươi bốn tiếng đồng hồ, vì vậy, bây giờ, chúc hai vị ngủ ngon!】

Hắc, nhiệm vụ này cũng quá tùy ý đi!

Tuy nói hai người ở căn hộ 901 cũng là ở, nhưng “căn phòng” ngày hôm nay cùng lắm chỉ là một phòng suite, thế này thì giống như ở chung trong một phòng.

“Nếu không thì em đi tìm chị Đồng nhé, chị ấy chắc chắn sẽ có thể thay đổi một chút…”

Lộ Ký Thu vừa nói xong liền muốn xoay người rời đi, Lục Nhất Hành đưa tay ngăn cô, nói: “Hai đạo diễn thay nhau làm nhiệm vụ, đừng tạo thêm phiền toái cho họ.”

Nói xong thì anh kéo Lộ Ký Thu qua chỗ vali hành lý, đi về phía giường, “Em ngủ giường lớn, anh ngủ giường nhỏ.”

Giọng điệu này của anh, căn bản không giống như đang thương lượng, mà giống như là —— thông báo nha!

Lộ Ký Thu đứng im tại chỗ, cúi thấp đầu suy nghĩ một chút, quả thật không thể làm ảnh hưởng với việc nghỉ ngơi của Lưu Đồng. Nếu như cô ấy quay lại một lần nữa thì quả thực có chút ảnh hưởng tới công việc của người ta.

Lục Nhất Hành quay lại, dắt tay cô, đi về phía bên kia, nói: “Không phải buổi chiều đã cùng nhau ngủ chung trên một chiếc giường trong xe hay sao, bây giờ còn sợ?”

Lộ Ký Thu đỏ mặt, nhỏ giọng phản bác: “Như vậy đâu có phải là ngủ chung…”

Cầm áo ngủ chạy trốn vào phòng tắm, Lộ Ký Thu tự kiểm điểm bản thân, cô có vẻ đã quá mức cẩn thận.

Hai ngày nay cô cũng có quan sát đến động thái của các cặp đôi tham gia chương trình, Ông Y Y và Phạm Thước đã tranh thủ thời gian rảnh rỗi đi leo “núi tình nhân”.

Nhìn những hình ảnh hậu trường, hai người bọn họ đã nắm tay, ôm, thậm chí là ánh mắt nhìn nhau cũng tràn đầy tình yêu ngọt ngào.

Lộ Ký Thu không khỏi tự nhìn bản thân trong gương, “Lộ Ký Thu ơi! Chỉ là chương trình thôi, mày xem người ta đã làm như thế nào rồi kìa!”

Trong lòng yên lặng nói xong, lại cúi đầu, thở phào một cái.

Nếu như đổi một khách mời nam khác, cô còn có thể diễn được, thế nhưng khi đối mặt với Lục Nhất Hành, chính cô cũng không thể khống chế được khẩn trương, xấu hổ, hơn nữa lại thường xuyên nảy sinh cảm giác yêu đương thật sự với anh.

Tắm rửa đơn giản, thay áo ngủ, Lộ Ký Thu lau tóc rồi từ phòng tắm đi ra ngoài.

Nhìn thấy Lục Nhất Hành đang khom lưng trải chăn điện trên giường mình, dừng lại một chút, đột nhiên không biết nên nói cái gì.

Lục Nhất Hành đứng dậy, thấy cô đang đứng đờ người ở một bên thì đến gần nhắc nhở, nói: “Trước tiên, anh chỉnh ở mức ba, tới lúc ngủ, em nhớ chỉnh thành mức một thôi nhé.”

Lộ Ký Thu nhìn anh, lấy lại tinh thần, gật đầu nói được.

Lục Nhất hành giơ tay xoa xoa đỉnh đầu cô, tóc vẫn còn ướt, “Sấy tóc khô rồi hẳn ngủ.”

“Được.”

Lộ Ký Thu nhỏ giọng đáp lời, sau đó nhìn anh đi vào phòng tắm.

Ngồi ở mép giường, chăn điện từ từ ấm lên, Lộ Ký Thu tăng nhanh động tác trên tay, chia tóc thành từng phần để nhanh khô hơn.

Vừa mới nằm xuống, cô chợt nghe tiếng mở cửa phòng tắm.

Không biết vì sao, mỗi khi Lộ Ký Thu và anh cùng ở chung trong một phòng, thần kinh của cô sẽ trở nên căng thẳng.

Vội vàng nhắm mắt lại, vừa giả bộ ngủ vừa nghe thấy tiếng anh đi tới phía bên kia của bình phong. Sau một loạt âm thanh xào xạc vang lên, Lộ Ký Thu nghe thấy anh nằm xuống.

Lặng lẽ mở mắt ra, nhìn đèn trong phòng vẫn còn sáng, vẫn không thể nào nhịn được mà hỏi.

“… Chúng ta có nên tắt đèn không?”

Nghe giọng cô, Lục Nhất Hành nằm ở trên giường không khỏi cong khóe miệng, cười nhẹ nói: “Mở đèn nhé, nếu tắt đèn thì em sẽ sợ.”

Vừa nghe anh nói, Lộ Ký Thu không khỏi kéo chăn cao lên, toàn bộ cơ thể giấu hết vào trong chăn.

Anh nói không sai… Mở đèn sẽ tốt hơn.

Đêm nay, Lộ Ký Thu nghĩ mình sẽ mất ngủ, nhưng trong chăn ấm áp, cô dần dần tiến vào mộng đẹp.

Trong phòng chuyên dùng để thỏi dõi ở dưới lầu, A Hồng đẩy cửa đi vào.

“Chị Đồng, quầy lễ tân đã kiểm tra một chút, nói tối mai có thể có một phòng trống cho chúng ta!”

Tầm mắt của Lưu Đồng còn đang ở trên màn hình, chưa có dời đi, vuốt cằm nói: “Xem ra hiện nay, chắc là không cần…”

Sáng hôm sau, Lộ Ký Thu vừa rửa mặt xong, thì Lưu Đồng đến thông báo lịch trình của ngày hôm nay.

“Chúng tôi đã liên lạc với đoàn làm phim, phân cảnh cuối cùng của anh Hành có thể sẽ kết thúc lúc ba giờ chiều. Vừa đúng lúc 4:30 có chương trình livestream muốn hai người tham gia, yêu cầu tương tác đơn giản một chút là được……”

Nói được một nửa, Lưu Đồng lại nghiêng người nhìn Lục Nhất Hành, nói: “Đêm nay đoàn làm phim sẽ tổ chức liên hoan, nếu như anh Hành không hứng thú tham dự, chúng ta cũng có sắp xếp việc khác.”

Lộ Ký Thu đang tìm kiếm lấy quần áo trong vali, nghe vậy thì hiếu kì hỏi: “Sắp xếp việc khác ư? Là việc gì?”

Lục Nhất Hành cũng nhìn về phía Lưu Đồng, nói là anh cũng không muốn tham gia liên hoan của đoàn phim.

“Việc mà chương trình sắp xếp chắc chắn có liên quan đến sự hòa hợp của hai người. Dù sao tiệc liên hoan của đoàn phim cũng sẽ có rất nhiều diễn viên, không tiện để chúng ta ghi hình.”

Lưu Đồng tạm thời bỏ ngỏ vấn đề để mọi người hồi hộp rồi đi xuống dưới lầu trước chờ hai người.

Lộ Ký Thu không mang theo nhiều quần áo, sáng nay nhiệt độ ngoài trời lại thấp, cô rối rắm, không biết nên mặc cái gì.

Lục Nhất Hành mặc áo len có mũ, nhìn thấy Lộ Ký Thu mang theo áo khoác bóng chày mà anh đã mua trong vali.

“Mặc bộ này đi.”

Lộ Ký Thu nhìn theo hương ngón tay anh, nhìn thấy áo khoác bóng chày mà mình chưa bao giờ mặc.

Không biết tại sao, lần này cô lại mang theo.

Vô thức cầm lấy áo khoác, thì thấy chiếc áo này vậy mà rất dày, rất thích hợp để mặc khi thời tiết hạ nhiệt độ như hôm nay.

Vừa mới mặc vào, cô đã nhìn thấy anh cũng đã mặc chiếc áo khoác có kiểu dáng tương tự……

Lục Nhất Hành đi tới, chủ động giúp Lộ Ký Thu kéo khóa kéo lên, không cho cô cơ hội hối hận, giống như sợ cô sẽ cởi ra.

“Đi thôi.”

Lộ Ký Thu cúi đầu nhìn bộ đồ đôi của hai người, không khỏi có cảm giác mới lạ. Đây là lần đầu tiên cô mặc đồ đôi.

Ngồi lên xe, cô chào hỏi Ngô Hạo, một đoàn người lại xuất phát đi tới chỗ quay phim. Lục Nhất Hành còn hai phân cảnh chưa hoàn thành, chỉ cần diễn xong thì sẽ kết thúc công việc ở đoàn làm phim.

Đến đoàn làm phim, hai người mặc áo khoác đôi nên đi đâu cũng dễ thu hút sự chú ý của mọi người.

Để ý tới nhiệt độ hạ thấp trong ngày hôm nay, Lục Nhất Hành không để cô ra trường quay với anh mà bảo Lưu Đồng dẫn cô về phòng trên xe để nghỉ ngơi.

Lần quay phim này phải diễn tới ba giờ chiều mới xong. Lộ Ký Thu ngồi trong phòng trên xe có chút nhàm chán, quyết định mang theo trà nóng đi tìm anh, nghĩ thầm anh cũng sắp kết thúc rồi.

Mới vừa đi tới bên ngoài trường quay, thì nghe đạo diễn hô “Cut!” , sau đó một đám nhân viên công tác cười nói chúc mừng đã đóng máy thuận lợi.

Lộ Ký Thu cho là mình đã đứng ở trong góc anh sẽ không nhanh chóng tìm thấy mình. Nhưng vừa định đi tới thì đã thấy anh đi thẳng về phía mình.

Đến gần, Lục Nhất Hành cầm bình giữ nhiệt trong tay Lộ Ký Thu, động tác tự nhiên nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của cô, “Sao không trong xe chờ anh?”

Cô vừa đi vào phòng quay, Lục Nhất Hành đã nhìn thấy cô.

Phòng quay không ấm hơn bên ngoài là bao, lần đầu tiên anh muốn nhanh chóng kết thúc công việc đến như vậy.

Nhân viên công tác ở xung quanh đều nhìn chằm chằm hai người bọn họ, không biết người nào khởi xưởng hô một câu: “Chào chị dâu —— “

Vừa lúc đó, tất cả các nhân viên công tác bắt đầu ồn ào, nhốn nháo theo.

Mũi Lộ Ký Thu vừa rồi đỏ ửng vì lạnh thì bây giờ cả mặt đã bắt đầu nóng lên, hồng rực.

“Có thể đi chưa…” Lộ Ký Thu không chịu được mà nhích lại gần anh, nhỏ giọng hỏi.

Lục Nhất Hành cúi đầu, khóe miệng tràn đầy nụ cười, nắm tay cô đi ra ngoài, cũng không quên phất tay tạm biệt với những người ở sau lưng. Nhóm người này, ngay bây giờ sẽ đi ăn liên hoan.

Bởi vì không tham gia buổi tiệc liên hoan tối nay, nên Lục Nhất Hành đã cố ý bảo Ngô Hạo mua cafe và trái cây đem đến phim trường.

Hai người trở lại phòng trên xe, chuyên gia tạo mẫu trang điểm đến đây để hỗ trợ Lục Nhất Hành tháo tóc giả, giằng co một lúc lâu, rốt cục đến trước bốn giờ rưỡi, bọn họ đã về tới khách sạn.

Trong chốc lác, Lưu Đồng dẫn nhân viên công tác của buổi livestream tới.

“Chào anh, tôi là tiểu Tôn, người phụ trách nội dung chương trình cho buổi livestream, cũng là người chủ trì cho buổi livestream của hai người.”

Tiểu Tôn đeo kính đen, ăn mặc tây trang, nhìn vô cùng lịch thiệp.

Lộ Ký Thu và Lục Nhất Hành ngồi trên ghế sa lon, kiên nhẫn chờ tiểu Tôn lắp đặt thiết bị.

Tiểu Tôn vừa lắp đặt thiết bị, vừa nói: “Đợt lát nữa đến lúc livestream, hy vọng hai người thân mật một chút, không nên cách quá xa, nếu không thì sẽ giống như đang ra vẻ.”

Thân mật một chút? Lộ Ký Thu không khỏi mím môi, làm thế nào để thân mật đây?

Ánh sáng trong phòng rất tốt, thậm chí không cần sử dụng đèn hỗ trợ, vừa cài đặt xong thiết bị thì đúng lúc thời gian livestream bắt đầu.

Bởi vì buổi livestream này đã được thông báo trên trang của họ từ trước, cho nên rất nhanh đã có khán dõi vào livestream, trong chốc lát số người xem đã đạt hai mươi vạn người.

“… Hiện tại, số người xem đang tăng dần, trước tiên, chúng ta chào hỏi mọi người một chút nhé?” Tiểu Tôn đã đem máy quay chuyển hướng về phía hai người.

Lộ Ký Thu vô thức nhìn sang Lục Nhất Hành, phát hiện anh cũng đang nhìn cô, ánh mắt kia như muốn nói là cô hãy chào hỏi trước sao?

“Xin chào mọi người, tôi là Lộ Ký Thu —— “

Lộ Ký Thu mỉm cười thật tươi và chào khán giả ở đầu bên kia như thông thường.

Nhưng một giây kế tiếp lại nghe Lục Nhất Hành ở bên cạnh nói…

“Chào mọi người, tôi là bạn trai của Lộ Ký Thu.”

Mấy cameraman ở trong góc phòng cũng không nhịn được mà che miệng cười trộm, màn chào hỏi của ánh đế quả là rất bạo dạn, bái phục!

Lộ Ký Thu sờ sờ vành tai, ảnh đế ra mắt đã chín năm, quả thực lực sát thương cũng không phải dạng vừa.

Dựa theo kịch bản, lúc bắt đầu livestream, hai người giới thiệu sơ lược về chương trình “Gặp gỡ người yêu lý tưởng” phát sóng gần đây.

Số lượng người xem từ từ lên đến trăm vạn, đếm không xuể.

Với khả năng hoạt ngôn của tiểu Tôn, trọng tâm câu chuyện tự nhiên chuyển tới hành lý xách tay của hai người.

Những video unboxing thường sẽ thu hút rất nhiều người xem.

Trước tiên, Lục Nhất Hành mở vali của mình ra, lấy quần áo và đồ dùng hằng ngày ra, tiểu Tôn tinh mắt thấy được bức ảnh được đặt một ngăn của vali.

Tất cả khán giả theo dõi livestream đều bình luận muốn xem ảnh chụp là gì.

Lộ Ký Thu ngồi xổm bên cạnh vali của mình, chỉ thấy mặt trái của bức ảnh đó, cô chỉ đoán đó có thể là ảnh lần trước hai người chụp chung.

Tiểu Tôn xác định Lục Nhất Hành không ngại việc công khai ảnh chụp nên đã đưa ảnh chụp ra trước ống kính.

Quả nhiên… Chính là mấy bức ảnh chụp chung của hai người.

Đang lúc khán giả xem livestream đang bình luận liên tục, tiểu Tôn trả bức ảnh lại cho Lục Nhất Hành, thuận tiện hỏi: “Sao anh Hành lại mang theo những bức ảnh này khi quay phim vậy?”

Lục Nhất Hành cầm lấy bức ảnh, ra vẻ lơ đãng liếc mắt nhìn Lộ Ký Thu, khẽ nhếch môi nói: “Thói quen đi, nó giống như… trong ví của người đàn ông nhất sẽ phải có ảnh chụp của bạn gái mình vậy nhỉ?”

Ngay lập tức, mặt của Lộ Ký Thu đỏ bừng, không biết phải nói gì.

“Vậy vì sao anh không bỏ trong ví tiền?” Tiểu Tôn rèn sắt khi còn nóng, tiếp tục truy hỏi.

Lục Nhất Hành cười nhẹ một tiếng, nhìn máy quay trả lời: “”Bạn trai” có nên có ví tiền riêng không?”

Lời vừa nói ra khỏi miệng, nhân viên công tác trong phòng đều nở nụ cười.

“Đùa thôi,” Lục Nhất Hành đứng lên, giải thích: “Khi mặc trang phục quay phim, ví tiền đều do trợ lý cầm, bạn gái vẫn nên “giấu” thì tốt hơn.”

Nói xong, mặt Lục Nhất Hành đầy vẻ cưng chiều, đưa tay xoa xoa đỉnh đầu Lộ Ký Thu.

“Còn Ký Thu thì sao? Có mang theo vật nhỏ của hai người không nha?”

Lộ Ký Thu hơi sửng sốt, chỉ chỉ chiếc áo khoác bóng chày ở sa lô, chần chừ hỏi: “Cái này có tính không?”

Tiểu Tôn vứt vấn đề này cho khán giả, sau đó, lại một lần nữa, một loạt bình luận “tính” xuất hiện.

Vốn còn muốn giới thiệu máy cạo râu mà Lộ Ký Thu đã tặng Lục Nhất Hành, nhưng để tránh quá nhiều kịch tính, tạm thời dừng vấn đề ở đây.

“Ký Thu không có ảnh hai người chụp chung sao?”

Lộ Ký Thu đứng lên, đi theo Lục Nhất Hành đến cạnh ghế salon, trả lời nói: “Có, lúc đấy chụp rất nhiều hình, mấy tấm hình của tôi giữ đều để ở căn hộ.”

Tiểu Tôn khoa trương “A!” một tiếng, cười trêu chọc nói: “Làm bạn gái như Ký Thu có phải rất không xứng chức hay không nha, những đồ vật nhỏ ngọt ngào như phải phải mang theo bên người mới phải chứ…”

Lục Nhất Hành đưa tay đặt lên eo thon của cô, thoáng cái khoảng cách của hai người đã được rút ngắn lại mấy phần, nhẹ giọng như nói đùa: “Em đặt anh ở trong lòng, có đúng không?”

Lộ Ký Thu nhìn vào anh, mới phát giác khoảng cách của hai người gần đến đến mức có thể cảm nhận được hô hấp của nhau.

Ngơ ngác một chút, sau đó Lộ Ký Thu mới lấy lại tinh thần, trả lời anh: “Đúng vậy.”

Từ khi chương trình bắt đầu, anh giống như không khí, lặng yên không tiếng động tiến vào toàn bộ cuộc sống của cô.

Đặt anh trong lòng ——

Nếu như anh đã muốn nói như vậy, thì cũng không tính là quá gượng ép.

Buổi livestream thực hiện trong hơn một giờ, Lưu Đồng tới nhắc nhở về việc chuẩn bị hết thời gian.

Trước khi tắt livestream, hai người cũng không quên nhắc nhở mọi người đón xem buổi ra mắt của chương trình vào tám giờ tối nay.

Sau khi kết thúc, cũng vừa vặn tới gần sáu giờ.

Tổ tiết mục và các cameraman đều ăn mặc cải trang, cầm camera ẩn lên chuẩn bị quay hình.

Lúc này, Lưu Đồng mới tuyên bố nhiệm vụ của ngày hôm nay.

“Nhiệm vụ hôm nay chính là —— Đi chợ đêm nổi danh nhất ở đây, cùng thưởng thức mỹ thực! Đây cũng nơi mà các cặp đôi yêu nhau hay tới nha!”

Nói đi là đi, mọi người lên xe của tổ tiết mục, xuất phát vào khu chợ đêm trong thành phố.

“Bởi vì chợ đêm này rất nhiều người, cửa hàng hai bên đường cũng nhiều, cho nên chúng tôi đã tăng thêm một tổ quay phim và nhân viên bảo vệ, đến lúc đó hai người nhất định không được tách ra, nếu bị fan hâm mộ nhận ra, thì cục diện sẽ không dễ dàng khống chế được……”

Lưu Đồng nói một lúc lâu, cuối cùng tất cả chỉ đều là một vấn đề.

“Nếu như có cách xa máy quay thì cũng không có vấn đề gì, chỉ cần hai người luôn ở chung một chỗ thì sẽ không gặp bất kỳ rắc rối nào!”

Lộ Ký Thu nhìn hai người mặc áo khoác tình nhân, như thế này thật dễ thấy, đi chỗ nào cũng đều có thể nhìn thấy nhau…

Nói chung là do tổ tiết mục đã sắp xếp nhiệm vụ, nên đã phát hai hai người hai trăm đồng tiền mặt. Với số tiền này, bạn có thể ăn rất no ở chợ đêm.

Lục Nhất Hành đút một tay trong túi quần, tay còn lại thì nắm lấy tay cô, ý bảo cô hãy cầm lấy tiền.

Lộ Ký Thu nhận lấy tiền mặt, nhét vào trong túi, trong đầu đột nhiên lại nghĩ đến một câu nói —— cất tiền, đó là chuyện của vợ.

Nghĩ tới đó, Lộ Ký Thu không tự chủ mà mím chặt môi, đem vành mũ đè thấp xuống thêm vài phần, nhìn đạo diễn và cameraman phân tán ra xung quanh, lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn anh.

“Anh đã tới nơi này bao giờ chưa?” Lộ Ký Thu nhỏ giọng hỏi.

Lục Nhất Hành mang khẩu trang, cúi đầu, mỉm cười nhìn thấy cô nàng có chút khẩn trưởng, sau đó lắc đầu nói: “Tuy rằng, bình thường hay quay phim ở đây nhưng hôm nay mới là lần đầu tiên anh đến chợ đêm này.”

Lộ Ký Thu sờ sờ bụng đói cả buổi chiều, nhìn xung quanh nói: “Chúng ta nên ăn cái gì bây giờ…”

Vừa nói xong, cô bỗng dưng thấy có quán bán sò điệp nướng ở cách đó không xa.

Lục Nhất Hành nghe thấy tiếng nuốt trộm nước miếng của cô, nhẹ nắm lấy bàn tay nhỏ bé, “Đi, chúng ta ăn cái kia trước.”

Nói xong liên mang cô đi qua chỗ đó.

Có thể do nằm ở cuối đường, quán sò điệp nướng này tỏa hương thơm lừng nhưng lại không có nhiều người xếp hàng.

“Ăn mấy con?” Lục Nhất Hành nghiêng đầu hỏi cô.

“Ba nhé!”

Lúc này, trong mắt của Lộ Ký Thu chỉ có sò điệp nướng mỡ hành xì xèo trên vỉ nướng, không kìm lòng được mà nói: “Nếu không… Thì năm nhé!”

Lục Nhất Hành cười, nhìn ông chủ nói: “Ông chủ, cho mười con.”

“Được! Có ăn ớt không?” Ông chủ vừa hỏi vừa chỉ vào khay tiêu nhỏ.

Lộ Ký Thu lo lắng bản thân phải thu âm trong vài ngày tới nên cô phải kiềm chế không được ăn quá cay.

Sau khi trả tiền, hai người đứng cạnh vỉ nướng, nhìn ông chủ thao tác nhanh gọn bỏ mười con sò điệp bỏ vào khay nhựa, một nửa cay, một nửa không cay.

“Cảm ơn!”

Nhận lấy sò điệp nướng, hai người đi bộ về phía chân tường. Hầu hết các quán trong chợ đêm này đều nằm sát đường nên không có chỗ cho thực khách ngồi ăn, mọi người đều cầm lên và trực tiếp ăn, vừa đi vừa ăn, đi tới quán kế tiếp thì đổi món mới.

Khay sò điệp không tính là nhỏ, Lục Nhất Hành phải bưng bằng hai tay, ý bảo cô ăn trước.

Lộ Ký Thu kéo khẩu trang xuống, không kịp chờ đợi, cầm liền một con sò điệp, mặc dù sát ngoài mép không quá nóng, chu miệng thổi thổi thịt sò điệp còn đang bốc hơi nóng, sau đó cho vào miệng ngay lập tức.

Phía trên sò điệp có bỏ tỏi băm, kết hợp với nước tương pha chuyên dùng để ăn hải sản, khi cho vào miệng, đã làm tăng thêm hương vị tuyệt vời của sò điệp.

Khuyết điểm duy nhất chính là… Có hơi nóng.

Lộ Ký Thu bị bỏng, nhảy dậm chân mấy cái ngay tại chỗ, nhưng vẫn không nhịn được mà nói: “Ăn ngon, thật sự rất ngon!”

“Chậm một chút!” Lục Nhất Hành nhẹ giọng nói.

Lộ Ký Thu ăn một ngụm này, cảm giác cả người dường như tỉnh táo hơn nhờ đồ ăn ngon, nhanh chóng muốn chia sẻ món ngon này cho anh.

Cầm lấy một con sò điệp có sốt cay, tỉ mỉ thổi vài cái rồi đưa tới bên miệng Lục Nhất Hành, lúc này mới nhớ là anh còn đang đeo khẩu trang.

Nhìn xung quanh một chút, tốt lắm, mọi người đang không chú ý tới hai người, vội vàng giúp anh kéo khẩu trang xuống.

“A, anh cũng ăn một miếng —— “

Lục Nhất Hành không ngờ cô sẽ chủ động như vậy, hơi sửng sốt một chút, sau đó ngay lập tức phối hợp khom lưng, ăn con sò điệp mà cô đưa tới.

“Ăn ngon mà đúng không?” Lộ Ký Thu có chút chờ mong đánh giá của anh.

“Ừ, ăn rất ngon.”

Lộ Ký Thu híp mắt cười đắc ý, lại cúi đầu tiếp tục ăn con thứ hai.

Lục Nhất Hành nhìn cô như vậy, không khỏi nở nụ cười.

Có vẻ như cô nàng này ăn tương đối khá đó.

Sau khi giải quyết mười con sò điệp không tính là to, Lục Nhất Hành ném khay vào thùng rác ở cuối đường, trên tay vẫn còn dính dầu mỡ.

Lộ Ký Thu lấy một tờ khăn giấy ra, giả vờ tự nhiên, nói: “… Em giúp anh lau.”

Nói xong, cầm khăn giấy thận trọng giúp anh lau tay.

Cảnh tượng này với ngày đầu tiên hai người ở chung thì giống nhau như đúc. Chỉ là, lúc này hai người đã thay đổi.

Lộ ký Thu cẩn thận giúp anh lau khô tay, sau đó vứt khăn giấy đi, sợ anh nhìn thấy khuôn mặt đỏ ửng của mình nên vội vàng đeo khẩu trang lên.

Trở lại bên cạnh anh một lần nữa, cô chủ động nắm lấy tay anh, cuối đầu nhìn về phía trước, nói: “Đi thôi, đi ăn quán tiếp theo.”

Không biết có phải vì chợ đêm rất ồn ào và có đủ loại người nên Lộ ký Thu cảm thấy mình thả lỏng không ít, ít nhất thì cũng không phải vì được nắm tay mà suy nghĩ vẩn vơ.

Còn Lục Nhất Hành thì đang hưởng thụ điều này.

Càng đi vào trong, thì người càng đông, nhưng những quán nổi tiếng thì thường sẽ tập trung ở những vị trí tốt tại khu vực trung tâm, có nên hai người chỉ có thể cố gắng chen vào.

Ban đầu, Lục Nhất Hành chỉ nắm một tay của cô, nhưng càng vào trong người càng đông, lo lắng không thể giữ được nên kéo một tay ôm cô vào lòng, tay kia thì vẫn nắm lấy tay cô như cũ.

Lộ Ký Thu đi phía trước, mà Lục Nhất Hành cứ như vậy, ở sau lưng che chở cho cô. Khoảng cách vừa đủ, không để cho cô khó chịu, cảm thấy không tự nhiên, nhưng cũng mang đến cho cô cảm giác an toàn.

“Gà rán —— “

“Ưu đãi dành cho các cặp đôi, giá cực thấp! Ngoài giòn trong mềm, không nên bỏ qua!”

Cách đó không xa, nhân viên của một cửa hàng gà rán đang hô lớn.

Gà rán, món yêu thích nhất của cô!

Lộ Ký Thu không tự chủ mà liếm liếm môi, quay đầu lại nhìn Lục Nhất Hành.

“Muốn ăn không?”

“Có…” Lộ Ký Thu vô thức gật đầu, sau đó lại vội vàng lắc đầu, kéo lấy anh, nói: “Quên đi, chị Mẫn không cho phép, hơn nữa em phải khống chế cân nặng của mình.”

Thường thường, với nghệ sĩ nữ, cân nặng là vấn đề được chú ý nhất, công ty thì càng quan tâm hơn.

Tiếp tục kéo anh đi về phía trước, nhưng mới đi được không tới hai bước đã bị anh ôm lại.

“Anh muốn ăn, đi theo anh.”

Cứ như vậy, Lộ Ký Thu “không tình nguyện” cùng anh đi tới cửa hàng gà rán xếp hàng.

Bây giờ là giờ cao điểm của chợ đêm, có rất nhiều cặp tình nhân đến cửa hàng gà rán này. Bên cạnh bảng hiệu của cửa hàng còn có hình ảnh chiếu trên mấy cái màn hình.

Xếp hàng một hồi, cuối cùng cũng đến lượt bọn họ.

“Một phần dành cho cặp đôi, cảm ơn.”

Lục Nhất Hành vừa nói xong, Lộ Ký Thu vội vàng nói: “Không, không cần, một phần gà rán là đủ rồi.”

Anh trai tính tiền ngẩng đầu lên nhìn hai người, giải thích nói: “Phần dành cho các cặp đôi của chúng tôi là một miếng gà không xương lớn, hai người ăn vừa đủ.”

Lục Nhất Hành giơ tay, nhẹ đụng vào vành nón của cô, cười nói: “Tôi muốn phần này.”

Trả tiền, lấy phiếu, hai người qua bên kia xếp hàng lấy đồ ăn.

Hai người chen lẫn trong đám người, anh khẽ cúi đầu, trông vô cùng đẹp trai, mò mẫn cầm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, nói: “Em không mập.”

Lộ Ký Thu liếc trộm nhìn anh, bĩu môi, mới không thèm tin lời của anh nói đấy.

Khi lên hình, tỉ lệ cơ thể người đều bị kéo giãn ra, nếu muốn lên hình hơi gầy một chút thì trọng lượng cơ thể thực tế phải nhẹ thêm mấy phần. Nếu như hai năm qua chị Mẫn không giám sát cô thì cô đã sớm mập.

Đột nhiên nghĩ đến câu nói rất thịnh hành trên internet, không kìm lòng được mà hỏi anh: “Có phải đàn ông đều thích cảm giác khi được ôm bạn gái của mình? Nếu quá gầy thì sẽ không được yêu thích?”

Lục Nhất Hành nghiêng đầu sang nhìn cô, khóe miệng dưới lớp khẩu trang khẽ nhếch, ngay sau đó, ôm cô vào lòng.

Lộ Ký Thu có chút hoảng sợ, đem mặt tựa trước ngực anh, khẩu trang đã bị rớt một bên.

Vẫn chưa kịp lấy lại tinh thân thì trên đỉnh đầu truyền đến giọng nói trầm thấp mang theo ý cười của anh.

“Anh không biết người khác như thế nào, anh chỉ biết là… Ôm em rất thoải mái.”

Lời vừa nói ra, gương mặt của Lộ Ký Thu ‘vụt” một phát, đỏ bừng, trong khoảng thời gian ngắn cũng quên đẩy anh ra.

Lục Nhất Hành khẽ khom lưng, bổ sung: “Mập thêm chút nữa, anh vẫn ôm được.”

Cả mặt Lộ Ký Thu đỏ ửng như bị nấu chín, khẽ đẩy vai anh, khẩn trương đến mức chẳng nói được gì.

“Anh…”

Lời vừa nói ra thì đột nhiên nghe thấy có người ở bên cạnh nhỏ giọng nói chuyện.

“Đó là Lộ ký Thu sao?”

Hình như là vậy! Người bên cạnh là bạn trai của cô ấy sao? Nhìn rất quen nha…”

“Hửm? Vậy có phải là Lục Nhất Hành hay không? Chẳng phải buổi chiều mới vừa livestream hay sao?”

“Các cậu nói ai vậy? Để cho tớ xem một chút —— “

Âm thanh càng lúc càng lớn, mọi người chầm chậm vây quanh.

Lộ Ký Thu lúc này mới biết được khẩu trang của mình đã bị rớt một bên, ngay lập tức đeo lại, thì được anh che chở ở phía sau

【 Đinh ——】

Tiếng chuông lấy đồ ăn vang lên, Lục Nhất Hành đưa phiếu, cầm phần gà rán đi ra ngoài.

Lộ Ký Thu có chút luống cuống, vô thức quay đầu tìm camera của tổ tiết mục, chỉ thấy anh Lương bị chen bên ngoài đám người, liên tục ra hiệu cho hai người, ý bảo hai người chạy về phía hẻm nhỏ.

Mà lúc này, kể cả là đang xếp hàng hay đi ngang qua đều chen lấn.

“Là Lục Nhất Hành và Lộ Ký Thu sao?”

“Thật là bọn họ kìa! Lúc livestream chính là cái áo khoác này! Không sai đâu!”

“Oa! Thật đúng là anh Hành rồi —— “

Không đến nữa phút, mọi người đã vây lại, vô cùng đông đúc, không thể cựa quậy được. Cho dù không phải là fan hâm mộ, nhưng mọi người đều giơ điện thoại lên, chụp hình hai người liên tục.

Lục Nhất Hành nhíu mày, vô thức nắm chặt tay cô thêm vài phần.

“Theo anh.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.