Lục Bạch - Lá Cây Nhẹ

Chương 20: Cưới Lục Bạch Một Bước Lên Mây




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Thời điểm Hoắc Chấn bị lệnh cưỡng chế xóa bài đăng thì, đã chậm. Phó kỳ với bọn họ như một vòng tròn, cũng coi như có chút quen biết. Cho nên khi Lục Bạch tìm hắn hỏi thăm chuyện Trần Tây khi, hắn chỉ cho rằng Lục Bạch đang quan tâm tới thím tương lai của mình, nên hắn liền đem chuyện lúc ấy Trần Tây bị người khác quấn lấy như thế nào, Lục Đình Phong như thế nào làm anh hùng cứu mỹ nhân, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ đều kể ra hết. Cuối cùng, còn bổ sung một câu "Này chú thấy chú nhỏ châu lần này là nghiêm túc, xuống tay một chút cũng không lưu tình.  "

"Con bé hỏi tôi xong đã cúp máy có phải con bé sợ có thím nhỏ thì chú của nó không quan tâm nó nữa hay không? Mấy đứa nhỏ này cứ bình thường đi." Phó kỳ không để ý lắm, ngữ khí nhẹ nhàng còn không quên nhân tiện trêu chọc.

Lục Đình Phong bị hai tên đồng đội heo Hoắc Chấn, Phó Kỳ làm cho tức giận nổ phổi, cái gì mà anh hùng cứu mỹ nhân. Thật là oan uổng chết hắn......

"Cậu nói cậu xem tuổi còn trẻ, mỗi ngày cứ thích chạy về nhà làm cái gì? Chờ khi cậu kết hôn sẽ hiểu được hiện tại thoải mái như thế nào." Hoắc Chấn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, thề muốn đem anh em tốt kéo vào cuộc sống của những người bình thường.

Lại nói Lục Đình Phong, vì làm phẫu thuật, đã ăn thanh đạm một tháng, sau thời kỳ dưỡng bệnh một ngụm rượu cũng không chạm vào. Hiện tại Hoắc Chấn hẹn hắn, hắn cũng đi, mấy hoạt động của mấy tên đàn ông này bình thường cũng không thể thiếu.

Lục Bạch cũng không hỏi hắn cái này, dù sao có tên miệng rộng Hoắc Chấn cái này, không có việc gì làm cái gì cũng đăng, Weibo, chuyện Lục Đình Phong đi tụ hội cô rõ như lòng bàn tay.

Tối hôm qua, lúc Lục Đình Phong đến, mọi người đều ngồi một xuống bắt đầu uống. Hắn lập tức đi tới, Hoắc Chấn vẫy tay.

"Trên đường có chuyện thất lễ." Lục Đình Phong nới lỏng cổ áo, tiếp nhận chén rượu Hoắc Chấn đưa qua"Đình Phong gần đây cậu đang vội cái gì vậy? Hai tháng rồi cũng không gặp mặt cậu." Đây là con thứ hai của Tạ gia Tạ Minh, quán bar này là một sản nghiệp nhỉ của hắn, vì hắn luôn luôn cảm thấy vẫn là ở địa bàn của mình sẽ tương đối yên tâm.

Lục Đình Phong cùng hắn chạm vào ly, "Tạ nhị ca mới là quý nhân việc nhiều, tôi chính là mỗi ngày đều tới cũng không thấy cậu đến hôm nay ai ngờ lại có thể gặp phải cậu."

Lời này không giả, Tạ Minh ở Tạ gia không tính là xuất đầu, nhưng sau lưng lại khác, lại không phải người thường tiếp xúc như Lục Đình Phong. Nhưng Hoắc Chấn cái tên ngốc bạch ngọt này lại thích đi theo Tạ Minh, Lục Đình Phong cũng là huynh đệ nhà mình nên tính ra cũng có chút quan hệ. Không có Tạ Minh ngầm chống lưng, Lục Đình Phong đúng là không nhất định có thể đem Lục thị biến thành quy mô như hiện tại.

"Hắn còn không phải vội chạy về nuôi con gái sao." Hoắc Chấn xen mồm nói: "Anh hai à hôm nay anh mới kỳ quái, hôm nay cư nhiên không mang phụ nữ tới... Cái người chơi lần trước đâu?" Mẹ ơi! người phụ nữ kia thật xinh đẹp, so với nữ minh tinh còn xinh đẹp hơn.

"Phụ Nữ?"Đôi mắt Tạ Minh nhíu lại, "Người phụ nữ từng nằm trong lòng anh không đến đúng không?"

Lục Đình Phong: "..."

Tạ Minh nắm tên đàn em không biết giữ mồm lại dạy bảo, Lục Đình Phong sợ bị đánh lây, yên lặng đứng dậy. Lúc đi ngang qua một chỗ, lại hoảng hốt nghe được tên của hắn, hắn nghỉ chân lắng nghe.

"Nếu có thể cưới cháu gái của Lục Đình Phong... Cũng không cần đứng ở nơi này ngay cả vào còn không thể nào vào được..." Ngữ khí hâm mộ nhưng lại mang theo oán khí, Lục Đình Phong nghe thấy, hắn không nghĩ sao lại liên lụy đến Lục Bạch? Rất nhanh, người đi chung với tên kia nghi hoặc hỏi.

"Cháu của hắn? Không phải là con gái của Lục Đình Hà sao? Mới bao lớn, thêm nữa, quan hệ của hai anh em bọn họ không như thế này..."

"Hừ, anh chắc cũng không biết, Lục Bạch là con của Lục Đình Hà và vợ trước sinh ra, chính là do một tay Lục Đình Phong tự mình nuôi lớn." Người này còn ra vẻ nói cô cháu gái này được yêu thương như thế nào trên tay có bao nhiêu cổ phần, làm bạn hắn nghe được sửng sốt. "Nghe nói cô bé mới vừa vào đại học, hẳn là không khó theo đuổi đâu. "

Hai người này rõ ràng là "Đầu cơ giả*", gia cảnh tạm được, một lòng muốn tóm được cơ hội bò lên trên. Hoắc Chấn rất thích tụ tập tại quán bar, cũng thường xuyên có người tới bọn họ chỗ bọn họ kiếm chút mặt mũi, ai cũng đều biết Hoắc Chấn dễ nói chuyện, Lục Đình Phong đối với điểm này của hắn thấy nhiều không trách. Hôm nay bởi vì có Tạ Minh ở đây, bọn họ vào không được, chỉ có thể ở sau lưng nói thầm vài câu.

🐻: Đầu cơ là việc mua một tài sản với hy vọng rằng nó sẽ trở nên có giá trị hơn trong twơng lai gần.

Hai người thấy thật sự không có cơ hội, cũng chỉ có thể bỏ tâm tư, hướng về chỗ của bọn họ đi. Trên đường mới vừa gặp được cô gái xinh đẹp, mới định lên chào hỏi một cái, đã bị vẻ ngoài của Lục Đình Phong dẫn người đi.

Hoắc Chấn từ vừa mới cùng Lục Đình Phong tìm Tạ Minh mượn vài người bắt đầu, liền ở trạng thái tinh thần phấn khởi. Nhiều chuyện với Lục Đình Phong!

Cầm di động mười phần nghiêm túc, còn lẩm bẩm: "Còn nói không thú vị, không phải vẫn lao vào sao, còn đánh đến tàn nhẫn như vậy."

Không sai, người bị hai tên không có mắt đến gần, đúng là Trần Tây. Cô ta không phải do Hoắc Chấn mời đến, là cùng bằng hữu tới chơi. Hiện taik trơ mắt nhìn Lục Đình Phong đánh xong liền xoay người đi. Hai tên kia bị bảo vệ túm lên theo ở phía sau.

"Này! Sao rồi?" Hoắc Chấn nhìn tư thế của Lục Đình Phong, giống như còn muốn đánh tiếp. Quá khoa trương?

Lục Đình Phong không chịu nói rõ, chỉ có thể nói hắn, muốn mượn một căn phòng nghỉ.

"Tình huống như thế nào? Mặc kệ mỹ nhân, cậu đang làm cái gì vậy   "

Hoắc Chấn không hiểu cái gì, bị Tạ Minh tát một cái, "Khó trách mẹ cậu chê cậu không làm việc đàng hoàng, hay cứ đổi nghề đi làm paparazzi lại tốt."

"Ai u! Đánh nhẹ thôi anh hai, em sắp choáng váng luôn......Em cũng làm ăn buôn bán mà......" Hoắc Chấn nhe răng trợn mắt, sau đó nhanh như chớp chạy tới tìm hiểu tin tức.

Lục Đình Phong hỏi ra những lời này đều xuất phát Lục Lệ, cũng không biết một nhà Lục Đình Hà đang nghĩ cái gì lại dám đem Lục Bạch dắt tới, họ làm việc này cũng đừng tưởng sẽ có thiện ý gì.

"Cái đó còn không phải vì Trần Tây sao? Thật đáng tiếc, trong video cậu đẹp trai như vậy, cùng cái mặt Diêm Vương dường như.  "

"Video cái gì?" Lục Đình Phong có loại dự cảm không lành.

"Video cậu đánh nhau video, cậu muốn xem sao? Tôi đã đăng lên vòng bạn bè rồi, nhớ like cho tôi.  "

"Lập tức xóa!" Lục Đình Phong một chút cũng không muốn Lục Bạch biết chuyện này, chỉ có thể gửi hy vọng cô hôm nay không lướt vòng bạn bè lướt đến cái kia. Nhưng theo sau chuyện Phó Kỳ tới chào hỏi nói về thời điểm trước, thuận miệng nói một câu Lục Bạch mới gọi điện thoại cho hắn, lại kết hợp với chuyện màn hình di động của hắn sạch sẽ không có 1 tin nhắn.

Đứa nhỏ trong nhà cực kỳ tức giận.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.