Lục Bạch - Lá Cây Nhẹ

Chương 18: Về Nhà




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Bọn họ ở Miami 10 ngày, hai người lại khởi hành đi Châu Âu. Bởi vì Lục Bạch vẫn luôn rất thích Bắc Âu, trước kia mỗi lần đi du lịch đều thích đến nơi này, Lục Đình Phong mua một căn biệt thự tại thủ đô Stockholm của Thụy Điển định kỳ sẽ có người quét tước giữ gìn.

Đang là giữa hè, khí hậu Bắc Âu rất sảng khoái, thời gian ánh sáng mặt trời chiếu kéo dài đến 20 giờ, mặc kệ khi nào, bên ngoài đều có hoạt động, náo nhiệt. Hoặc là đi bộ bên ngoài, ở bên ngoài không xa biệt thự chính là rừng rậm, cảnh sắc xinh đẹp, còn có cái hồ trong thấy đáy. Lục Bạch quá thích nơi này, có một cảm giác muốn theo năm tháng sống ở đây rất hy vọng có thể vẫn luôn như vậy.....

Nhưng cô vẫn có điểm tiếc nuối, “Cháu tới đây vài lần, còn chưa có thấy cực quang.  ”

“Chờ đến chừng nào cháu không còn sợ lạnh lại đến, lần trước ầm ĩ muốn xem cực quang, kết quả mới ra sân bay liền phải về nhà.  ”

“Quá lạnh!!!” Lục Bạch lần đầu tiên nhìn thấy trận tuyết lớn lạnh như vậy! “Cháu không nghĩ sẽ thành cô bé bán diêm chết cóng đâu.  ”

Giữa tháng 7 đi ra ngoài, chơi một vòng trở về đã là tháng tám, Lục Bạch cũng sắp gặp phải huấn luyện quân sự ở đại học. Kì huấn luyện quân sự của đại học S năm nay thời gian rơi vào tháng 9, sẽ huấn luyện trong nửa tháng.

Trường học bên cạnh chung cư, đã có thể vào ở, trung tâm thành phố còn chưa chuẩn bị tốt. Cho nên Lục Bạch sẽ ở chung cư, mà công việc của Lục Đình Phong đọng lại khá nhiều phải xử lý, có khả năng sẽ ở lại công ty, hoặc là đi tìm Hoắc Chấn đối phó một chút.

“Chú mkhông cần quá mệt mỏi, khi cháu rảnh sẽ tới chỗ chú..” Lục Bạch nghỉ ngơi một đêm đã phải nhìn chú nhỏ vùi đầu đi tăng ca cực kì đồng tình.

Lục Đình Phong đang ở trước gương điều chỉnh cà vạt, áo sơ mi trắng vừa người phẳng phiu, caravat màu lam đen, quả nhiên là hình tượng của tinh anh. Nghe xong lời này, hắn quay đầu lại cười liếc nói: “Còn có thời gian rảnh tìm chú, đại tiểu thư vội cái gì sao?”

“Hì hì, chú lại đây cháu nói cho chú biết.” Lục Bạch nằm trên giường hướng hắn vẫy tay, bảo người lại đây, cô lại tác quái, làm gì có chỗ nào gấp, là do lười mà thôi.

“Da.” Lục Đình Phong gõ nhẹ lên trán của cô, lại cúi người ở trên mặt khẽ hôn, “Nghỉ ngơi cho tốt đi. Chú hẳn là sẽ không kịp trở về, cháu ngoan ngoãn một chút?”

Lục Đình Phong bảo đảm xong, hắn cũng đi làm, chỉ còn để mỗi Lục Bạch một mình một người cũng rất nhàm chán, liền tính toán hẹn An Khả cùng nhau đi chơi, hai người có thể cùng đi mua đồ cho buổi quân sự. Nghe nói học quân sự ở đại học S không khác gì phong bế, đem tất cả mọi người kéo đến một nơi khác huấn luyện.

“Lúc cậu kết hôn mình không có ở đây, nên mình cố ý mang quà cho cậu nè, tiếp viện cho cậu” quà Lục Bạch tặng chính là một cái vương miệng cô mua ở Thuy Điển nghe nói có ít nhất 100 năm lịch sử, “Cậu có thể bảo chồng cậu nạm thêm đá quý lên mặt trên.”

“Cảm ơn cô Bạch Bạch.” An Khả nhìn quà thật sự rất thích, “Vốn đang định nhờ cậu làm phụ dâu, không nghĩ tới cậu lại đi du lịch.”

“Vậy sao! Ai bảo cậu bái cho mình trễ quá nên mình mới đột nhiên đi, nếu cậu nói sớm mình đã dời lại ngày đi rồi.” Nói tới chuyện này, Lục Bạch tấm tắc khen ngợi, “Vị kia nhà cậu cũng hấp tấp quá rồi có như vậy cũng chờ không kịp.”

Hai má An Khả có thể thấy được sắp bốc khói rồi, “Mình cũng rất ngoài ý muốn đó... Anh ấy đột nhiên muốn kết hôn cái gì cũng đều chuẩn bị tốt. ”

“Được rồi mình không muốn nói mấy cái này với cậu nữa, tức chết đi được...” Lục Bạch vẫn luôn hâm mộ An Khả, bởi vì mọi người bên người cô ấy đều yêu thương cô ấy. Tình thân, tình yêu, tình bạn, cái gì cũng có, cái gì cũng tốt. Mà cô chỉ có một Lục Đình Phong, bạn bè cũng ít đến đáng thương. Có thể nói, Lục Đình Phong chiếm tới 80% trong sinh mệnh của cô, một khi hắn rời đi, không thể nghi ngờ cô cũng không biết mình sẽ sống tiếp ra sao, cho nên cô không màng tất cả cũng phải bắt cho được Lục Đình Phong, đó là sô mệnh của hắn!

Bọn họ ở trung tâm thương mại mua rất nhiều đồ, hai người đều là loại không phải vì tiền mà phát rầu, An Khả còn mang theo tài xế, đảm đương việc khuân vác. Lục Bạch cầm một cái kính râm mang lên, một bên nói: “Nghe nói học quân sự ở đại học S rất tàn khốc...”

An Khả đùa nghịch cái mũ bên cạnh, không chút để ý nói: “Mình cũng không rõ lắm, Lâm Hoài nói anh ấy có thể sắp xếp cho mình, có thể không cần đi quân... Cái mũ này thật lớn..”

Lục Bạch dùng ngón tay đẩy đẩy kính râm, “Nếu đã như vậy thì... Mình cũng bảo Lục Đình Phong làm chút chuyện mới được...” Cô xoay chuyển đôi mắt, cười cười đụng phải An Khả, “Cậu không phải rất ngoan sao? Cư nhiên dám trốn học quân sự?!”

An Khả chớp chớp đôi mắt, “Chính là...... Trong nhà không có người cảm thấy học quân sự thì nhất định phải đi.”

Người khiến cô nghe lời nhất chính là chị, tiếp theo là Lâm Hoài, chứ không phải nghe trường học.. Lục Bạch rất nhanh đã đuổi kịp mạch nãi của An Khả. Cho nên nói, hai người bọn có thể trở thành khuê mật, cũng có nguyên nhân.

Dạo phố xing, Lục Bạch mời An Khả đi đến chung cư bên cạnh trường học của cô tham quan “Nếu không cậu cũng mua một căn đi, chúng ta có thể làm hàng xóm.”

“Từ bỏ, mình không có thói quen ở một mình...”

“Mình thừa biết cậu luyến tiếc chồng rồi!” mặt của An Khả lại bị Lục Bạch làm cho đỏ thẫm, không thuận theo không buông tha, hai người loạn thành một đám.

Cuối cùng, An Khả giận dỗi nói: “Còn thời gian cậu cứ kiêu ngạo đi, chờ đến lúc cậu có bạn trai, mình cũng sẽ mỗi ngày đều cười cậu!” Lời này nói, một chút lực sát thương đều không có. 

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.