Lừa Gạt Cô Vợ Nhỏ Để Yêu

Chương 86




Người đàn ông quá ưu tú luôn làm cho người ta phiền não, nhất là người đàn ông giống như anh vậy, hồi lại ác ma, hồi lại ôn nhu, ngay cả lúc anh là ác ma, cũng ác ma đến làm cho người sợ hãi! Ôn nhu quả giống người đàn ông bình thường!

Trong lòng có chút tự trách, cảm thấy mình kém cỏi. Vì vậy, im lặng, yên lặng nhận lấy thức ăn anh đưa tới, dùng đũa gắp chút đưa vào trong miệng.

Nhai nhưng nước mắt rơi.

ràng phải chăm sóc cho anh tốt, chẳng biết tại sao lại biến thành anh chăm sóc cho. Còn chén cháo này, làm cho cảm nhận được ấm áp lâu có.

Bởi vì, lâu rất lâu có người quan tâm như vậy......

Nhìn ra có gì đúng, Cơ Liệt Thần nhíu nhíu mày, vừa lau nước mắt nơi khóe mắt cho, vừa trêu chọc, "Xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao ăn lại khóc? phải là bị anh làm cảm động chứ? Sớm biết em dễ dàng bị cảm động như vậy, anh nên dùng cách này rồi."

hít mũi cái,, "Em... em nhớ cha mẹ của em."

Trong lòng Cơ Liệt Thần run rẩy, đen mặt hỏi, "Lâm Nhược Kỳ, nhìn anh già như vậy sao? Lại để cho em nhớ tới ba mẹ em......"

Hiển nhiên anh hiểu lầm ý của mình, Lâm Nhược Kỳ vội vàng lắc đầu, giải thích, "phải vậy, em chuyện nấu cháo đều là người thân thiết nhất mới có thể làm như vậy, nhưng em là đứa trẻ mồ côi, chưa bao bây giờ nếm thử cháo người khác cố ý nấu cho mình, cho nên......"

nghẹn ngào tiếng, trong lòng hạ quyết định, dứt khoát thừa nhận, "Cơ Liệt Thần, anh sai, em bị anh làm cảm động.,. Cũng bởi vì chén cháo của anh, em rất có tiền đồ bị anh làm cảm động! Làm cho em cảm động, hậu quả rất nghiêm trọng. Cho nên, cho nên......"

Đột nhiên nghẹn ngào, giọng của trở nên rất, rất, giọng, "Cho nên, cho phép anh hối hận!"

xong, mặt của Lâm Nhược Kỳ quả muốn thiêu cháy rồi.

ra, hiểu rất, phải vì chén cháo mới ra lời này.

nghĩ, mặc dù mình rất cẩn thận nhưng với cơ trí như anh, có thể hiểu được ý của mình......

Nhưng đợi nửa buổi, cũng chưa thấy anh có bất kỳ phản ứng nào.

Cuối cùng nhịn được khí yên lặng, giương mắt nhìn anh.

Cơ Liệt Thần yên lặng nhìn, ánh mắt trong trẻo khác thường, anh bình tĩnh, nhàng buông chén, đũa xuống, cởi xuống tạp dề, hai cánh tay nhàng ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của, cụng trán, để cho Lâm Nhược Kỳ có thể nhìn thấy trong mắt của anh.

Anh biết, đem cả người đều giao cho anh......

Có thể tới bước này, Cơ Liệt Thần đợi rất lâu, gần như dùng hết kiên nhẫn, ngay cả mình cũng khó có thể tưởng tượng. Anh nghĩ may mà đồng ý, bằng, anh biết mình còn có thể đợi đến lúc nào......

Trong đáy mắt anh lửa dục ràng như vậy, hận thể biến thành đốm lửa vây quanh. dám động, chỉ có thể ngơ ngác nhìn anh, nghe anh ở ngay trước mắt dịu dàng mềm giọng, "Yên tâm, anh hối hận."

Cuối cùng, anh bổ sung: "Chỉ cần em hối hận, anh hối hận."

Dứt lời, anh bắt đầu khẽ hôn, môi mềm mại trở nên nóng bỏng, sau đó từng tấc từng tấc muốn di chuyển đến cổ, cuối cùng lại trở về, thắm thiết cùng dây dưa, lý trí Lâm Nhược Kỳ bị anh thiêu đốt còn sót lại chút gì.

choáng váng, hoàn toàn choáng váng để mặc cho anh định đoạt......

Heber ở trong góc vẫn lặng lẽ nhìn tất cả, sớm rất thức thời khỏi trường.

Hai người trẻ tuổi chìm đắm, hôn quên hết tất cả......

Có thể Lâm Nhược Kỳ cảm thấy nhiệt độ mỗi tấc da toàn thân Cơ Liệt Thần rất cao, tích tụ thành hơi nóng khủng khiếp, dường như chỉ cần thêm tia xúc động, ngọn lửa kịch liệt bốc cháy.

Thành mà, anh có chút nóng lòng, rất khó kiểm soát hành động mà đem đè giường, hai chân cũng nóng lòng kịp đợi chen vào giữa hai chân, thân thể mạnh mẽ ép xuống phổi của, làm cho hơi thở của trở nên dồn dập khó khăn......

"Chờ, chờ chút......" mơ hồ giọng lẩm bẩm, lại dùng hơi sức phản kháng được nửa phần, ngược lại bởi vì anh hôn, giọng trở nên khàn khàn khẽ rên.

khẽ rên như vậy, đối với đàn ông mà gần như là trêu chọc. Cho nên Cơ Liệt Thần hôn càng thêm vội vã.

Nếu quyết định rồi, vậy cần thiết nữa che giấu, anh cũng cần bận tâm chuyện gì nữa, có vài chuyện dĩ nhiên thuận nước đẩy thuyền.

Môi mỏng khêu gợi nhàng đặt lên môi hồng mềm mại ướt lệ, anh hôn, như vậy, tỉ mỉ như vậy, vô cùng kiên nhẫn trấn an cảm xúc hơi có chút sợ hãi, từ từ dụ dỗ ra khỏi ngượng ngùng đáp lại mà thể phát.

Trong lúc môi lưỡi triền miên, hai bàn tay ấm áp của anh gần như phủ phớt qua mỗi tấc da thịt toàn thân...... Cực độ động tình mà vô hạn trìu mến, êm ái trêu chọc, trêu chọc cho nhịn được giãy dụa.

Ngón tay của bị anh đan vào mười ngón tay cài ở bên gối, cả thân thể khi anh hôn vào mềm nhũn hóa thành nước, thân thể trẻ trung vào thời khắc này toát ra dáng vẻ tuyệt mỹ.,. Trong lúc nỗ lực khống chế thở dốc, anh lại mút môi, nhịn được cắn, cạy hàm răng cùng với hôn dây dưa sâu.

Về phần Lâm Nhược Kỳ, ít nhiều vẫn có chút sợ hãi, lần đầu tiên của khó tránh khỏi ngượng ngùng.

vất vả từ trong môi anh triền miên mút hôn, trộm được chút thở dốc, có chút sợ sệt, lại có chút bàng hoàng, "Cơ...... em......"

Ảo não ngẩng đầu, môi mỏng treo ở môi cách nhau đường, anh nheo cặp mắt mị, mê hoặc, "Gọi anh là Thần."

giây kế tiếp, cho chút thời gian thở dốc, cánh môi nóng bỏng lần nữa hôn lên, cũng đem cái tay xoa bên người mềm mại của, giống như trừng phạt khẽ xoa chậm vân vê, làm cho toàn thân run rẩy.

"Đừng, đừng......" làm nũng đầu hàng, vất vả lại trộm hơi thở dốc, hai cánh tay bị kẹp quá chặt, "Đừng như vậy, thể có đứa bé......"

rất sợ hãi nha, nhất là bản thân lần trải qua chuyện thiếu chút nữa bị cưỡng hiếp, đối với loại chuyện đó càng thêm cảm thấy sợ hãi.

Nghĩ đến đây, hai chân cũng nhịn được kẹp chặt......

"được!" Cơ Liệt Thần quả thật muốn điên rồi


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.