Lừa Gạt Cô Vợ Nhỏ Để Yêu

Chương 84




Cơ Liệt Thần vẫn thản nhiên, "Hết cách rồi, muốn cho em chính mắt biết chút về tài nấu nướng của anh, lại muốn để cho em xuống giường, anh nghĩ chỉ có cách này. Bo mạch chủ này muốn nấu chín thức ăn nhiệt độ vẫn đủ, cho nên anh cải tạo chút, như thế nào? Động tác của anh rất nhanh chứ, có phải là nghĩ ra tại sao anh sửa nhanh như vậy? Như thế nào, có phải là nghĩ ra, ông xã mình còn có thể làm như thế?"

Nửa đêm bị người từ giường kéo dậy, còn bị rút Bo mạch chủ máy vi tính (motherboard), lúc này quản gia Heber nghiễm nhiên lại trở thành kỳ đà cản mũi, mặt có chút đen nhưng cũng oán trách gì, lặng lẽ cầm lấy bảng điện từ trong tay Lâm Nhược Kỳ đờ đẫn, mở điện.

Lần này, mặt của Lâm Nhược Kỳ trở nên xanh mét......

Thậm chí vì nấu cháo cho, đem motherboard máy vi tính của quản gia Heber sửa thành lò vi ba! Coi như bản lĩnh của anh thế nào nữa chuyện này cũng quá đúng......

còn chưa kịp thổn thức cảm thán phen, Cơ Liệt Thần hăng hái tràn trề bắt đầu hành động rồi.

Cậu chủ này ngay cả lúc nấu cơm, ý tưởng cũng kín đáo như vậy, mỗi bước làm hoàn hảo.

Đầu tiên vào toilet ưu nhã rửa tay cái còn quên cầm nước rửa tay chà xát lòng bàn tay, mu bàn tay, sau kéo cao tay áo, lộ ra cánh tay vô cùng rắn chắc mất mỹ cảm, nhìn tư thế muốn chuẩn bị bắt đầu nấu cơm.

Từ lúc anh vào toilet rửa tay, lại chậm rãi thong thả đến trước "Bảng Điện Từ", con ngươi trong suốt của Lâm Nhược Kỳ rời khỏi người anh.

quá tò mò, người này là con mẹ nó, phải người phàm a!

Giống như là đoán được suy nghĩ của, Cơ Liệt Thần nhướng mí mắt, từ trong tay Heber nhận lấy nguyên liệu và dao thớt, nhàn nhạt quét mắt nhìn Lâm Nhược Kỳ.

: "Nếu còn nghi ngờ năng lực của anh, chờ chút nữa cần phải coi trọng rồi."

Vừa, vừa từ trong đống nguyên liệu lựa ra củ cải trắng non mềm.

Lâm Nhược Kỳ nhịn được mấp máy môi, biểu còn căng thẳng hơn chính Cơ Liệt Thần......

thể trách nghi ngờ năng lực của anh, đổi lại bất luận kẻ nào cũng thể tưởng tượng, người đàn ông có lúc cao quý ưu nhã, có lúc kiêu ngạo ngang ngược ở trước mắt, lại vui vẻ nấu cơm cho?!

thể tưởng tượng nổi, cũng quá khó có thể tin......

Có lẽ Lâm Nhược Kỳ hơi quá cảm động, biết dây thần kinh lại chập mạch, lắp bắp hỏi, "Anh...... Là lần đầu tiên nấu cơm cho phụ nữ sao?"

cậu chủ nào đó dừng lại động tác trong tay.

Im lặng chốc lát, anh thấp giọng, "phải."

Lòng chợt vô duyên vô cớ chua chua......

Anh phải? Anh cũng vì khác làm cơm sao? đó là ai?

http://truyencuatui.neT/

Nghĩ đến đây, theo phản xạ Lâm Nhược Kỳ kéo ra nụ cười tự giễu, di dời tầm mắt nhìn thấy anh vẫn thích mặc quần áo màu trắng đơn giản, liền đùa, "Sao anh mặc tạp dề, em cảm thấy anh mặc như vậy có thể thích hợp hơn."

Dứt lời, giọng cười tiếng, vừa đúng che giấu chút khổ sở trong lòng.

Cơ Liệt Thần chăm chú động tác trong tay, nghe vừa nửa nghi ngờ, nửa cợt nhã nhíu mày, sắc mặt đổi, tầm mắt trong nháy mắt bắt được đáy mắt chợt lóe lên nhàn nhạt ưu thương. Khóe môi anh khẽ ngoắc ngoắc, xoay người nhìn về phía Heber.

"Bà xã nhắc nhở rất đúng, anh lại quên mất cái này. Heber, đem tạp dề cho mợ chủ" lại xoay người tới bên giường Lâm Nhược Kỳ, "Bà xã, em mặc cho anh."

"......" Lâm Nhược Kỳ muốn đập đầu.

là mình tự mang đá đập chân của mình......

Nghĩ lại: được rồi, mặc mặc, có gì thể, coi như là thực hành cuộc sống hôn nhân thôi.

Gương mặt ửng hồng, Lâm Nhược Kỳ cố giả vờ bình tĩnh, từ trong tay Heber nhận lấy tạp dề, khi nhìn tới kiểu dáng và màu sắc tạp dề vẻ mặt ngớ ra. khóc ra nước mắt! Cậu chủ này nịnh đầm với đúng là bất cứ giá nào.

Hoa văn con Thỏ lưu manh mặc tạp dề, anh cũng dám mặc?! là rất kỳ quái, mặc ở người cậu chủ Cơ Liệt Thần ưu nhã, đúng là phù hợp a......

nào biết, sở dĩ Cơ Liệt Thần cố gắng lấy lòng như vậy, đơn giản là vì chọc cho vui vẻ, muốn vì chuyện Điền Lão Thất bắt cóc, tạo thành bóng ma và áp lực trong lòng.

Chẳng qua, muốn cho thần kinh ổn định hiểu được điểm này, phải tốn thêm chút thời gian và tinh lực.

Lâm Nhược Kỳ mặc tạp dề cho anh, lại sửa sang váy cho anh, vốn định rút người lui lại, ngờ anh chợt ghé sát tai, rất hứng thú hỏi, "Mới vừa rồi có chút vui phải?"

"Cái gì?" hiểu tại sao anh đột nhiên hỏi như thế.

Cơ Liệt Thần nhếch môi, mỉm cười,: "Lần đầu tiên anh nấu cơm cho phụ nữ, em muốn biết ấy là ai sao?"

chút tâm tư bị anh nhìn ra, Lâm Nhược Kỳ thẹn quá thành giận.

quay mặt, để ý tới anh, "Em muốn biết!"

Môi mỏng dần dần vểnh lên, hiển nhiên rất tức giận. Nhưng ra, chút nghi ngờ trong lòng sau bị anh vạch trần, càng thêm ràng......

Anh cười khẽ tiếng, vuốt cái sống mũi thanh tú của, giải thích, "Bé ngốc! Đương nhiên là Tuyết Phù á...,,, nhớ khi còn bé, có lần cùng Tuyết Phù huấn luyện dã ngoại, anh và ấy đều rơi trong hố sâu. Chúng tôi bị vây ba ngày ba đêm ở trong hố sâu, anh xuống sông bắt mấy con cá, nướng lên ăn mới bị chết đói."

Người nhạy cảm như anh, dĩ nhiên nhìn thấy vẻ mặt chua xót của Lâm Nhược Kỳ, cho dù trong chớp mắt, anh cũng thấy rất ràng. Kịp thời giải thích là cần thiết, anh muốn quan hệ giữa hai người vừa mới thay đổi, vì những chuyện nhặt này mà sinh ra hiểu lầm.

Chính xác là Lâm Nhược Kỳ hiểu lầm. Nghe anh giải thích, nét mặt của ràng ngẩn ra.

Ngay sau đó, trong lòng tràn ngập xấu hổ, buồn bực muốn đẩy anh ra, lại bị anh nhanh chóng bắt được hai cổ tay, dáng người anh cao gầy, khẽ nghiêng xuống, môi mỏng lạnh như băng nhàng hôn trán, lại rất nhanh chóng rời.

Anh hí mắt cười tiếng, "Bà xã, anh vẫn rất muốn cho em biết, em xấu hổ, rất đáng."

Khì khì tiếng, có người bật cười, là Heber theo thói quen trong góc khuất.

"......" á khẩu trả lời được, bị Cơ Liệt Thần đùa giỡn ở ngay trước mặt Heber nhưng mình bác bỏ được.

Chuyện này thực đáng xấu hổ, rất xấu hổ, rất xấu hổ......


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.