Lừa Gạt Cô Vợ Nhỏ Để Yêu

Chương 64




Nghĩ lại, đột nhiên nhớ tới cách gọi của Điền Lão Thất đối với Cơ Liệt Thần, tò mò hỏi: "Đúng rồi, ông ta gọi anh là gì...... Phán quan? Vậy là cái gì? Anh là tòa án sao?"

Nghe vậy, Cơ Liệt Thần khẽ cười tiếng, nhàn nhạt trả lời: "là quan tòa Tòa án sao? Ha ha, ngược lại cũng tồi, tính chất rất giống, chẳng qua Phán quan như tôi hợp pháp."

buồn bực cái gọi là “hợp pháp" của anh, người đàn ông mặc áo đuôi tôm trong tay cầm cái dùi bán đấu giá xuất.

Nhìn cái cũng biết anh ta là người chủ trì buổi bán đấu giá tối nay, ra dấu tay và thế đứng đều rất có khí chất, nụ cười thản nhiên hợp với khuôn mặt đẹp trai, vừa lên đài liền dùng tiếng phổ thông tiêu chuẩn bắt đầu lưu loát giải thích.

Lâm Nhược Kỳ khẽ thở dài. Quả nhiên là câu lạc bộ cao cấp a, mời đấu giá viên cũng nổi bật xuất chúng như vậy, vẻ ngoài thế này nếu đặt ở bên ngoài, thế nào cũng là thần tượng cổ phiếu tiềm năng a, nhưng ở chỗ này, người ta chẳng qua là đấu giá viên mà thôi.

Cẩn thận nghe lắng, người đấu giá bắt đầu rao vật phẩm bán đấu giá đầu tiên.

Vật phẩm thứ nhất do Điền Lão Thất cung cấp, có tên gọi là "Tài nguyên xung túc". ra Điền Lão Thất đấu giá là năm quyền phân phối và tiêu thụ mạng lưới ma túy "Dạ Mị" tại thành phố. Quá trình chế luyện Dạ Mị rất phức tạp, dùng chút đạt được ham muốn tột bực, liều thuốc vừa phải chính là thuốc trợ tình mạnh nhất, nếu dùng số lượng lớn chết người!

Đồ chơi này mặc dù tiền vốn chế luyện khá cao, nhưng bởi vì mùi vị và hiệu quả tuyệt cao, ít kẻ nghiện vẫn tiếc ném ngàn vàng cầu xin ông ta.

Có thể vào câu lạc bộ Ngự Hào, đều là người có lai lịch, trong này còn ít người trong giới chính trị hoặc là thương nhân có chút bối cảnh. Bọn họ biết rất, dưới tình huống bình thường, trong năm ít nhất có thể kiếm hai, ba tỷ, nếu lòng dạ hiểm độc chút, thậm chí có thể kiếm được mười tỷ trở lên. Ai có thể bắt lấy "Dạ Mị", thể nghi ngờ là phương pháp tích lũy tiền tài nhanh nhất!

Mục đích của Cơ Liệt Thần chuyến này chính là ngăn cản "Dạ Mị" lưu hành ở Nam Thành.

"Dạ Mị" chào giá rất cao, người đấu giá ra giá 20 triệu! Tăng giá mỗi lần triệu!

Chính giới có quy tắc làm việc của chính giới, xã hội đen có tác phong xử của xã hội đen, mặc dù Cơ Liệt Thần bị xưng là Phán quan khát máu, cũng là vì anh thích dùng cách riêng của mình để giải quyết những người hoặc chuyện cần được giải quyết.

Dĩ nhiên, vật phẩm đen như vậy, chắc chắn Cơ Liệt Thần làm, tự nhiên là trước đó Heber sắp xếp xong cho thủ hạ đấu giá, bởi vậy chuyện này có bất cứ quan hệ gì với Cơ Liệt Thần.

Lần đầu tiên Lâm Nhược Kỳ tham gia buổi đấu giá, đối với "Tài nguyên xung túc" là vật gì cũng lắm, Cơ Liệt Thần giải thích cho vô cùng ràng, há hốc mồm trận......

Chuyện này, chuyện này cũng quá trái ngược lẽ thường! Tới nơi này đều là những người nào? Thế nhưng lại bán đấu giá ma túy!

Nhìn gương mặt bị sợ đến trắng bệch, Cơ Liệt Thần giọng hỏi: "Thế nào? Bị dọa sợ? Tôi chỉ thuận tiện đưa tới quan sát ‘công việc’ bình thường của tôi chút, ngờ phản ứng mạnh thế này."

Khóe miệng Lâm Nhược Kỳ co giật, đây chính là công việc bình thường của anh? hiểu, hiểu!

muốn trả lời, Cơ Liệt Thần đột nhiên vung tay lên, dùng ánh mắt ra dấu cho Heber biết, có người đàn ông mang mắt kính màu trà lặng lẽ quay đầu liếc mắt nhìn Heber, liền trực tiếp nâng giá ba mươi triệu!

Bên kia, dường như Điền Lão Thất nhìn thấy có chút mờ ám, che miệng gì với thủ hạ bên cạnh, lập tức có người ra giá 35 triệu!

Vẻ mặt Cơ Liệt Thần thay đổi, nhìn Heber cái, người đàn ông mang mắt kính màu trà lập tức ra giá 40 triệu! Dường như Điền Lão Thất có chút luống cuống, tay vừa vẫy, lập tức có người ra giá 45 triệu!

Đúng vào lúc này, cậu chủ nào đó cười, cười đến vô cùng nhạt nhẽo, lại vô cùng quỷ dị, cười làm cho trong lòng Điền Lão Thất sợ hãi.

Người đấu giá gõ 3 tiếng, người nào đáp lại, 45 triệu Điền Lão Thất lại thu hồi "Dạ Mị" đến trong tay mình......

Chẳng qua Cơ Liệt Thần nhìn trúng tính tình hiếu chiến của Điền Lão Thất, thành công nâng giá, đối phương lập tức tổn thất 45 triệu. cần phải, vì nhanh chóng ra tay quyền tiêu thụ Dạ Mị, chắc chắn Điền Lão Thất điên cuồng ăn lựa chọn, khi lộ ra nhược điểm, cảnh sát điều tra giải quyết dễ dàng......

Bước kế tiếp, chính là lúc "Liệt Diễm" hoàn toàn dọn dẹp Điền Lão Thất rồi.

Cơ Liệt Thần nhàn nhã cười cười, ôm lấy Lâm Nhược Kỳ đứng dậy ra sàn bán đấu giá.

Cả quá trình, quá nửa giờ. Nhưng được biết, vì buổi bán đấu giá bí này, "Liệt Diễm" lần theo dấu vết gần nửa năm......

Ngồi vào chiếc Rolls-Royce, Lâm Nhược Kỳ vẫn còn trong hoảng hốt, từ đầu đến cuối cũng hiểu gì.

"Anh đây là công việc bình thường của anh, nhưng tôi vẫn nhìn ra, rốt cuộc anh làm cái gì......" oán giận.

Cơ Liệt Thần gát tay yên lặng nhìn, hỏi ngược lại: "Vậy cảm thấy vừa rồi Điền Lão Thất kia làm gì?"

thuận miệng: "Xã hội đen rồi."

"Ừ, tôi giống ông ta, chẳng qua tôi thừa kế thôi" Hơi ngừng lại, mỉm cười nhìn, "cách khác, trước kia cha mẹ tôi cũng là xã hội đen."

Khóe miệng Lâm Nhược Kỳ giật giật, "Thừa kế? phải gia đình anh là Quý tộc sao? Tại sao...... Tại sao biến thành xã hội đen?!"

cậu chủ nào đó gật đầu cái, nghiêng đầu nhìn, phỏng đoán phản ứng tiếp theo của.

"Đúng vậy, là như thế sai. Chẳng qua, hai bên chính giới và xã hội đen, có lúc cũng thể xác định ranh giới" Dáng vẻ Cơ Liệt Thần vẫn lười biếng, dường như cảm thấy lời của mình đến cỡ nào thái quá.

"Nhưng, nhưng anh...... Tại sao gọi anh là Phán quan khát máu?"

"Đó là bởi vì so với xã hội đen, tôi khác với bọn họ. Thỉnh thoảng cao hứng, tôi giết chết mấy kẻ cặn bã gieo họa nhân gian. Dĩ nhiên, trong những kẻ cặn bã này có cả xã hội đen và chính giới, dần dần bị người chụp lên cái danh hiệu này. Thế nào, ‘Phán quan hắc bạch đạo’ so với ‘Gà 16’ của nghe tốt hơn nhiều chứ?"

Nghe qua, dường như anh đối với "Công việc" và "Thân phận" của mình rất hài lòng.

Nhưng Lâm Nhược Kỳ im lặng nên lời......

Tại sao chuyện hết sức nghiêm túc, lại bị anh tùy ý, còn lấy ra đùa giỡn như vậy! Đợi chút, anh mới vừa...... giết người sao? Quả nhiên Tiểu Ngôn, ác ma nắm giữ sinh mạng của người khác sao?

biết qua bao lâu, run rẩy hỏi: "Ý của anh là anh...... giết người?"

là cách nào tưởng tượng, dạng người lịch ưu nhã giống như anh, lại có thể...... Giết người?! Hơn nữa còn là khát máu...... Chắc là giết người vô số, nhìn tư thế anh chém giết chó ngao Tây Tạng biết, sớm nên đoán được......

Nhưng hiểu tại sao anh có thể tùy tiện nắm giữ sinh mạng của người khác? chuyện giết người kinh khủng, đối với anh mà, giống như đơn giản giết con gà sao? Quá đáng sợ, quá đáng sợ......

Trong nháy mắt, Lâm Nhược Kỳ nhớ tới Cơ Liệt Thần vung kiếm giết chó ngao Tây Tạng, cùng với động tác giết Gà trong chớp mắt. Vào giờ phút này, dù thế nào nữa cũng cảm thấy dáng vẻ ưu nhã kia cùng với tư thế chém giết của kết hợp hoàn mỹ.

Thử tưởng tượng chút, nếu người sống sờ sờ, bị chém mất cái đầu, hoặc là bị chém đứt tay chân, còn có thể cảm thấy những động tác kia rất hoàn mỹ, rất cao quý sao?!

Tất cả phản ứng của đều rơi vào đáy mắt Cơ Liệt Thần, mặt hề gợn sóng, nhưng trong lòng chợt lạnh.

Xem ra, thể lạc quan a......

mặt khỏi trầm xuống, Cơ Liệt Thần hơi híp mắt xem xét chút, phát thân thể của có chút cứng ngắc, tay anh muốn sờ mặt, lại hoảng sợ né tránh.

né tránh, thể nghi ngờ, càng làm cho Cơ Liệt Thần xác định suy đoán trong lòng. Trong đáy lòng hơi đau xót.

Quả nhiên là sợ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.