Lừa Gạt Cô Vợ Nhỏ Để Yêu

Chương 62




Cơ Liệt Thần nhìn nghiêng đầu như có điều suy nghĩ, trở tay lại, mười ngón tay đan nhau, kéo lực chú ý của quay về.

"Nhược Kỳ......" cậu chủ nào đó sớm nhập tâm, gọi thẳng tên nào đó, còn gọi vô cùng thân mật mập mờ, ánh mắt lâm vào trong thâm tình khẩn thiết.

tay đỡ sau lưng, cúi đầu hôn hít môi đỏ mọng của chút, hơn nữa: "Đừng suy nghĩ, tôi cho biết. thôi, tôi dẫn chỗ này xem chút, sau đó cho biết đáp án."

Lâm Nhược Kỳ có bất kỳ suy nghĩ gì liền gật đầu.

Cuối cùng mọi chuyện cũng phải đến, nếu anh muốn cho biết đáp án, ít nhiều gì cũng chứng minh thành ý của anh, tại sao muốn?

Vì vậy, Cơ Liệt Thần bảo Heber trực tiếp đem lái xe đến tiệm thời trang cao cấp ở Nam Thành.

Chỉ cần nhìn vào cánh cửa tiệm này, Lâm Nhược Kỳ bắt đầu chắt lưỡi, chắc hẳn bên trong bán quần áo khẳng định đều là xa xỉ phẩm rất đắt giá. Mới vừa vào cửa, nghênh đón bọn họ là người đàn ông tóc dài, bề ngoài giống như Nghệ Thuật Gia.

Dường như Cơ Liệt Thần là khách quen của nơi này, cũng tán gẫu nhiều với Nghệ Thuật Gia, trực tiếp đem Lâm Nhược Kỳ giao cho anh ta, lạnh nhạt: "Mười lăm phút để giải quyết, trang điểm cho ấy xinh đẹp chút, tôi muốn Ngự Hào."

Nghệ Thuật Gia rất cung kính khom người, vỗ tay cái, lập tức có hai mặc đồng phục tới, dẫn.

phản đối, hết sức phối hợp, theo sát bọn họ lên lầu hai.

Lúc xuống lầu, Cơ Liệt Thần đổi bộ tây trang màu xám nhạt. Ngoại trừ lần đầu tiên nhìn thấy anh mặc bộ quần áo màu trắng, so với vẻ lười biếng cao quý trước kia, tây trang màu xám nhạt phẳng phiu mặc ở người anh, càng lộ vẻ đẹp trai phong trần, khí thế bức người.

Bản thân là người mặc chiếc váy dài màu hồng đào, nổi bật lên làn da mặc dù tính là trắng, nhưng được xem mềm mại, càng thêm xinh đẹp, óng ánh trong suốt, vô cùng co dãn. Nhìn qua, cả người càng thêm mát mẻ hấp dẫn, kiều diễm ướt át, quả so với trái đào mật chín còn tươi đẹp ngon miệng hơn......

Cơ Liệt Thần hơi ngẩn ra, bước chân nhịn được di chuyển về phía, ánh mắt bình tĩnh nhìn chằm chằm.

Tóc quấn ót cao, uốn thành búi tóc xinh xắn. đôi mắt trong suốt quả giống như thủy tinh ngâm ở trong nước, khóe mắt lại khẽ giơ lên, càng lộ vẻ quyến rũ, con ngươi tinh khiết và đôi mắt mị kỳ diệu phối hợp nhau tạo thành loại vô cùng xinh đẹp phong tình.

Cơ Liệt Thần nhìn thấy có chút hoảng hốt, như vậy, hoàn toàn phá vỡ ấn tượng ban đầu của anh đối với.

trang điểm xong, quả so với Tinh còn quyến rũ hơn, anh may mắn là Lâm Nhược Kỳ căn bản cũng biết trang điểm thế nào, bằng lấy bộ dáng tại của ra ngoài gặp người, sợ rằng chỉ có mình Lãnh Như Phong bị câu mất hồn lạc phách......

Ngay cả Heber cũng kinh ngạc vì biến hóa của Lâm Nhược Kỳ sau khi thay đổi quần áo, liên tiếp phát ra vài tiếng chắt lưỡi chậc chậc.

Tự dưng Cơ Liệt Thần cảm thấy trong lòng phiền não, nhịn được phất phất tay, đối với vẻ mặt mong đợi của Nghệ Thuật Gia: "Quá xinh đẹp, đổi!"

Lâm Nhược Kỳ bĩu môi, hết sức vừa lòng cậu chủ nào đó tự ý ra lệnh. Hừ, anh ta cũng nhàng thay đổi chiếc áo khoác là được, nhưng lại muốn giày vò mình, từ đầu đến chân đều phải đổi, mệt quá!

Đợi lên lầu lần nữa, Heber giọng: "này trang điểm lên giống nhau a, ngay cả Y tá Lâm cũng có thể biến đổi hiệu quả như vậy, quả nhiên là Phật dựa vào cà sa, người dựa vào quần áo a......"

Cơ Liệt Thần gì, sắc mặt rất lạnh.

Chỉ chốc lát sau, Lâm Nhược Kỳ lại xuống.

Lần này Nghệ Thuật Gia thay đổi tạo hình cho đoan trang xinh đẹp, mái tóc đen dài nhiều tầng sáng bóng như gấm, từng sợi rũ xuống bên mặt của, cổ áo ren tròn cao tới nơi xương quai xanh, có thêu hoa văn tinh xảo kiểu cổ điển Trung Quốc, khéo léo phô bày ra xương quai xanh càng nổi bậc làn da mịn màng, bóng loáng.

Di dời tầm mắt, chiếc eo thon mảnh khảnh đầy nắm tay, váy lụa mỏng màu hồng dài đến gối, trắng nõn hoàn hảo, đường cong đẹp đẽ, đôi chân thẳng tắp như cây bút, chân mang đôi giày đáy bằng màu hồng, phía trước gắn bông hoa màu đỏ.

ràng khuôn mặt trang điểm so với trước đó thanh nhã rất nhiều, lại làm cho Cơ Liệt Thần mất hồn lần nữa.

Khuôn mặt mềm mại, thanh nhã có gì sánh được, cả người giống như thiên sứ xuống phàm trần.

Ngao, ông trời ơi! Anh là muốn lập tức giấu vào trong xe, xách về nhà......

mặt lạnh lẽo, Cơ Liệt Thần trầm giọng: "Tony, sao tay nghề thợ trang điểm trong tiệm của cậu càng ngày càng kém?, đổi bộ khác cho ấy!"

mặt Nghệ Thuật Gia lộ vẻ khó xử, từ trước đến giờ tất cả thợ trang điểm trong tiệm của mình là giỏi nhất, trong lòng anh ta rất ràng, sở dĩ Cậu chủ Cơ hài lòng, đơn giản là vì thân thể của xinh đẹp này. Tony nghĩ thầm, cái này nếu thay, có lẽ xong......

Anh ta khó xử nhìn Lâm Nhược Kỳ chút, xem ý của.

ra, sớm muốn nổi giận, giày vò như vậy, có lẽ mình còn chưa có ra cửa, người cũng mệt mỏi gục xuống.

Ngón tay giữa trung, đầu ngón tay chỉ Cơ Liệt Thần, cái tay khác chống nạnh thị uy thét lên: "Gà 16, anh thôi! Đừng có giày vò tôi. Tôi mặc cái này ra ngoài, nếu anh còn bảo tôi đổi nữa, tôi muốn đổi ý rồi! Chưa từng thấy người đàn ông nào lằng nhằng như vậy, thiệt là......"

cần phải quá, anh cũng có thể hiểu "Đổi ý" là có ý gì.

Nghệ Thuật Gia Tony vừa nghe, kinh ngạc nhìn Lâm Nhược Kỳ chút, phát Cậu chủ Cơ tự mình mang xinh đẹp này đến đây, dường như có chút giống với người khác, lại dám với cậu chủ Cơ như vậy, mà cậu chủ nào đó...... Anh ta nghiêng đầu nhìn sắc mặt cậu chủ Cơ chút, cũng có vẻ tức giận, trong lòng nhất thời hiểu.

Chờ đợi ở bên cạnh Cậu chủ Cơ, khóe miệng Heber co rút, quả nhiên nữ y tá quạ đen này mở miệng chuyện tốt hơn.....

Tư cách, tư cách!

Về phần Cơ Liệt Thần, nhàng mỉm cười cái. Cũng được, mặc quần áo này xem như an toàn, so với bộ trước đó tốt hơn nhiều.

Mặt thay đổi,: "Vậy tốt, chúng ta thôi."

Lâm Nhược Kỳ vừa nghe, cực kỳ cao hứng: "A, rốt cuộc muốn? Được rồi!"

Lập tức mang đôi giày cao gót chừng 10 cm, giống như đứa bé lòng tràn đầy tò mò, nhún nhảy cái đuổi kịp theo bước chân Cơ Liệt Thần.

tới nửa, lại lo lắng mắt cá chân của mình bị trẹo, dứt khoát cởi giày cao gót ra, chân trần theo sau lưng anh.

Đến tột cùng, anh muốn cho đáp án như thế nào đây? là mong đợi a......

Mấy phút sau, chiếc Rolls-Royce phiên bản dài ra khỏi bãi đậu xe tòa cao ốc thời trang phóng như bay, chạy thẳng về phía Trung tâm thành phố.

Cơ Liệt Thần đưa Lâm Nhược Kỳ tới câu lạc bộ, nhìn từ bề ngoài cũng thu hút...... Ngự Hào Club cao cấp của tư nhân.

Nơi này chỉ có hai tầng lầu, sau khi tiến vào mới phát bên trong có khoảng trời riêng, ví dụ dùng các từ như "Tráng lệ", "Bồng lai"... căn bản có cách nào tưởng tượng xa hoa ở nơi này.

Ngự Hào, vẫn là nơi tụ tập định kỳ của những người nổi tiếng đỉnh cấp. Cơ Liệt Thần vừa tiến vào đại sảnh, liền bị đông đảo đám quan to hiển quý vây quanh.

Dĩ nhiên, Lâm Nhược Kỳ có lòng dạ nào thưởng thức những thứ trang trí xa hoa cùng với các loại đồ cổ dùng để trang sức giá cả xa xỉ. Bởi vì, căn bản xem hiểu!

Cố ý chậm lại bước chân, ở sau lưng Cơ Liệt Thần, liếc mắt khắp mọi nơi chút, chuẩn bị tìm góc thích hợp cho mình ngồi xuống ăn ăn uống uống....

"Cậu chủ Cơ, cơ đại Phán quan! Hơ hơ, nhân vật lớn thần bí số, hôm nay đến buổi đấu giá, là vinh hạnh cho kẻ hèn này a. Nhìn chút, quả nhiên là người cũng như tên, tuổi trẻ tài cao, vô cùng phong độ a!"

Người này lớn tiếng dọa người, giọng mạnh mẽ, khí thế mười phần nhưng giọng điệu lại làm cho người ta cảm thấy rất thoải mái.

Đúng rồi, ông ta mới vừa...... Cơ đại Phán quan? Xưng hô này kỳ quái, là Cậu chủ Cơ ở trước mặt sao......?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.