Long Vương Trở Lại

Chương 37 “Cậu không giải thích cho tôi hả?”




Anh biết trong mắt Đường Sở Sở, người nhà quan trọng hơn tất cả. Đường Sở Sở lần nữa đi vào biệt thự, anh không đuổi theo mà chờ ở ngoài cửa.

Anh ngồi trên bậc thang bên ngoài biệt thự, lấy một điếu thuốc chậm lên, đồng thời cầm di động gọi cho Tiểu Hắc: “Tôi muốn gặp Tiêu Dao Vương”

Bây giờ việc anh có thể làm là giúp Sở Sở kiếm được một tấm thiệp mời.

Vậy thì địa vị của Sở Sở trong gia tộc sẽ càng ngày càng cao, Sở Sở sẽ vui vẻ.

Không lâu sau, Tiểu Hắc gọi điện thoại lại: “Anh Giang, tôi đã hẹn rồi, Tiêu Dao Vương muốn đích thân gặp anh, anh nói thời gian đi.”

“Buổi tối, vườn hoa trung tâm”

“Vâng, tôi lập tức trả lời Tiêu Dao Vương ngay.”

Gọi điện xong, Giang Thần bèn chờ ngoài cửa. Cuộc họp gia tộc nhà họ Đường kéo dài hơn một tiếng.

Một tiếng sau, người nhà họ Đường lần lượt rời đi, gia đình Đường Sở Sở cũng đi ra.

Cả nhà đều xụ mặt, Hà Diễm Mai càng mắng mỏ Giang Thần, yêu cầu Đường Sở Sở ly hôn với Giang Thần.

Người tức giận nhất là Đường Tùng.

Cổ phần của bố tương lai chắc chắn sẽ được chuyển cho cậu ta.

Bây giờ lại vì Giang Thần mà bị Đường Thiên Long thu hồi mất một nửa, mấy nghìn vạn đấy.

“Đúng là đồ vô dụng! Chỉ có phả là giỏi thôi.” Đường Tùng hung hăng trừng Giang Thần.

“Được rồi, đừng trách Giang Thần nữa, anh ấy cũng muốn giúp chị thôi mà” Đường Sở Sở đã tỉnh táo lại. Lúc nãy cố quá xúc động, bây giờ ngẫm lại, cô thấy mình rất có lỗi với Giang Thần. Giang Thần đã giúp cô mà cô còn trách cứ anh.

Giang Thần cười nói: “Không sao đâu Sở Sở. Em yên tâm, anh nhất định sẽ giúp nhà họ Đường kiếm được một tấm thiệp mời, lúc đó địa vị của em trong gia tộc sẽ tăng lên.”

Nhưng không một ai tin tưởng lời của anh.

“Còn có lần sau thì tao không tha cho mày đâu.” Hà Diễm Mai mắng xong xoay người rời đi.

Về đến nhà, cả nhà đều không ai để ý đến Giang Thần.

Một mình Giang Thần ra ngoài ban công hút thuốc.

Đường Bác đi tới: “Giang Thần, cậu đừng để bụng, dần dần rồi sẽ quen thôi.”

Giang Thần nhìn Đường Bác, không nói một lời. Sống bất lực đến mức này, chắc cả thế giới chỉ có mình Đường Bác mà thôi.

Đường Bác cũng rất biết điều không lên tiếng.

Ban ngày, Giang Thần vẫn ở nhà quét dọn nấu cơm, nhàn nhã thoải mái. Anh không quan tâm ánh mắt của nhà họ Đường, anh chỉ để ý Đường Sở Sở.

Buổi tối, Giang Thần kiếm cớ ra ngoài.

Vương hoa trung tâm thành phố.

Trong định nghỉ mát.

Có hai người đang ngồi trong đó.

“Cậu giết Tiêu Chiến hả?”

“Đúng vậy.”

Đối mặt với lời chất vấn của Tiêu Dao Vương, Giang Thần không phủ nhận: “Ông ta đáng chết. Người nhà họ Tiêu cũng đáng chết.”

Tiêu Dao Vương nhíu mày, chợt hỏi: “Lần này cậu gặp tôi là vì chuyện gì?”

“Không có chuyện gì quan trọng đầu. Nhà họ Đường muốn có một tấm thiệp mời tham dự nghi lễ nhậm chức của ông, ông phải người tặng một tấm là được.” Nói xong, Giang Thần đứng dậy muốn rời đi.

Mặc dù anh và Tiêu Dao Vương có cùng cấp bậc, nhưng anh chưa bao giờ để mắt tới Tiêu Dạo Vương.

Chẳng những mình Tiêu Dao Vương mà cho dù là bốn đại soái khác tề tựu, anh cũng sẽ quan tâm.

“Khoan đã.” Tiêu Dao Vương kêu lên.

“Hả?” Giang Thần dừng lại nhìn ông ta: “Sao vậy? Ông còn có chuyện gì sao?”

“Tiêu Chiến là thuộc hạ của tôi.” Tiêu Dao Vương có chút tức giận. Tiêu Chiến là thuộc hạ của ông ta, bây giờ bị Giang Thần giết, vậy mà Giang Thần lại không giải thích một lời.

“Vậy thì sao? Giang Thần lạnh lùng hỏi lại.

“Cậu không giải thích cho tôi hả?”

“Tôi đã nói rồi, ông ta đáng chết. Không phải tôi đang xin ông cho thiệp mời, ông thích cho hay không thì tùy ông, không cho thì thôi.”

Nói xong, Giang Thần xoay người rời đi.

Sau khi anh rời đi, một người đàn ông bước ra từ sau tấm rèm đen.

“Vương, cậu ta thật không coi ai ra gì?”

Tiêu Dao Vương khẽ phất tay, cười khổ: “Cậu ta vốn dĩ là như vậy. Đừng nói là tôi, cho dù Thiên Tử đích thân tới đây, chưa chắc cậu ta đã để vào mắt. Chuyện này cứ quên đi, quả thực là Tiêu Chiến tự làm tự chịu. Cậu đích thân tới nhà họ Đường một chuyến, đưa cho họ một tấm thiệp mời”

Người đàn ông không cam lòng hỏi: “Chẳng lẽ chúng ta cứ thể bỏ qua?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.