Long Vệ Siêu Đẳng - Lão Kim Mao

Chương 173: Kết Trở thành Thiên Đế




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Tuyết Thần Lôi hoàn toàn đầu hàng, rất nhanh thì bốn đại môn phái kia đã nghe được tin tức, nghe nói lại có thể là bị người ngoài xâm lược, bốn đại môn phái lập tức liên thủ chạy đến cứu viện.

Từ Khôn Dương, thiếu trang chủ của sơn trang Thiên Dương càng kinh ngạc xen lẫn giận dữ, bởi vì Diệp Băng Dung, người con gái trong lòng hắn ta lại đã có chồng, điều này khiến trong lòng một đứa con cưng của trời như hắn ta không cân bằng được, mình mới là cường giả có tiềm lực nhất của Cổ Cảnh, chỉ có mình mới xứng với Diệp Băng Dung, những người khác, bất luận là ai đều phải giết chết!

Bốn đại môn phái cùng tập trung ở Tuyết Thần Cung, La Thuần ngồi ở trêи quảng trường của Tuyết Thần Cung, nheo mắt nhìn hàng vạn đệ tử của bốn đại môn phái, khẽ cười một tiếng và nói: “Đều đến rồi ư, vừa hay, khỏi phải phiền phức. Cho các người một cơ hội, muốn đánh hay muốn đầu hàng, tự chọn.”

“Ngông cuồng, cũng không tự xem xem mình là cái thá gì!”

Từ Khôn Dương tung người lên trước, vung dao đánh về phía La Thuần, La Thuần tùy ý nhấc tay lên, phi đao phóng ra, cắt đứt cánh tay cầm kiếm của Từ Khôn Dương. Anh cầm ly trà nóng lên khẽ nhấp một ngụm và nói: “Còn tiến lên một bước nữa thì sẽ mất đầu đấy.”

Từ Khôn Dương ôm lấy cổ tay của mình, kinh hãi nói: “Mày……Mới có ba ngày mà mày đã đột phá đến đại cảnh Phản Hư rồi!”

La Thuần cười nhạt: “Việc này có gì khó, nhân tài của Tinh Hải Môn bọn tao đầy rẫy, tao là người tu hành kém nhất đó.”

Anh nói không sai, một vạn đệ tử đến đây lần này ai ai cũng là đại cảnh Phản Hư trở lên, trong đó có một nghìn người đang là đại cảnh Hợp Đạo, đủ để đánh một trận trời long đất lở ở Cổ Cảnh.

Ngao Chấn nói: “Tao khuyên bọn mày ngoan ngoãn đầu hàng, tận tâm làm việc cho Tinh Hải Môn bọn tao, tương lai sẽ không để cho bọn mày thiệt, còn nếu không ý, bọn tao sẽ tàn sát đẫm máu Cổ Cảnh, xem xem bọn mày có thể chống cự được bao lâu.”

“Muốn chết!”

Từ Chính Dương, trang chủ của sơn trang Thiên Dương động thủ, muốn đánh chết Ngao Chấn, một đệ tử của Tinh Hải Môn đứng bên cạnh tiện tay vung một cái tát ra, Từ Chính Dương bị tát cho thành thịt ruốc tại chỗ, những người khác nhìn thấy đều kinh hoàng khϊế͙p͙ sợ, đâu còn dám xông lên, lần lượt nói: “Chúng tôi tình nguyện đầu hàng, tình nguyện đầu hàng!”

“Rất tốt!”

La Thuần gật đầu, nhìn về phía xa chỗ chính giữa Cổ Cảnh và nói: “Sơn trang Thiên Dương là trung tâm của Cổ Cảnh, chiếm địa thế tốt nhất, nhường chỗ này ra đi, tu sửa lại một chút, làm hành cung của Tinh Hải Môn chúng ta. Năm đại môn phái các người vẫn là năm đại môn phái, tất cả vẫn như cũ, chỉ có điều là phải cung cấp tài nguyên cho Hải Tinh Hà bọn tao, hiểu chưa?”

“Tuân lệnh!”

Tất cả mọi người cung kính trả lời, người của sơn trang Thiên Dương lập tức trở về tiến hành cải tạo lại hang ổ, đến cả việc tang lễ của trang chủ cũng không kịp phát tang.

La Thuần đưa người vào ở trong sơn trang Thiên Dương, thấy ở đây đã không còn nhìn thấy bốn chữ ‘sơn trang Thiên Dương’ nữa mà đập vào mắt đều là ba chữ ‘Tinh Hải Môn’. Đối với hiệu quả làm việc của sơn trang Thiên Dương thì anh cũng khá hài lòng, bèn ở lại đây luôn.

Chưa được mấy ngày, năm vạn đệ tử của Tinh Hải Môn đều đã tập trung ở Cổ Cảnh. La Thuần nghe theo ý kiến của trưởng lão, lập tức điều động toàn bộ tài nguyên của Cổ Cảnh để tiến hành tu luyện đột phá, chỉ có anh nhanh chóng đạt tới đại cảnh Hư Không đỉnh cao thì mới có thể chế ngự được những uy hϊế͙p͙ sắp tới.

Tài nguyên trong Cổ Cảnh phong phú hơn cả tài nguyên trêи trái đất không biết bao nhiêu lần, tùy ý điều động mấy dòng linh mạch, tất cả đệ tử của Tinh Hải Môn cùng hành động, khoảng nửa năm thì có thể đẩy La Thuần lên đến đại cảnh Hư Không.

Mà trong thời gian nửa năm này, khách ở những nơi khác đến liên tục, sáu đại môn phái khác của Thiên Kình Cổ Tinh liên tục nhận được tin tức, đều hợp thành từng nhóm đuổi đến trái đất. Nhưng La Thuần sớm đã di chuyển toàn bộ người của trái đất đến Cổ Cảnh rồi, hơn nữa ở bên ngoài còn bố trí bốn vạn để tử canh gác. Cứ như vậy, bất kể người là nào muốn đột nhập vào trái đất đều sẽ bị giết không thương tiếc.

Thời gian nửa năm ngắn ngủi, Hải Tinh Môn đã giết chết hàng vạn đệ tử của sáu đại môn phái, trong đó không thiếu những đệ tử tinh nhuệ, đối phương muốn ném chuột nhưng sợ vỡ bình, không dám phái người đến nữa. Lại nghe nói sức mạnh tinh tú của Tinh Hải Môn đã bị hấp thu, hơn nữa còn có môn chủ mới, thực lực ở đại cảnh Hư Không, nên đều không dám hi sinh thêm nữa, phần lớn đều trở về Thiên Kình Cổ Tinh.

Nguy cơ của Tinh Hải Môn cuối cùng cũng được loại bỏ. La Thuần ở trong Cổ Cảnh tu dưỡng, nhưng rất nhanh thì tài nguyên của Cổ Cảnh và trái đất đã bị tiêu hao cạn kiệt, anh bèn phái đệ từ đi tìm tài nguyên ở các tinh cầu gần đó. Mười năm sau, cuối cùng anh cũng đạt đến đại cảnh Hư Không đỉnh cao, đã có thể giao đấu với môn chủ của sáu đại môn phái của Thiên Kình Cổ Tinh, nhưng khoảng cách đạt được thiên đế cuối cũng là có chút thua kém.

Nhằm phòng tránh việc sáu đại môn phái khác lại đối phó với Tinh Hải Môn lần nữa, La Thuần dứt khoát lấy trộm tất cả mật kỳ của Hải Lão Thanh phát ra cho người của bổn môn tu luyện, một là thành thạo công pháp của sáu đại môn phái khác, hai là dạy theo trình độ năng khiếu. Đối với những người không phù hợp để tu luyện Tinh Hải Thánh Điển thì cho học công pháp thích hợp nhất có thể.

Dưới sự chỉ dạy tận tình của La Thuần, rất nhiều đệ tử của Tinh Hải Môn tiến cảnh chậm thì thực lực lớn mạnh vượt bậc, thực lực của Tinh Hải Môn không ngừng lớn mạnh.

Mà trong số những người này, nhóm người Ngao Chấn là người đi theo La Thuần sớm nhất, có lợi ích thu được cũng lớn nhất, bởi vì từ lúc mới bắt đầu tu luyện thì bọn họ đã được tiếp thu công phu thích hợp nhất, trong thời gian vừa tròn mười năm đã tu được đến đại cảnh Hợp Đạo.

Diệp Băng Dung có tài năng thiên phú, đuổi sát La Thuần, đã tu đến đại cảnh Hư Không.

Còn vợ chồng Diệp Thái cùng Diệp Băng Bồng cũng được đưa đến Cổ Cảnh để tiến hành tu luyện, chỉ là suy cho cùng thì bọn họ bụi trần quá nặng, không thể tiếp tục tu luyện được, nên cho bọn họ nắm bắt Cổ Cảnh cho nhanh gọn, trở thành vua của một nước.

Lại mười năm nữa trôi qua, La Thuần và Diệp Băng Dung sinh hạ được một cặp song sinh rồng phượng, hai đứa trẻ hội tụ được tài năng thiên bẩm của bố mẹ, tốc độ tu luyện có thể dùng cụm từ yêu quái để so sánh.

Người của Hải Tinh Môn đã sống ở Cổ Cảnh vừa tròn một trăm năm, trong một trăm năm này, La Thuần tận tâm chỉ dạy, hai đứa con của anh cùng lúc đạt đến đại cảnh Hư Không. Còn trong môn phái có rất nhiều người có tài năng thiên bẩm cũng đều tu đến đại cảnh Hư Không, sau khi La Thuần thống kê lại thì vừa tròn ba nghìn người.

Ba nghìn cường giả đại cảnh Hư Không, đã có thể đánh một trận long trời lở đất ở Cổ Cảnh, thậm trí có thể đánh vào tiên đình, cắt cứ một phương.

Nhưng La Thuần không mạo nhiên bỏ đi mà đem long giáp của mình và toàn bộ ba nghìn bộ giáp vàng tiến hành thăng cấp, cộng thêm vật liệu sịn nhất, luyện thành tiên khí.

Lúc này, ba nghìn bộ giáp vàng mới được xem là hoàn toàn thành hình, ba nghìn cường giả đại cảnh Hư Không trêи người mặc khôn giáp và mang tiên khí, mỗi một người đều có thể đánh một trận với trưởng môn của bảy đại tiên môn, những thế lực này cộng lại đủ để tung hoành vũ trụ.

Còn vợ chồng Diệp Thái và Diệp Băng Bồng cũng đều lần lượt qua đời, Diệp Băng Dung không bận lòng gì nữa, bèn đưa hậu bối của nhà họ Diệp đi cùng đệ tử của Hải Tinh Môn đến Thiên Kình Cổ Tinh.

Sau khi sáu đại môn phái khác biết rằng Hải Tinh Môn trở về đương nhiên là không khách sáo, rất nhiều kẻ gây hấn, nhưng Lý Thanh Lôi trực tiếp đem một trăm quân giáp vàng đến san bằng sáu đại môn phái của Thiên Kình Cổ Tinh, Hải Tinh Môn hoàn toàn trở thành đầu sỏ trong vũ trụ.

Uy lực của đôi mắt của Thiên Đế ngày càng lớn, cuối cùng đã dẫn tới những người có tàn dư của Thiên Đế khác đến cướp đoạt, nhưng dưới gót sắt của ba nghìn quân giáp vàng, tất cả bọn chúng đều có đi mà không có về, La Thuần lần lượt đạt được tất cả tàn dư như linh hồn của Thiên Đế, trái tim của Thiên Đế, vv……, cuối cùng bản thân anh trở thành Thiên Đế, trở thành một Thiên Đế thời đại mới, tuổi thọ hàng trăm triệu năm và sống thọ cùng trời đất, cùng năm tháng.

Mặc dù Diệp Băng Dung không có cách nào trở thành Thiên Đế nhưng linh hồn không bị hủy diệt, từ đầu đến cuối luôn đầu thai chuyển thế, mỗi một kiếp đều ở bên cạnh La Thuần.

Sau hàng triệu năm thì Đế Vương La Thuần cũng già yếu qua đời, linh hồn chuyển sinh, trở thành một người bình thường.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.