Lộng Triều

Chương Quyển 5 (19)




Triệu Quốc Đống mơ hồ ngửi ra gì đó không bình thường. Vương Nhị Khải và Quế Toàn Hữu có quan hệ tốt, có thể nói đây là nguyên nhân bọn họ có thể ngồi vững. Mặc dù do có Trâu Trì Trường nhưng cũng có liên quan với Phương Trì Quốc. Bây giờ hai người này không thể nào nói như vậy chỉ vì bất bình thay cho Phương Trì Quốc, trong này nhất định có vấn đề.

- Lão Vương, các anh có phải có ý kiến với Chủ tịch Mai không? Có ý kiến gì thì có thể thông qua con đường bình thường mà phản ánh. Nếu thấy tôi không đủ tư cách thì có thể trực tiếp phản ánh với Bí thư La.

Triệu Quốc Đống cũng biết nói chỉ cho có nhưng không thể không nói:

- Tuyệt đối không nên phát biểu những lời không đúng kỷ luật.

- Chủ tịch Triệu, tôi và Bí thư Vương đều là Đảng viên lão thành, sao có thể làm chuyện đó.

Quế Toàn Hữu vội vàng nháy mắt với Vương Nhị Khải ra hiệu đối phương cẩn thận khi nói chuyện. Triệu Quốc Đống mặc dù còn trẻ nhưng đầu óc quá linh hoạt, sơ hở là lộ ra ngay.

- Ha ha, lão Quế nói đúng, tôi và lão Quế là cán bộ được bồi dưỡng nhiều năm, chúng tôi tuyệt đối không làm chuyện vi phạm pháp luật.

Vương Nhị Khải cười nói:

- Chủ tịch Triệu yên tâm, ngài còn không tin tôi và lão Quế sao?

- Hừ, đừng có ra vẻ trước mặt tôi. Thị xã sắp lên cấp, Chủ tịch Mai vừa tới, các anh cũng nên xin chỉ thị và báo cáo công việc nhiều vào, đừng gây phiền phức cho tôi.

Triệu Quốc Đống không quá để ý đến việc này. Hai người bọn họ đều là cán bộ lâu năm, có lẽ không quen với tác phong làm việc của Mai Anh Hoa mà thôi. Nếu không phải việc Phương Trì Quốc có lời nói khá lớn ở Hoa Lâm thì cũng không khiến cán bộ Hoa Lâm có ý kiến.

- Chủ tịch Mai ở Tào Tập nghe nói hay thích thổi nửa, sao sang chúng ta vài tháng mà không có động tĩnh gì nhỉ? Công ty Tam Điệp và Công ty Đại Hoa đều do Chủ tịch Triệu kéo về, có quan hệ gì với y. Chẳng qua tôi thấy Chủ tịch Mai khá chú ý, vài hôm là tới hai công ty này thị sát, trên Tv đều thấy y quan tâm tới sự phát triển của các công ty, coi trọng thu hút đầu tư như thế nào. Nhưng có thấy y mang tới hạng mục nào cho Hoa Lâm đâu.

Quế Toàn Hữu nhỏ giọng nói.

- Lão Quế, anh nói không công bằng rồi. Chủ tịch Mai đến mới mấy ngày, chưa kịp quen thuộc tình hình. Anh còn hy vọng Chủ tịch Mai biến ra công ty nào sao?

Triệu Quốc Đống lắc đầu nói:

- Tôi thấy suy nghĩ của các anh không đúng, có thái độ bài xích với cán bộ không phải người Hoa Lâm. Tổ chức chọn cán bộ là có cái lý của nó. Chủ tịch Mai cũng tốt, Bí thư Phương cũng tốt, tổ chức bố trí như vậy là có lý. Tôi không phải người Hoa Lâm, các anh chẳng lẽ cũng nói sau lưng tôi sao?

- Không có chuyện đó, Chủ tịch Triệu, ngài mặc dù không phải người Hoa Lâm, nhưng ngài tới thật sự cống hiến cho Hoa Lâm, không phải là quan đến ngồi cho có, điểm này tôi và Bí thư Vương đều thấy rõ ràng. Cán bộ nông thôn chúng tôi ngồi với nhau đều nói chuyện về ngài nhưng có ai nói bậy đâu. Ngoài việc ngài trẻ ra, còn đâu hy vọng ngài có thể ở Hoa Lâm lâu một chút.

Quế Toàn Hữu vội vàng nói.

- Đúng thế, Chủ tịch Triệu, Hoa Lâm có sáu khu, 25 xã, thị trấn, ngài làm việc thì dân chúng ở nông thôn đều thấy. Mắt dân chúng sáng như tuyết, đương nhiên biết ai thực sự làm việc cho bọn họ.

Vương Nhị Khải cũng nói.

- Được rồi, đừng khen tôi. Chẳng qua chỉ là chạy nhiều và nói nhiều một chút. Tôi chỉ có một mình thì làm được bao việc. Tôi tự biết bản thân mình, các anh đừng có chuốc tôi.

Triệu Quốc Đống xua tay nói.

- Ha ha, ngài không hiểu lầm là tốt rồi. Cuộc sống còn dài, ngài sẽ cảm nhận được sự cương trực của cán bộ Hoa Lâm chúng tôi.

Vương Nhị Khải nói đầy ẩn ý:

- Tôi nghe Chủ tịch Mai ở bên Tào Tập cũng không tốt như vậy. Trụ sở dược liệu toàn là nói quá, nhưng thực ra hai công ty thuốc lớn vẫn chưa tới đầu tư, nghe nói nguyên nhân chủ yếu là giá cả thuê đất mâu thuẫn. Hai công ty thuốc muốn giá thấp, hơn nữa khi thu mua dược thảo cũng chọn này chọn kia, không có lợi cho hộ nông dân, khá mạo hiểm.

- Ồ.

Triệu Quốc Đống ngẩn ra, hắn không ngờ Vương Nhị Khải biết mấy tin này. Hắn cũng mơ hồ nghe nói bên Tào Tập tuyên truyền hai công ty kia chủ yếu là do quảng cáo, trên thực tế chưa có công ty nào thực sự tới đó. Nhưng đây cũng là thành tích củ Mai Anh Hoa, điều này làm cả Thị xã xôn xao.

- Chủ tịch Triệu chẳng lẽ không biết hay giả vờ không biết?

Quế Toàn Hữu cười hì hì nói.

- Được rồi, lão Quế, Lão Vương. Chuyện Tòa Tập không liên quan với chúng ta. Các anh ít quan tâm tới chuyện này đi. Mọi người làm tốt công việc trong tay mình là được.

Triệu Quốc Đống chuyển đề tài.

Đại hội Ninh Lăng lên cấp được tổ chức long tọng. Thị xã Ninh Lăng lấy dòng Ô Giang làm danh giới, phía tây mệnh danh là Quận Tây Giang, phía đông được lấy tên là quận Đông Giang. Lúc trước hầu hết tinh hoa của Quận Ninh Lăng trước đây về cơ bản ở quận Tây Giang. Quận Tây Giang có 660 ngàn dân, 450 ngàn dân còn lại ở quận Đông Giang.

Mặc dù ai đi, ai ở diễn ra sự tranh cãi nhưng Thị xã Ninh Lăng coi như đã lên thành cấp hai. Nguyên Chủ tịch Quận Ninh Lăng trước đây được điều tới Quận Đông Giang làm Bí thư Quận ủy, mà Bí thư Quận ủy Ninh Lăng trước đây điều tới Quận Tây Giang làm Bí thư.

Công văn bổ nhiệm của Tỉnh ủy đã chính thức chuyển xuống, Kỳ Dư Hồng là Bí thư Thị ủy, Mạch Gia Huy – Thị trưởng. Mục Cương – Phó bí thư Thị ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật. Kim Vĩnh Kiện, Chương Thiên Phóng, Mao Bình, Nghiêm Lập Dân, Tôn Nghĩa Phu, Chu Xuân Tú, Vưu Liên Hương là Thường vụ thị ủy, sau đó việc phân công các thường vụ cũng đã có. Chương Thiên Phóng là Trưởng ban tổ chức cán bộ Thị ủy. Mao Bình là Trưởng ban Tuyên giáo, Nghiêm Lập Dân – Bí thư đảng ủy Cục Công an, Vưu Liên Hương – Trưởng ban thư ký Thị ủy. Trong các thường vụ chỉ có Kim Vĩnh Kiện và Chu Xuân Tú là không rõ ràng nhưng ai cũng biết chức vụ của bọn họ là gì.

Ngay sau đó Đại hội đại biểu nhân dân Thị xã Ninh Lăng được diễn ra một cách thắng lợi. Trong đại hội đã bầu Mạch Gia Huy làm Thị trưởng, Phó thị trưởng là Kim Vĩnh Kiện, Chu Xuân Tú, Hàn Phong, Mạnh Uyên, Lý Đại Phú và Phó Quyên.

Triệu Quốc Đống vào văn phòng Uông Minh Hi thì thấy đối phương đang chăm chú đọc Nhật báo Ninh Lăng. Hắn đoán đối phương cũng đang xem mấy lãnh đạo được lựa chọn sau Đại hội đại biểu nhân dân Thị xã Ninh Lăng. Thời gian này Uông Minh Hi khá tích cực, xem ra muốn tranh chức Phó chủ tịch huyện một tháng sau.

Căn cứ bố trí của Ban Tổ chức cán bộ Thị ủy, Uông Minh Hi và Hoàng Thiết Thần được vào danh sách khảo sát. Nhưng rốt cuộc có biến hoá hay không, hay là có thể điều người từ huyện khác tới hay không thì không rõ.

- Lão Uông, đang quan tâm chuyện quốc gia sao?

Triệu Quốc Đống cười nói.

- Ha ha, Chủ tịch Triệu, không phải chuyện quốc gia gì cả, mà là chuyện lớn của Ninh Lăng chúng ta. Ít nhất tôi cũng phải xem quan chức chính quyền thay đổi hay không chứ? Nếu không tôi không phải Chánh văn phòng đủ tư cách.

Uông Minh Hi cười nói.

Sau khi biết mình vào danh sách khảo sát, tâm trạng Uông Minh Hi đã thay đổi một chút. Khi xuống cơ sở thì cán bộ bên dưới kính trọng y hơn nữa, trước mặt lãnh đạo huyện cũng tự tin hơn.

Thay đổi này của Uông Minh Hi làm Triệu Quốc Đống có chút buồn cười. Nếu thuận lợi thông qua Đại hội đại biểu nhân dân thì Uông Minh Hi đúng là tiến bước khá dài.

- Lão Uông, đổi nồi không đổi thuốc, vẫn là những người đó mà. Ừ, hình như có chút thay đổi. Trưởng ban thư ký Chu trước đây bây giờ thành Thị trưởng Chu, còn thêm một Thị trưởng Phù. Lão Uông, Thị trưởng Phù có lẽ mới hơn 30 phải không, đúng là còn trẻ quá.

Triệu Quốc Đống nói.

- Thị trưởng Phù vẫn làm Phó cục trưởng cục GIáo dục, bằng cấp cao, người khiêm tốn, tôi tiếp xúc hai lần thấy cũng được.

Uông Minh Hi gật đầu nói:

- So sánh với các Phó thị trưởng khác thì ít hơn trên năm tuổi. Đương nhiên so sánh với Chủ tịch Triệu thì không thể gọi là còn trẻ. Chờ khi Chủ tịch Triệu biến thành Thị trưởng Triệu thì có lẽ còn trẻ hơn nữa.

Uông Minh Hi nói lời này mà không khỏi than thở trong lòng. Mình hơn 40 mới thành Phó chủ tịch huyện mà đã cố sức lắm rồi. Vậy mà người này mới 25 đã là Phó chủ tịch thường trực.

- Được rồi lão Uông, Phó thị trưởng và Phó chủ tịch huyện khác nhau rất lớn mà, có lẽ cả đời không thể bước qua. Anh đừng trêu tôi.

Triệu Quốc Đống cười cười, lời của Uông Minh Hi có chứa vẻ ghen ghét thì hắn cũng mơ hồ nghe được.

- Chủ tịch Triệu, xem ra trên tỉnh muốn tăng cường sử dụng nữ cán bộ. Bây giờ trong Thường vụ thị ủy thì có Trưởng ban thư ký Vưu Liên Hương từ tỉnh phái xuống. Trong lãnh đạo Thị xã chúng ta có ba nữ đồng chí. Phụ nữ có thể chống trời bắt đầu thể hiện ở Ninh Lăng ta.

Uông Minh Hi nhìn vào lý lịch sơ lược của mấy vị Thường vụ thị ủy mà nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.