Long Tế Chí Tôn Full Dịch

Chương 713: Đại trận Nguyên Từ




Cái gì!

Mặt Hiên Viên Đại Khí biến sắc, đại thần triều đình ai nấy đều tỏ ra sợ hãi.

Đại quân hơn hai triệu cường giả cảnh giới Quy Nhất sao?

Đây là một cỗ sức mạnh khủng khiếp đến cỡ nào chứ.

Nói không chừng còn có thể cày nát thế giới bờ bên kia Hỗn Độn.

Đại vực Hiên Viên thật sự có thể chống đỡ lại nổi sao?

Giờ phút này ai nấy đều uể oải.

Hiên Viên Đại Khí híp mắt, nói: “Chúng ta vẫn còn hy vọng thắng”.

“Đưa tất cả các tàu chiến ra ngoài, dùng tất cả binh lực hiện có! Chúng ta dùng chiến thuật lấy thịt đè người, giết chết bọn chúng”.

“Hoàng triều đang trong giờ phút lâm nguy, nên các nhà hãy chung tay góp hết tàu chiến và binh lính riêng của nhà mình ra!”

Không ai dám phản đối.

Phản đối vào lúc này thì chả khác nào tự tìm cái chết!

Rất nhanh, một trăm nghìn tỉ đại quân hùng hổ canh giữ tiền tuyến.

Hơn năm mươi triệu tàu chiến nhịp nhàng nối đuôi nhau, trên mỗi tàu chiến đều có hàng triệu đại pháo, khởi động sao từ ở ngoài Đế Tinh Hiên Viên, lồng bảo hộ khổng lồ chống đỡ.

Hiên Viên Đại Khí sớm đã đoán được sẽ có ngày như vậy, cho nên mấy ngày nay ông ta tập trung vào chế tạo Đế Tinh.

Nếu thật sự ông ta thua cuộc, thì ông ta sẽ chôn theo tất cả mọi người.

Cho dù chết cũng không muốn kể những kẻ kia có được chút tài nguyên nào.

Ông ta đã suy nghĩ xong chuyện này từ lâu.

Ngoài đại quân hơn hai triệu người, lại còn có hàng bảy mươi nghìn tỉ quân thường trực của ba nhà, cùng mấy chục triệu chiến hạm.

“Thám báo đâu, kéo ra ngoài chém!”

Hiên Viên Đại Khí vô cùng giận dữ: “Làm lỡ việc quân cơ!”

Ông ta vốn cho rằng lần này đại quân chỉ có mỗi hơn hai triệu cường giả Quy Nhất, nhưng thì ra đối phương còn có đại quân bình thường.

“Đánh hết sức cho ta!”

Hiên Viên Đại Khí mặc Hoàng Kim Giáp, kiếm thánh Linh Nguyên dắt bên hông, uy phong lẫm liệt, hai hàng lông mày lộ rõ lên sát cơ.

“Đoàng! Đoàng! Đoàng!”

Không cho đối phương có cơ hội chuẩn bị, mấy nghìn tỉ viên đại bác bắn ra, đan xen chằng chịt, ngọn lửa như giăng đầy hư không.

“Mở lồng bảo hộ ra, đánh trả bằng mọi giá!”

“Đoàng! Đoàng! Đoàng!”

Nhưng điều mọi người không nghĩ đến là, khi đại bác đến gần đế tinh Hiên Viên, thì lại lệch khỏi quỹ đạo, đồng loạt rơi xuống đất!

“Chuyện… chuyện gì thế này?”

Trương Trạch cau mày, lúc này thám báo thì thầm điều gì đó bên tai ông ta, trong nháy mắt ông ta như bừng tỉnh hiểu ra.

Là lực từ nguyên cực sao.

Đế Tinh Hiên Viên là một ngôi sao từ cực kỳ lớn, còn có vô số những ngôi sao từ nhỏ vây quanh Đế Tinh, xoay chuyển theo một phương thức huyền diệu nào đó.

Đại trận Thiên Nguyên Từ Cực!

Đại trận cấp Siêu Thoát, được mệnh danh là nếu không có sức chiến đấu Siêu Thoát thì không thể phá nổi!

Nếu như vậy, thì làm gì có cách nào phá nổi, đừng nói là phát nổ, đến lồng bảo hộ của Đế Tinh cũng không chạm tới được.

Cứ như vậy thì đạn đại bác của đối phương cũng không làm gì được!

“Đoàng!”

“A!”

Tàu chiến của nhiều bên bị đánh rơi.

Tất cả người trên đại vực Hiên Viên đều nhảy cẫng lên hoan hô, giờ bọn họ mới hiểu được rằng Hoàng Đế bố trí thật sáng suốt!

Giờ kẻ địch đến lồng bảo hộ cũng không thể chiếm được, thì đánh kiểu gì?

Hao tổn cũng là hao tổn về phía bọn chúng!

“Đánh cật lực cho ta!”

Tuy nhiên sắc mặt của Hiên Viên Đại Khí không hề có chút mừng rỡ, ngược lại còn cẩn thận hơn trước đó, ông ta một mực quan sát, không biết lần này sẽ có mấy Hoàng Đế ra tay.

Hai hay là ba nhỉ?

Tay trái ông ta nắm chắc chuôi kiếm, chỉ cần có điều gì không đúng, ông ta sẽ đánh mà không hề do dự.

Sau mấy vòng tranh đấu, trừ một số ít đạn đại bác rơi vào trong lồng bảo hộ ra, thì không có chút xi nhê gì.

Nhưng đội quân bên này thì tổn thất vô cùng lớn, 1/10 tàu chiến đã bị nổ.

“Trương Đại soái, nếu cứ như này thì cũng đã sẽ hao tổn một cách vô ích, sớm muộn gì cũng bị bọn chúng đánh tả tơi, hay là để quân đoàn Quy Nhất lên đi”.

Diêu Trí nói.

Trương Trạch suy nghĩ một lát, gật đầu nói: “Để bọn họ lên đi, chia ra trăm người là một đoàn, ngăn cản đạn đại bác hết khả năng có thể, sau khi tiến gần hơn thì tập hợp thành mười nghìn người một đoàn, nhắm vào một chỗ để tấn công!”

“Tàu chiến theo sát phía sau đại quân, nếu kéo gần khoảng cách thì có thể phá vỡ lực phản xạ của lực từ”.

“Quân đoàn Bảo Hoàng xung phong!”

Quân đoàn Bảo Hoàng hai triệu người, quân Yêu Thần năm trăm nghìn người, quân đoàn Thần Linh một trăm nghìn người.

Ba trận doanh lộ thiên bắn ra hàng nghìn tỉ phát đạn đại bác.

“Kết trận!”

Một tấm thuẫn khổng lồ ngưng kết lại ngăn cản từng phát đại bác!

Tàu chiến theo ngay phía sau bọn họ vọt tới!

“Làm ăn kiểu gì vậy hả, không được bắn lung tung phải ngắm chuẩn vào chứ!”

Hiên Viên Đại Khí tức giận hét lên.

“Đoàng! Đoàng! Đoàng!”

Đạn đại bác tuy rằng mạnh, nhưng cường giả Quy Nhất lại có cái vốn đắt giá nhất chính là sức chiến đấu, nhiều cường giả Quy Nhất tập trung lại một chỗ như vậy thì sẽ hình thành lớp phòng ngự không thể phá nổi.

“Mang cung Hiên Viên của Trẫm đến đây”.

“Dạ, Bệ hạ!”

Không lâu sau, mấy chục cường giả cảnh giới Vô Hạn đem một cánh cung màu vàng tới.

Cũng giống như nhà họ Khương, bảo vật phát gia nhà họ Hiên Viên chính là chiếc cung Hiên Viên này!

Một tay nắm cung, một tay Hiên Viên Đại Khí kéo cung, cánh cung này lấy pháp lực làm lực đàn hồi, lấy sức mạnh nguyên linh làm tên.

“Bảo bối, đã lâu không dùng đến mày rồi, ở trong tông từ mãi chắc cũng buồn tẻ nhỉ?”

“Vo vo!”

Cánh cung liên tục rung động, dường như muốn đáp lại lời Hiên Viên Đại Khí vậy!

“Vậy hôm nay theo ta đi chinh chiến thôi, Trẫm không muốn làm vị vua mất nước, ngươi cũng không muốn làm một binh khí mất nước đúng không?”

Hiên Viên Đại Khí cười lớn, rồi dùng sức mạnh kéo căng lên!

Vo vo!

Mũi tên nguyên linh lên dây cung!

“Vèo!”

Phá rách hư không, một tên này vượt qua thời gian, không gian, đụng vào trên những tấm thuẫn kia.

Tiếng nổ đùng đoàng, tấm thuẫn bị xé toạc trong nháy mắt, mấy trăm cảnh giới Quy Nhất đồng loạt ói máu.

Đây chính là uy lực của cung Hiên Viên!

“Ha ha, uy lực không hề suy giảm nhỉ!”

“Vèo! Vèo! Vèo!”

Hết mũi tên này đến mũi tên khác bắn ra, tấm thuẫn chẳng khác nào một tờ giấy mỏng manh.

“Kim Ô phun ra lửa kia!”

“Vèo!”

Một mũi tên bắn rơi một con Kim Ô đang phun lửa đầy trời.

“Vèo!”

Lại một con!

Tất cả mọi người đều nhìn ông ta với ánh mắt sùng bái, một người một cung một tên, giết chết hết cường giả này đến cường giả khác!

“Chiếc cung tên kia là bảo vật Siêu Thoát sao?”

Ma Dương tỏ ra thèm thuồng nói.

“Nhìn uy lực đến mức này, thì chắc là đúng rồi”.

“Hai món bảo vật Siêu Thoát, đám Đế tộc này giàu thật!”

Bắc Dương nói.

“Bọn họ càng giàu thì chúng ta thu hoạch được càng nhiều”.

Nguyên Dương cười một tiếng, lần này, bọn họ lại đến rồi, nhưng lần này bọn họ không đưa theo đám người Trần Tú.

Đẳng cấp chiến đấu quá kinh khủng, cường giả cảnh giới Quy Nhất chỉ có thể làm con tốt thí mà thôi.

“Nghĩ xong kế hoạch tác chiến rồi sao?”

“Chưa!”

Nguyên Dương lắc đầu một cái “Lần này không đơn giản như vậy, rất khó để cướp bảo vật Siêu Thoát trong tay bọn chúng một cách âm thầm, tôi đã thôi diễn rất nhiều phương pháp, nhưng tỷ lệ thành công chưa đến 50%”.

“Bản tôn sẽ ra tay chứ?”

“Không biết!”

Nguyên Dương gãi gãi mũi, từ khi nổ ra cuộc chiến Hoàng tộc đến nay, sức chiến đấu của bọn họ có chút hơi đuối, dù trong tay anh ta có Hỗn Nguyên Kiếm đi chăng nữa!

Sau khi Hỗn Nguyên Kiếm cắn nuốt tháp Tu La và kính Bình Thiên, thì chỉ thiếu chút nữa là có thể đột phá lên bảo vật Siêu Thoát thượng phẩm.

Lực sát phạt rất lớn, nhưng quan trọng nhất là, Hỗn Nguyên Kiếm còn có một thực lực mạnh vô cùng.

Có thể biến thành bốn thanh kiếm, đây chẳng phải vượt qua cấp bậc của bảo vật Siêu Thoát hay sao.

Nhân tiện kế thừa sức mạnh của tháp Tu La và kính Bình Thiên!

Đúng là đáng nể thực sự!

Bốn thanh kiếm hợp lại với nhau chính là bảo vật Siêu Thoát trung phẩm đỉnh cấp, tản ra sẽ thành bảo vật Siêu Thoát hạ phẩm!

Cứ như vậy, Nguyên Dương, Ma Dương, Bắc Dương, Dương Phật mỗi người trong tay có một thanh kiếm, lúc cần thiết có thể tạo thành kiếm trận Hỗn Nguyên, nếu như không phải sức mạnh của ba vị Hoàng Đế thì khó mà công phá được!

“Giờ xem đi đã, đợi đến khi bọn chúng phân sống chết thì thôi”.

Nguyên Dương nói: “Lát nữa đám người Kiếm Dương sẽ quan sát tứ phía, cẩn thận kẻo có kẻ địch núp phía sau đánh lén!”

“Được thôi!”

Đám người Kiếm Dương gật đầu một cái.

Sau khi vạch ra kế hoạch, bọn họ cẩn thận quan sát trận chiến.

Lúc này cung Hiên Viên trên tay Hiên Viên Đại Khí là thứ được để ý nhất, nhắm phát nào chuẩn phát đó, một mũi tên khiến vô số kẻ bỏ mạng.

Giết đến nỗi khiến kẻ địch sợ hãi!

Đạn đại bác bắn ra, tình hình cuộc chiến trở nên căng thẳng vô cùng!

Trương Trạch và Diêu Trí đang vô cùng sốt ruột!

Chính vào lúc này, một giọng nói truyền đến: “Hiên Viên Đại Khí, hôm nay chính là ngày giỗ của ngươi!”

Đoàng!

Không gian bị xé ra, một bảo ấn khổng lồ đánh lên trên đại trận Thiên Nguyên Từ Cực.

Đại trận bị chấn động mạnh, tiếng vang vô cùng lớn khiến những người đang trong lồng bảo hộ hoa mắt chóng mặt.

Các ngôi sao từ nhỏ cũng lệch hướng quay.

“Trương Bách Lý, ngươi đúng là tiểu nhân vô sỉ, ban đầu chúng ta đã nói rõ là mỗi người sẽ được một món bảo vật Siêu Thoát, kết quả ngươi len lén gài bẫy để lấy đi đao Trảm Đạo đáng ra phải thuộc về ta”.

Hiên Viên Đại Khí giận đến ói máu: “Ta phải giết ngươi!”

“Phụt!”

Mũi tên nguyên linh phóng ra, nhanh hơn tốc độ ánh sáng hàng trăm lần!

“Đệch!”

Trương Hoàng ấn nát mũi tên: “Ta nói một là một hai là hai, ai cướp đao Trảm Đạo của ngươi làm gì!”

“Đoàng!”

Trong lúc Trương Hoàng đang nói chuyện, bảo tỉ Thiên Hoàng lại đánh vào đại trận lần nữa: “Diêu Hoàng, đừng đứng đó mà xem kịch nữa, mau đánh đi!”

“Diêu Thái Nhất, ông đúng là kẻ lòng tham không đáy, từ lúc đầu bao vây Khương Hoàng, ông đã có ý đồ độc chiếm hai món bảo vật Siêu Thoát, kết quả Khương Hoàng lại trốn được, đây chính là báo ứng đó!”

“Giờ ông không ăn ngủ không yên, sợ Khương Hoàng trả thù chứ gì?”

Hiên Viên Đại Khí cười ngông cuồng, thực lực của ông ta đã được kiếm thánh Linh Nguyên trợ giúp để tăng lên cảnh giới Siêu Thoát!

“Vèo!”

Mũi tên cảnh giới Siêu Thoát đã xuyên thủng không gian, nhưng không bắn về phía Diêu Hoàng, ngược lại bắn về phía Trương Hoàng.

Trương Hoàng đã có sự chuẩn bị từ trước, nên ung dung đỡ được đòn công kích.

Hai người cũng đã đột phá lên cảnh giới Siêu Thoát!

“Mời bảo bối xoay người!”

Vô số thần quang phun ra, hợp thành một thanh phi đao chứa hàn quang sáng rực.

Số phi đao này thực chất chỉ là một thanh, mà thanh phi đao ấy là bảo vật Siêu Thoát thượng phẩm, hồ lô kia cũng là bảo vật Siêu Thoát thượng phẩm, một khi hợp lại với nhau, thì sẽ trở thành bảo vật Siêu Thoát cực phẩm!

Chỉ có điều không ai biết điều này!

Phi đao bay lên không trung, sát khí vô cùng vô tận hội tụ!

Hình thành một đòn công kích hình chữ ‘Chi’, đánh vào đại trận.

“Đoàng đoàng đoàng!”

Đòn này khiến vô số sao từ nổ tung, đại trận Thiên Nguyên Từ Cực cũng dần trở nên yếu đi!

Sắc mặt Hiên Viên Đại Khí trở nên lạnh lẽo, ông ta hiểu đại trận sắp không trụ nổi nữa rồi!

Vậy nên nhân lúc này, ông ta không ngừng kéo cánh cung trong tay, ra sức giết nhiều cường giả cảnh giới Quy Nhất nhiều nhất có thể.

Cho dù là kiếm thánh Linh Nguyên hay là vỏ kiếm, cũng đều ẩn chứa sức mạnh nguyên linh vô cùng vô tận, nên ông ta có thể thỏa ý công kích.

“Vèo! Vèo! Vèo!”

Từng cường giả cảnh giới Quy Nhất rụng xuống như sung!

Từng chiếc tàu chiến nổ tung!

“Đoàng! Đoàng! Đoàng!”

Bảo tỉ Thiên Hoàng và phi đao không ngừng đánh vào đại trận, sau khi đánh vào hàng trăm lần, tất cả sao từ nổ tung, đại trận hoàn toàn tan rã.

Lúc này, Hiên Viên Đại Khí lớn tiếng nói: “Đại quân Hiên Viên, xung phong!”

Một trăm nghìn tỉ đại quân điều khiển tàu chiến xông ra ngoài.

Quân đoàn Quy Nhất một triệu người cũng lao ra!

Giây phút này,Vương tộc dòng dõi quý tộc rồi các đại thần cũng lần lượt sắn tay áo lao ra, vô số đòn công kích va vào nhau.

“Giết!”

“Giết!”

Hai bên đã đi đến giai đoạn đánh tay đôi.

Tiếng hét vang trời.

“Vèo!”

Một mũi tên của Hiên Viên Đại Khí đánh văng Diêu Hoàng!

Không ngừng nhảy nhót trên không trung, bắt đầu chơi trò mèo vờn chuột với bọn họ.

Ông ta hiểu rằng mình đang chiếm ưu thế, chỉ có làm như vậy mới tiêu hao được sức mạnh của đám người kia.

“Hiên Viên Đại Khí, ngươi đúng là con rùa rụt cổ, không lẽ chỉ dám làm anh hùng Núp thôi sao?”

Tiếng của Trương Hoàng vang vọng, tất cả mọi người đều có thể nghe được: “Thật đáng buồn cho ngươi, cũng chỉ là một con rùa rụt cổ, các ngươi nhớ lấy, những gì các người đã trải qua, chính là hậu quả của những việc các người đã làm, giờ nếu muốn quay đầu lại vẫn kịp đó!”

Quả thật mưu kế của Trương Hoàng thật là cay độc!

Những lời này khiến không ít người chột dạ.

Đặc biệt là một số đại thần và quý tộc, bọn họ cũng không muốn đi theo nhà Hiên Viên nữa!

Nhưng hiện giờ ai thắng ai thua còn chưa phân định được, nên bọn họ chọn cách đứng một bên quan sát.

Chuyện này khiến cho tinh thần của đại quân Hiên Viên đã yếu lại càng trở nên yếu hơn!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.