CHƯƠNG 638
“Đầu tháng sau.”
“Vậy là gần ngày sinh nhật của anh rồi.” Tống Vy nói.
Đường Hạo Tuấn cười khẽ: “Anh cũng không định tổ chức sinh nhật đâu, nhà chúng ta tổ chức với nhau thôi. Đừng quên chuẩn bị cho anh một quà bất ngờ đấy.”
Nghe thấy hai chữ “bất ngờ”, Tống Vy vô thức nhìn sang hai đứa bé: “Em không quên đâu, em chỉ hy vọng đến lúc đó anh sẽ không quá kinh ngạc.”
“Ồ?” Đường Hạo Tuấn nhướng mày.
Tống Vy nhìn đồng hồ rồi đổi chủ đề: “Thôi, muộn rồi. Đến giờ đưa hai đứa đi nhà trẻ đã rồi đấy, nếu không thì muộn mất.”
Đường Hạo Tuấn ừ một tiếng: “Đi thôi.”
Cả nhà bốn người cùng bước ra khỏi biệt thự.
Một tiếng rưỡi sau, Tống Vy đến công ty.
Giang Hạ đang chờ cô, thấy cô bước vào liền cầm tờ thống kê bước lên trước: “Vy Vy, đã tính ra khoản tiền hai người kia tham ô rồi.”
“Bao nhiêu?” Tống Vy bỏ chiếc túi xách trên vai xuống, treo lên giá.
Giang Hạ đi theo cô, lật tập tài liệu trong tay: “Tổng cộng là chín tỷ.”
Nghe đến con số này, bước chân Tống Vy hơi khựng lại, sau đó tức giận đến mức bật cười.
“Kiện, chuyện này nhất định phải kiện!” Cô kéo ghế trong văn phòng rồi ngồi xuống:
“Lấy trộm sáu triệu thôi là đã có thể báo án được rồi, chứ đừng nói là chín tỷ. Nếu bọn họ đã dám làm chuyện này, thì tớ cũng sẽ cho họ vào tù!”
Giang Hạ đóng tập tài liệu lại rồi mỉm cười: “Cậu nói đúng, chúng ta không những phải tống họ vào tù, mà còn phải lấy lại tiền nữa.”
Tống Vy bật máy tính lên: “Đúng vậy, nhưng mà người phụ nữ đó…”
“Tớ đã báo với phía cảnh sát rồi, họ cũng đang tích cực tìm người. Chắc là sẽ sớm có tin tức thôi.” Giang Hạ nói.
Đây chính là điều mà Tống Vy muốn nghe, cô “ừ” một tiếng rồi không nói gì thêm nữa.
“Vậy tới đi ra ngoài trước nhé?” Giang Hạ chỉ về phía cửa.
Tống Vy cười: “Đi đi.”
Sau khi cô ấy đi, Tống Vy cũng bắt đầu bận bịu với công việc.
Bận đến tận hai giờ chiều, phân hội trưởng hiệp hội thiết kế gọi điện thoại bảo cô đi đến hiệp hội một chuyến.
Lúc đến hiệp hội thì đã là ba giờ.
Tống Vy mở cửa phòng làm việc của phân hội trưởng. Vào đến nơi cô mới phát hiện trong phòng không chỉ có phân hội trưởng mà còn có một người phụ nữ xinh đẹp.
Khi cô nhìn thấy người phụ nữ kia thì người đó cũng đang nhìn cô, mỉm cười thân thiện.
Tống Vy thấy vậy, ban đầu hơi sững sờ, sau đó cũng cười đáp lại, rồi mở miệng chào một tiếng: “Chào phân hội trưởng.”
Phân hội trưởng đang xem tài liệu, nghe thấy giọng nói của cô liền ngẩng đầu lên: “Nhà thiết kế Tống đến rồi đấy à.”