CHƯƠNG 1869
“Haiz, đúng vậy đó, tớ cũng đang lo lắng chuyện này. Nhưng mà có thể làm gì được đây, cuộc sống sau này chỉ có thể do cậu ấy làm chủ, chúng ta không thể giúp được.” Tống Vy lắc đầu.
Trần Châu Ánh gật đầu: “Nói cũng phải. Được rồi được rồi, không nói những chuyện này nữa, nói đến nỗi tớ sắp bực rồi đây này, chú tâm quan sát cuộc thi đi.”
“Được.” Tống Vy nở nụ cười, sau đó kéo ghế ra ngồi xuống.
Ở một bên khác, trên máy bay, ba Giang và mẹ Giang nhìn Giang Hạ khóc đến mức ngủ thiếp đi, hai người liếc mắt nhìn nhau thở dài một hơi.
“Ông à, ông nói xem chúng ta làm như thế này là có đúng không?” Mẹ Giang lo lắng hỏi.
Ba Giang xoa xoa nếp nhăn trên trán: “Tôi cũng không biết nữa, nhưng mà bây giờ chỉ có làm như vậy tôi mới thấy đúng.”
Hai vợ chồng đều rất mông lung.
Mẹ Giang đột nhiên che mặt rồi bật khóc: “Nếu như biết có ngày hôm nay, năm đó chúng ta đã không nên mạo hiểm giúp bọn họ, nếu không giúp bọn họ thì cái chết của bọn họ cũng sẽ không dính líu gì đến chúng ta, chúng ta cũng sẽ không bị con của bọn họ ghi hận, càng sẽ không hại Hạ như bây giờ…”
Mẹ Giang khóc không thành tiếng.
Ba Giang ôm mẹ Giang, vừa buồn lại vừa tức: “Bà nói đúng, nếu như biết có ngày hôm nay thì năm đó tôi không nên giúp đỡ bọn họ.”
Ông và ba mẹ của Kiều Phàm là bạn bè, nghe ba mẹ Kiều Phàm nói là có người đuổi giết bọn họ, ông cảm thấy mình là bạn thì không thể cứ bỏ mặc không quan tâm như thế. Chính vì vậy, ông đã có lòng tốt ra tay giúp đỡ, không màn đến chuyện mình sẽ bị liên lụy, cũng có khả năng nguy hiểm đến tính mạng, không hề nghĩ ngợi gì mà dứt khoát ra tay giúp đỡ bọn họ, sắp xếp bọn họ đến một nơi để ẩn trốn, để sát thủ không tìm thấy bọn họ.
Nhưng mà kết quả thì sao?
Gia đình ông đổi lại cái gì đây?
Đổi lại hận thù của con bọn họ, sự tàn nhẫn của con bọn họ đối với Hạ.
Ông thừa nhận là hai vợ chồng ông không cẩn thận làm lộ vị trí của nhà họ Kiều, hại ba mẹ Kiều Phàm phải chết thảm, trong lòng ông vô cùng tự trách, cũng áy náy. Chính vì vậy mà mười mấy năm qua chưa có ngày nào ông thôi sống trong dằn vặt, cho dù nhìn thấy Hạ chìm đắm vào tình yêu với Kiều Phàm, có khả năng sẽ hủy hoại chính mình, ông cũng chưa từng lên tiếng ngăn cản Hạ lần nào.
Chỉ vì ông cảm thấy Hạ và Phàm ở bên nhau là chuyện tốt, có thể gả con gái cho Phàm, có thể đền bù cảm giác áy náy của mình đối với ba mẹ Phàm.
Nhưng mà Kiều Phàm nghìn lần vạn lần không nên trêu đùa tình cảm của Hạ.
Nếu như Kiều Phàm đã không thích Hạ, không chấp nhận Hạ, vậy thì đừng phát sinh quan hệ với Hạ, càng đừng để Hạ mang thai!
Bây giờ con gái đang mang thai, còn kêu Hạ phá bỏ. Hạ không chịu, lại dùng hai cái mạng già này để uy hiếp cô.
Rõ ràng là Kiều Phàm không yêu Hạ thì có thể trực tiếp đuổi Hạ đi, tại sao lại cứ tổn thương Hạ như thế?
Còn nữa, là nhà họ Giang ông có lỗi với nhà họ Kiều, nhưng mà phần tội lỗi này cũng không đến mức không thể tha thứ.
Nếu như năm đó không phải ông dứt khoát giúp đỡ nhà họ Kiều thì hai vợ chồng nhà họ Kiều đã bị sát thủ giết chết từ lâu rồi, ngay cả bản thân Kiều Phàm cũng không có cách nào sống sót mà sẽ bị giết theo.
Nhưng cũng bởi vì ông giúp đỡ người nhà họ Kiều chạy trốn thành công mới có thể để cho ba mẹ Kiều Phàm được sống lâu thêm một chút, mới có thể để cho Kiều Phàm được sống sót.
Có thể nói là nhà họ Kiều bọn họ vốn dĩ đã phải chết rồi, thậm chí còn bởi vì ông giúp đỡ cho nên mới giữ lại dòng máu nhà họ Kiều.