CHƯƠNG 1791
Nghe lời khen của chồng, Tống Vy đỏ ửng mặt: “Chồng, cảm ơn anh, cảm ơn ủng hộ em như vậy.”
Thật ra người đàn ông trong giới hào môn, phần lớn đều có chủ nghĩa đàn ông, hơn nữa còn có chủ nghĩa bá đạo.
Bọn họ đối với vợ của mình, đều có quyền khống chế tuyệt đối, muốn khống chế tư tưởng của vợ, năng lực của vợ, sự tự do của vợ.
Bọn họ chỉ hy vọng vợ mình làm một người chỉ biết mua mua mua, hoàn toàn không có năng lực sinh tồn, chỉ ở nhà làm phú bà, bông hoa dựa vào bọn họ mà sinh tồn, không thích kiểu người phụ nữ mạnh mẽ độc lập tự cường.
Bởi vì như vậy, bọn họ sẽ cảm thấy mất mặt, bị vợ của mình trèo lên đầu, hơn nữa sẽ kiêng kỵ vợ.
May mà chồng của cô không phải người như vậy.
Nghĩ tới đây, Tống Vy nở nụ cười hiểu ý: “Đúng rồi chồng, anh đoán xem hôm nay Giang Vân Khê đã làm cái gì?”
Đường Hạo Tuấn lạnh nhạt nói: “Anh không có hứng thú.”
“Em biết anh không có hứng thú, có điều em muốn nói với anh.” Tống Vy nói.
Đường Hạo Tuấn nhìn cô: “Ừ, vậy em nói.”
Trên mặt Tống Vy nở nụ cười chế giễu: “Cô ta ấy à, vì để ứng phó vòng thi lần này, cưỡng chế dung hợp tác phẩm của rất nhiều nhà thiết kế lại với nhau, làm cho bản thiết kế không ra đâu tới đâu.”
“Loại người này, em có thể trực tiếp cho cô ta loại.” Giọng điệu của Đường Hạo Tuấn không hề che đậy sự chán ghét.
“Tạm thời không được.” Tống Vy nhún vai: “Bởi vì vòng thi đầu tiên là chia nhóm, không loại tuyển thủ, cho nên chỉ có thể giữ cô ta lại, đợi về sau rồi cho cô ta loại, dù sao em không thể cứ để cô ta lấy tác phẩm sao chép tham gia cuộc thi, điều này đối với các tuyển thủ khác không công bằng.”
Giang Vân Khê không phải kẻ ngốc, cô ta muốn có được thứ hạng cao hơn, đương nhiên sẽ ăn cắp những tác phẩm xuất sắc kia.
Mà Giang Vân Khê vốn là một người không biết thiết kế, nhưng cô ta ăn cắp những tác phẩm xuất sắc đó có được thứ hạng sẽ đồng nghĩa với việc loại những tuyển thủ vô tội khác.
Cho nên điều này đối với những tuyển thủ này không công bằng.
Nếu những tuyển thủ đó bị thực lực thật sự của Giang Vân Khê loại, điều đó không có gì cả, đối với những tuyển thủ đó mà nói, là điều rất bình thường.
Nhưng lấy tác phẩm của người khác thì không được!
Vậy nên, cô sẽ tận khả năng ở vòng thi tiếp theo, đuổi Giang Vân Khê ra.
“Thì ra là vậy.” Đường Hạo Tuấn khẽ gật đầu, biểu thị anh đã hiểu, sau đó nói: “Làm theo cách nghĩ của bản thân em là được.”
“Ừ.” Tống Vy gật đầu.
Sau đó hai người lại nói vài câu thì cúp máy.
Dù sao hai đứa trẻ cần nghỉ ngơi rồi, Đường Hạo Tuấn phải đi kể chuyện cho hai đứa trẻ, dỗ chúng ngủ.
Mà anh cũng biết cô đang trên xe về biệt thự, cho nên cũng muốn để cô về sớm nghỉ ngơi, dù sao tiếp theo sẽ bận.
Về tới biệt thự, Tống Vy sau khi tắm rửa, lại xem một chút nick phụ mình bình thường đăng những thiết kế không hài lòng, nhìn những trang rực rỡ đủ màu, đối với người khác mà nói, là thiết kế rất không tệ, đối với cô mà nói, lại là thiết kế không quá hài lòng, khóe miệng nở nụ cười lạnh.
Những tác phẩm này của cô gần như bao trùm tất cả đề mục tồn tại hiện nay.