Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1777




CHƯƠNG 1777

Phải, cô ta biết Tống Vy là giám khảo và cố vấn trong cuộc thi này, cho nên đã nhờ phú nhị đại mà trước đây cô ta xem thường giúp mình lấy được slot tham gia cuộc thi lần này, sau đó vào tham gia cuộc thi.

Cô ta muốn Hạo Tuấn nhìn thấy, Tống Vy có thể làm, cô ta cũng có thể làm được.

Tống Vy biết thiết kế quần áo, chỉ cần cô ta đạt được vị trí cao trong cuộc thi này, Hạo Tuấn nhất định sẽ đánh giá cô ta cao hơn.

Cô ta cũng có thể đứng trước mặt anh và nói với anh rằng cô không tệ hơn Tống Vy.

Dù sao cô ta cảm thấy, Hạo Tuấn yêu Tống Vy, ngoại trừ mặt của Tống Vy ra, thì chính là tài năng thiết kế của Tống Vy, có thể giúp Đường Thị thiết kế quần áo.

Chỉ cần trở thành nhà thiết kế nổi tiếng, cô ta thể thiết kế quần áo cho tập đoàn Đường Thị, lúc đó Tống Vy sẽ không quá quan trọng như vậy nữa.

Giang Vân Khê trong lòng tựa lừa mình dối người mà nghĩ thầm.

Bên cạnh, tuyển thủ nghe cô ta giới thiệu về Tống Vy, vẻ mặt kinh ngạc: “Cô nói cái gì? Cô nói cô ấy là giám khảo kiêm hướng dẫn sao?”

“Phải.” Giang Vân Khê gật đầu.

“Trời ơi, giỏi quá rồi đó.” Ánh mắt của tuyển thủ khi nhìn Tống Vy càng trở nên sáng hơn, sâu trong mắt hoàn toàn không che được sự sùng bái: “Tôi nghe nói rằng ban giám khảo và hướng dẫn được mời cho cuộc thi lần này, mặc dù đều còn trẻ, nhưng họ đều là những nhà thiết kế có tài năng thiết kế tuyệt đối, hơn nữa đều rất nổi tiếng trên thế giới, Vân Khê cô nói tôi xem, nhà thiết kế này tên gì vậy?”

Cô ta kéo lấy cánh tay Giang Vân Khê, kích động lắc lắc.

Giang Vân Khê muốn rút cánh tay ra, để cô ta tự đi hỏi.

Nhưng Giang Vân Khê biết, cô ta vốn không phải là một nhà thiết kế thời trang thực sự, chỉ là mượn tác phẩm của người khác đột ngột xông vào giới này, trong giới này, cô ta không có danh tiếng, không có bối cảnh, cũng không có uy tín gì, những nhà thiết kế khác đều không chịu kết giao với cô ta, chỉ có cô gái ngốc bạch ngọt này thấy cô ta một mình, mới kết giao với cô ta.

Mặc dù cô ta không thích cô gái ngốc bạch ngọt này, nhưng cô ta không thể không thừa nhận, mình cần cô gái ngốc bạch ngọt này giúp cô ta đứng vững chân trong giới này, còn cần cô gái ngốc bạch ngọt này giúp cô ta giải thích những điều cần chú ý trong giới này, cho nên bất luận thế nào, cô ta đều không thể đuổi cô ngốc bạch ngọt này đi được.

Dù không thích, cũng phải nhịn.

Nghĩ đến đây, Giang Vân Khê hít sâu một hơi, miễn cưỡng nở ra một nụ cười nói: “Cô ấy tên là Tống Vy.”

“Tống Vy?” Tuyển thủ nghi hoặc nghiêng đầu: “Cái tên này thật quen tai, để tôi nhớ xem…”

Suy nghĩ vài giây, cuối cùng tuyển thủ cũng nhớ ra, hai mắt sáng rực: “Là cô ấy, vị trí thứ hai trong cuộc thi quốc tế cách đây một thời gian, không, nếu không phải cô ấy tự rút lui khỏi cuộc thì thì rất có thể đã đứng thứ nhất rồi, cô ấy là nhà thiết kế hàng đầu thế hệ trẻ, không ngờ lại xinh đẹp như vậy, Vân Khê, cô thật may mắn khi được quen với một nhà thiết kế như vậy. ”

“Ha ha …” Giang Vân Khê cười đáp lại, nhưng lòng đầy méo mó.

May mắn?

Cô ta không cho rằng mình may mắn khi quen biết Tống Vy, cô ta chỉ cảm thấy mình thật xui xẻo, cảm thấy Tống Vy đến để khắc cô ta.

Nếu như không có Tống Vy, có lẽ cô ta và Hạo Tuấn có thể ở bên nhau rồi, cô ta đã cứu Hạo Tuấn, Hạo Tuấn sao có thể không động lòng với cô ta.

Nhưng có Tống Vy, đã chia cắt cô ta và Hạo Tuấn

Không chỉ vậy, người phụ nữ Tống Vy này còn gây khó dễ cho cô ta đủ đường, mấy ngày trước còn đưa cô ta vào trại tạm giam, thật tức chết cô ta rồi.

“Vân Khê, nói ra thì phong cách thiết kế của cô rất giống với nhà thiết kế Tống.” Lúc này, tuyển thủ đột nhiên nói một câu.

Trái tim Giang Vân Khê khẽ thịch một cái, trên mặt cũng thoáng hiện lên một tia hoảng loạn, nhưng cô ta phản ứng rất nhanh, rất nhanh đã thu lại sự hoảng loạn này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.