CHƯƠNG 1758
“Tớ đã hiểu rồi.” Giang Hạ ngoan ngoãn nghe lời.
Tống Vy gật đầu: “Hiểu là tốt, vẫn là câu nói đó, hãy thử chấp nhận Tô Cẩm Thành, phải nhận định rõ vị trí của mình, hiện tại cậu là bạn gái của Tô Cẩm Thành, vậy thì cậu phải dùng thân phận bạn gái mà đối xử với anh ta, đừng dùng thái độ là em gái nhà hàng xóm như trước kia. Đồng thời, lúc Tô Cẩm Thành có hành động thân mật với cậu, tớ hi vọng là cậu đừng từ chối, hãy đối xử công bằng với anh ta đi.”
Giang Hạ không lập tức đồng ý với cô ngay, mà là rũ mắt xuống, có chút do dự.
Sau khi do dự vài giây, dường như cô ấy đã quyết định điều gì đó, hít sâu một hơi rồi nói: “Được, tớ sẽ thử làm theo cậu, thử chấp nhận anh ấy.”
“Như vậy mới tốt chứ.” Tống Vy vui mừng nở nụ cười.
Giang Hạ cũng kéo kéo khóe môi nở nụ cười, sau đó còn muốn nói thêm gì đó, điện thoại lại có một cuộc gọi gọi tới.
Cô ấy lấy điện thoại di động xuống nhìn một chút, nhìn thấy cái tên hiển thị trên màn hình, trong mắt lóe lên một tia phức tạp.
Nhưng cuối cùng nhớ đến những lời mà Tống Vy vừa mới nói, mình cũng đã đồng ý, vẻ phức tạp trong mắt liền tiêu tán, trở nên kiên định hơn.
Một giây sau, cô đặt điện thoại di động bên tai: “Vy Vy, không thèm nói chuyện với cậu nữa, anh Cẩm Thành… à không, bạn trai Cẩm Thành gọi điện thoại đến rồi này, để tớ nghe điện thoại của anh ấy, có gì thì ngày mai chúng ta lại nói.”
“Được rồi, cậu nghe điện thoại đi.” Tống Vy gật đầu.
Giang Hạ cúp máy, nghe điện thoại của Tô Cẩm Thành.
Nhà họ Đường, trong nhà ăn.
Tống Vy cũng để điện thoại di động xuống, cô lại nở nụ cười với người đàn ông đang nhìn mình: “Hạ cảm thấy hối hận vì đã đồng ý hẹn hò với Tô Cẩm Thành, có lẽ là lúc đó Tô Cẩm Thành đã nói gì với cậu ấy, đúng lúc đã làm cậu ấy xúc động, cho nên mới nhất thời ấm đầu mà đồng ý. Nhưng mà sau khi tỉnh táo lại thì cảm thấy có hơi hối hận, cho nên mới gọi điện thoại cho em, cũng là muốn nghe ý kiến của em, em đã bảo cậu ấy thử chấp nhận Tô Cẩm Thành, cậu ấy vẫn đồng ý rồi.”
“Vốn dĩ là cô ta nên đồng ý, nếu không thì giống như là chơi đùa tình cảm của người khác, lấy tình cảm của Tô Cẩm Thành ra mua vui.” Đường Hạo Tuấn hớp một miếng canh rồi nói.
Tống Vy gật đầu: “Anh nói đúng, Hạ cũng biết điểm này, cho nên sau khi nghe em khuyên xong thì mới bỏ đi suy nghĩ thấy hối hận, nếu không thì cậu ấy căn bản cũng sẽ không gọi điện thoại cho em mà là trực tiếp liên lạc với Tô Cẩm Thành, nói chia tay với Tô Cẩm Thành. Nói trắng ra là cuộc điện thoại này chỉ là Hạ muốn tâm sự với em nỗi lòng của cậu ấy, đồng thời để em khuyên cậu ấy và Tô Cẩm Thành ở bên nhau, bởi vì có lời khuyên của em, cho dù Hạ có thấy hối hận thì cũng sẽ kiên trì tiếp tục ở bên cạnh Tô Cẩm Thành.”
“Nhưng mà nếu như sau này Giang Hạ mà không có tình cảm với Tô Cẩm Thành, bọn họ sẽ chia tay thôi.” Đường Hạo Tuấn nhẹ giọng nói.
Tống Vy đáp lời: “Đúng là như vậy, nhưng mà anh cũng nói là sau này rồi, đã là chuyện của sau này, vậy thì cứ để sau này rồi hẵng nói, sau khi bọn họ ở bên nhau trong một thời gian ngắn, nếu như vẫn không thích hợp, vậy thì đã nói rõ bọn họ thật sự không phải là người phù hợp của đối phương. Em tin tưởng là lúc đó dù Hạ có chia tay với Tô Cẩm Thành thì cũng sẽ không có oán hận, dù sao cũng đã thử rồi, không thích hợp thì là không thích hợp, Tô Cẩm Thành cũng chỉ có thể nghe theo số mệnh thôi.”
“Được rồi, không nói những chuyện này nữa, ăn cơm thôi, em cũng ăn chút đi.” Đường Hạo Tuấn cầm lấy đũa gấp một miếng thịt cá bỏ vào trong chén cô.
Tống Vy nhìn đồ ăn ở trong chén, miếng cá trắng trắng mềm mềm, là phần bụng cá mềm nhất, ngon nhất, đồng thời còn không có xương.
Là anh đặc biệt để lại cho cô.