Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy!

Chương 1709




CHƯƠNG 1709

“Được rồi, không nói những thứ này nữa, vào trong trước đã, bên ngoài lạnh lắm.” Đường Hạo Tuấn khép áo khoác lại cho Tống Vy.

Tống Vy gật đầu: “Được, vào nhà đã.”

Nói xong, cô cầm mấy cái túi trong tay Trình Hiệp đưa cho dì Vương: “Dì Vương, đây là một ít đặc sản tôi mang về từ thành phố Hải, còn có nước sốt do ba Giang Hạ làm, mùi vị rất ngon.”

“Vậy sao?” Dì Vương vui mừng nhìn cái túi trong tay: “Vậy tối nay tôi dùng nước sốt làm một vài món để nếm thử.”

“Được.” Tống Vy gật đầu.

Sau đó ba người bước vào nhà, Trình Hiệp không vào, mà lái xe rời đi.

Tiếp theo Đường Hạo Tuấn sẽ không trở về tập đoàn Đường thị, vậy người trợ lý như anh ta đây cũng có thể nghỉ phép.

Nhân lúc này, anh ta còn có thể đi tìm bạn gái, để bạn gái an ủi hôm nay anh ta phải nhìn cảnh ngọt ngào trên xe.

Đi vào phòng khách, Tống Vy ném túi xách lên sô pha, hỏi: “Đúng rồi dì Vương, bây giờ hai đứa nhỏ đang ở chỗ quán tán đả sao?”

“Dĩnh Nhi ở đó, Hải Dương không ở đây, cậu bé tới lớp toán.” Dì Vương trả lời.

Tống Vy sửng sốt: “Lớp toán sao?”

“Hôm trước Hải Dương gặp một giáo sư khoa toán đưa cháu trai đi học tán đả ở quán tán đả, giáo sư kia phát hiện năng lực của Hải Dương cho nên đã bảo Hải Dương đi học toán, vừa vặn Hải Dương cũng có chút hứng thú, cho nên anh đã để con qua đó.” Đường Hạo Tuấn ở bên cạnh cô ngồi xuống trả lời.

Dì Vương gật đầu: “Đúng, chuyện là vậy.”

“Thì ra là thế.” Tống Vy giật mình, sau đó mất hứng nhìn người đàn ông: “Đây đều là chuyện của ngày hôm trước, sao anh không nói cho em biết.”

Cô là mà vậy mà lại là người biết cuối cùng.

“Anh muốn nói cho em biết, là Hải Dương không cho, con nó muốn tự nói cho em biết.” Đường Hạo Tuấn nhún bả vai trả lời, không chút xấu hổ tiết lộ bí mật của con trai mình.

Điều này làm cho Tống Vy không khỏi trách cứ: “Được, nếu Hải Dương muốn tự mình nói cho em biết, vậy vừa nãy anh lại nói cho em, để xem lát con trai về sẽ ầm ĩ ra sao.”

Đường Hạo Tuấn chống đầu cười khẽ: “Không sao, đến lúc đó em làm bộ như không biết là được rồi.”

Khóe miệng Tống Vy khẽ giật: “Anh đúng là một người ba tốt, được rồi, em đi tắm đã, quần áo trên máy bay dính chút mùi, phải thay bộ khác.”

Nói xong, cô đứng lên đi lên lầu.

Không bao lâu sau, Đường Hạo Tuấn bỗng nhiên cũng đứng lên đi theo lên.

Trong phòng tắm, Tống Vy đang ngâm mình trong bồn tắm, vừa nhắm mắt nghe nhạc, vừa hưởng thụ phần mát xa của bồn tắm, cả người cực kỳ thoải mái.

Lúc này, cửa phòng tắm chậm rãi mở ra, Đường Hạo Tuấn tiến vào, anh nhẹ nhàng đi đến bên cạnh bể rồi ngồi xuống, khẽ cụp mắt âm trầm nhìn cô.

Tống Vy cảm giác được cái gì đó, lập tức mở mắt ra, sau đó đã đối diện với gương mặt tuấn mỹ của người đàn ông, cô hoảng sợ: “Hạo Tuấn, sao anh lại vào?”

“Anh cũng muốn tắm.” Đường Hạo Tuấn đưa tay kéo cà vạt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.