Lời Yêu Khó Nói

Chương 7: 7: Nụ Hôn Đầu




Tần Minh từ từ cúi sát mặt vào Tuệ Hy, nhưng chợt, anh lại ngẩng đầu dậy, trong miệng lẩm bẩm

- Liệu mình có đê tiện quá không?

Tần Minh nhìn Tuệ Hy một lần nữa, bỗng chốc gương mặt hiện lên vẻ ôn hòa hẳn đi, anh dịu dàng xoa xoa mặt của Tuệ Hy.

Rồi ôn nhu nói

- Dù trước hay sau, em cũng là vợ anh.

Thôi thì cứ từ từ vậy.

Tiểu Hy...

Nói xong, Tần Minh đứng dậy.

Chỉnh đốn lại quần áo một chút, rồi anh bước ra khỏi phòng.

Bản thân Tần Minh cũng phải kinh ngạc về chính mình, chưa bao giờ anh nghĩ mỡ dâng đến miệng như thế mà anh lại bỏ qua, nhưng không sao...!Dù trước hay sau thì Diệp Tuệ Hy cũng phải gả cho anh, nên Tần Minh cứ từ từ.

Hiện tại anh nên tạo thiện cảm với cô một chút, chỉ như vậy...!Sau này cô bị ép gả cho anh, cũng không phải quá nhọc công.

[.....................]

Sáng hôm sau

Tuệ Hy và Liễu Nhiên vẫn như thường ngày là đi học cùng nhau

Nhưng hôm nay lớp của cô và một lớp khác cùng có chung tiết thể dục với nhau.

Tuệ Hy sau khi thay đồng phục thì bước ra, khi cô bước ra thì nhìn thấy Á Khôi của trường - Kiều Mạc, đang đứng trò chuyện cùng Vệ Kha.

Lúc đó, Tuệ Hy chỉ biết siết chặt tay đang cần quần áo của mình.

Sau đó, cô vội vã bỏ đi.

Liễu Nhiên theo sau nhìn thấy, cô nàng này tuy cũng cảm mến Vệ Kha, nhưng khi nhìn thấy Vệ Kha làm Tuệ Hy đau lòng như vậy.

Liễu Nhiên liền muốn một tay bóp ch/ết cái tên Vệ Kha kia!

Tiết học bắt đầu, do hai lớp ở cạnh nhau, nên hai lớp khá thân thiết.

Vệ Kha thì luôn chỉ bảo Kiều Mạc những động tác, còn Kiều Mạc thì lại muôn ngại ngùng nhìn Vệ Kha.

Tuệ Hy nhìn thấy hai người họ thân mật như vậy, thực sự cô rất khó chịu.

Một lúc sau, người được mệnh danh là Đại thần của trường - Tưởng Phong, đây là học sinh cũ của trường.

Sau khi tốt nghiệp thì vẫn ở lại làm trợ giảng cho nhiều giáo viên, gia thế của Tưởng Phong thì cũng rất phức tạp, nhưng mà tính cách thì rất giống với những học trưởng ấm áp khác.

Nhìn thấy Tưởng Phong, đầu tiên là Tuệ Hy rất bất ngờ, vì cô nghe nói...!Tưởng Phong rất ít khi xuất hiện vào những giờ thể dục, không phải vì anh không giỏi mà là vì anh không thích.

Nhưng bây giờ, học trưởng ấm áp này lại xuất hiện trước mặt của mọi người, làm cho không chỉ Tuệ Hy kinh hãi, mà cả những bạn khác cũng giật mình không kém

Sau đó, Tưởng Phong đi về phía của cô.

Dịu dàng nở một nụ cười với cô

- Chào em, anh là Tưởng Phong.

Rất vui khi được làm quen với em.

- Học...!Học Trưởng Tưởng, xin chào anh.

Nghe danh anh đã lâu.

- Đàn em Diệp đúng không? Anh cũng nghe nhiều thầy cô nói về em.

- Học trưởng, nghe nói anh không thích xuất hiện ở những tiết thể dục mà?

Tưởng Phong nghe Tuệ Hy nói như vậy, liền có chút sững người.

Đúng là từ trước đến giờ anh chưa từng xuất hiện vào những tiết thể dục.

Không lẽ Tưởng Phong lại nói thẳng ra là vì muốn làm quen với cô?

- À, do hôm nay anh không có bận gì.

Nên muốn khởi động tay chân một tí.

Sao nào....!Đàn em Tuệ Hy lại không chào đón anh sao?

- Không...!Không phải như vậy.

Em...!Em chỉ là...

- Đùa với em thôi, cô bé...!Da mặt thật mỏng.

Tưởng Phong nói xong liền nở một nụ cười dịu dàng, còn xoa xoa đầu của Tuệ Hy

Đứng từ xa nhìn thấy, bàn tay của Vệ Kha siết chặt.

Sau đó, anh cũng bỏ mặt Kiều Mạc, đi ra sân sau.

Tuệ Hy nhìn thấy Vệ Kha bỏ đi thì cũng xin phép Tưởng Phong đi trước

Chưa để Tưởng Phong trả lời, thì Tuệ Hy đã nhanh chóng chạy theo Vệ Kha.

Còn Tưởng Phong thì lại bị một đám nữ sinh xoay quanh, hỏi anh những chuyện về anh.

Còn Tưởng Phong thì lại muốn đuổi theo Tuệ Hy, nhưng lain không thể nào gạt tay những nữ sinh khác.

Anh đành thở dài

[..................]

Còn Vệ Kha, anh đi ra sân sau của trường.

Bàn tay siết chặt đấm mạnh vào tường, ánh mắt lóe lên tia giận dữ.

Rõ ràng là anh đã không muốn quan tâm đến Tuệ Hy, nhưng mà...!Nhìn thấy cô thân mật với người đàn ông khác, sự ghen tuông trong anh vẫn không thể nào kiềm chế được

Nhìn thấy bàn tay của Vệ Kha chảy máu, Tuệ Hy lo lắng chạy đến cầm lấy tay của Vệ Kha.

Lo lắng hỏi

- Tay cậu bị sao vậy?

Vệ Kha lạnh nhạt rút tay lại, còn lạnh giọng nói

- Không phải việc của cậu.

- Vệ Kha, rốt cuộc cậu làm sao vậy?

Tuệ Hy thực sự muốn hỏi.

Rõ ràng anh mới là người sai, vậy mà bây giờ anh còn không thèm để ý đến cô.

Rõ ràng là...!Là...

Chưa để Tuệ Hy nói tiếp, Vệ Kha đã đẩy cô vào tường, một tay chống lên tường, mắt đối mắt nhìn cô

- Tớ không bị sao cả.

- Vệ....!Vệ Kha...!Cậu...!Ưm...

Chưa để Tuệ Hy nói xong, dường như mọi sự ghen tuông của Vệ Kha đều dồn vào nụ hôn này, anh bất ngờ tấn công cô làm cho Tuệ Hy kinh ngạc.

Trong đầu Tuệ Hy bây giờ hoàn toàn trống rỗng, cô chỉ biết thuận theo ý anh.

Chẳng còn lực để phản kháng, rất nhanh sau đó...!Vệ Kha còn không ngừng ngại ôm lấy cô...!Ôm rất chặt...!Rất chặt...!Tuệ Hy hai tay vô lực đặt lên ngực của anh, cô vừa muốn đẩy anh ra...!Vừa không muốn đẩy anh ra...

Một hồi lâu, Tuệ Hy dường như đi theo con tim của mình.

Ngoài sức mong đợi của Vệ Kha, Tuệ Hy không chỉ không phản kháng...!Mà còn hưởng thụ và đáp trả lại nụ hôn của anh.

Sau khi hôn xong, Vệ Kha ôm lấy Tuệ Hy vào lòng...!Dịu dàng nói...

- Tiểu Hy, tớ khó chịu khi người khác quan tâm cậu...!Tớ khó chịu khi cậu thân mật với nam nhân khác....!Tuệ Hy....!Anh...!Anh yêu em....


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.