Lỡ Nhau Một Đời

Chương 23: Đoản 23




Sau khi đọc dòng tin nhắn khóe môi Lăng Hi chậm rãi giương lên nụ cười đắc ý, anh ta nhấp một ngụm rượu. Bạch Hạ Yên hiếu kì nhìn anh, cô ta lướt ánh mắt qua màn hình điện thoại lập tức kinh ngạc.

" Cô ta và anh sẽ kết hôn? " Bạch Hạ Yên không cam lòng cất giọng không chút vui vẻ, làm sao cô ta vui được chứ?

Lăng Hi gật đầu, ý cười tràn lan trên mắt:" Đúng! "

Anh ta đã đợi câu nói này suốt mấy năm nay, nên trong lòng có đôi chút đắc ý.

Mặt Bạch Hạ Yên tối lại, sự ghen tuông hiện lên trong mắt cô ta, giọng nói cũng tràn đầy sự ghen tị:" Không phải lúc trước kế hoạch của chúng ta là em sẽ kết hôn cùng với Triết Cẩn Phong sao? "

" Đương nhiên chúng ta vẫn tiến hành theo kế hoạch! Mà không phải như vậy càng thuận lợi hơn sao? " Lăng Hi lạnh nhạt nói, ánh mắt sắc bén lướt qua mặt cô ta.

Bạch Hạ Yên cảm nhận được khí lạnh từ anh ta nên im bật, thu lại cảm xúc nói:" Được! "

Nói xong cô ta đứng dậy rời đi, khi bóng dáng cô ta khuất sau cánh cửa Lăng Hi mới chậm rãi cầm điện thoại lên gửi cho cô một tin nhắn.

* Được, tất cả cứ để anh chuẩn bị! * Nội dung rất ngắn gọn, không để lộ bất cứ cảm xúc nào.

Ở bên kia, khi gữi xong tin nhắn Khương Doãn Nguyệt mệt mỏi bỏ điện thoại xuống nhắm mắt lại.

Đột nhiên cửa phòng bị đá tung ra, Triết Cẩn Phong đi vào nhìn thấy cô nhắm mắt lại người nằm dưới đất anh cứ lo cô bị gì, sau khi dùng tay lay cô vài cái cô chậm rãi nâng mí mắt lên ánh mắt đỏ hoe.

" Nguyệt Nguyệt! " Anh thở phào nhẹ giọng gọi tên cô, ánh mắt xót xa.

Khương Doãn Nguyệt không trả lời anh cô cứ như vậy nhìn anh. Triết Cẩn Phong cũng không ép cô, chỉ đành ngồi xuống bên cạnh cô ánh mắt lướt nhanh qua màn hình điện thoại còn đang nhập nhờn của cô.

Dù chỉ lướt nhanh qua nhưng anh đọc được trên đó ghi gì, ánh mắt anh biến thành lạnh lùng anh cất giọng tựa như Diêm La khiến nhiệt độ căn phòng giảm xuống gần như mức không:" Nguyệt Nguyệt! Tại sao em lại quyết định như vậy? "

" Tôi quyết định như thế nào là chuyện của tôi, cần anh quan tâm sao? Người anh nên quan tâm chính là Bạch Hạ Yên kìa! " Cô cười lạnh trả lời anh, đối với khí lạnh tỏ ra từ người anh cô gần như không sợ một chút nào.

Triết Cẩn Phong đối với sự lạnh nhạt của cô có chút không quen, anh đành hạ giọng xuống bàn tay đưa lên định chạm vào mặt cô nhưng bị cô lạnh lùng gạt ra:" Anh đừng chạm vào tôi, anh đi ra ngoài đi! "

" Được, em nghỉ ngơi đi. " Triết Cẩn Phong sợ cô tức giận nên nhẹ giọng nói, đứng dậy đi ra ngoài.

Khi bóng lưng cô độc của anh khuất dần sau cánh cửa nước mắt cô gắt gao kiềm chế nãy giờ cũng chảy xuống, lòng bàn tay vì bị móng tay đâm vào mà đỏ ửng lên.

Triết Cẩn Phong đi ra phòng khách, cơ thể to lớn của anh dựa vào sofa hai tay luồn vào mái tóc của mình, khi anh nhìn thấy dòng tin nhắn đó của cô tựa hồ như có hàng vạn mũi kim chi chít đâm vào lòng anh khiến nó đau đến tận tâm can.

Cẩn Thiên và Cẩn Nguyệt vừa bước vào nhà thì thấy anh ngồi đó, cậu nhíu đôi mày lại:" Ba làm sao vậy? "

Anh chậm rãi mở mắt:" Mẹ con đã quyết định kết hôn cùng người khác! "

" Sao? " Cẩn Thiên và Cẩn Nguyệt đồng thanh hét lên, đối với cậu và cô bé đây quả thật là tin tức rất sốc, không mẹ cậu không thể kết hôn với người khác.

" Ba đã ngăn cản mẹ hay chưa?? Chắc là mẹ còn giận chúng ta về vụ đã nói dối mẹ, ba mau đi xin lỗi mẹ đi! " Cẩn Thiên nói, ánh mắt đen tràn ngập sự lo lắng.

Triết Cẩn Phong dùng tay ấn vào huyệt thái dương, cất giọng:" Ba đã xin lỗi mẹ con, nhưng mẹ con còn không muốn nói chuyện với ta! "

Anh thật sự cũng không biết nên làm sao mới phải, không được anh không thể để cô đi kết hôn cùng người khác.

Cẩn Nguyệt đứng một bên, đôi tay nhỏ bé bấu chặt vào chiếc váy công chúa của mình, quả thật cô bé đã nghe Cẩn Thiên kể lại tất cả mọi chuyện cô bé cũng rất đau lòng.

Cẩn Thiên đứng một bên, định lên tiếng như bị tiếng chuông điện thoại của anh ngắt ngang.

Triết Cẩn Phong nhìn lướt qua màn hình, bên trên hiển thị cuộc gọi của Bạch Hạ Yên.

Anh nhớ tới chuyện hôn sự giữa anh và cô ta bị cô biết được là do cô ta nói, anh nhận máy với vẻ mặt lạnh lẽo, giọng nói cũng không có chút ôn nhu nào:" Có chuyện gì? "

Bên kia Bạch Hạ Yên cũng ngây ngốc với giọng lạnh lẽo của anh, nhưng cô ta nhanh chóng giấu đi vẻ sợ hãi đó, cất giọng:" Em muốn gặp mặt anh để nói về đám cưới của chúng ta! "

Triết Cẩn Phong cười lạnh:" Hình như tôi và cô đâu còn gì để nói, đám cưới đó sẽ không diễn ra! "

" Anh vội chia ranh giới giữa chúng ta làm gì? Dù gì em và anh cũng ở bên nhau năm năm anh cũng nên nể mặt em cùng nhau ăn bữa cơm cuối cùng coi như chia ta chứ? Đúng không? " Bạch Hạ Yên khẽ nói, ánh mắt phong tình nhìn ly rượu trong tay.

Triết Cẩn Phong nghĩ, cũng đến lúc nói rõ với cô ta nên đành gật đầu đồng ý:" Được, tối nay tôi sẽ đến, địa điểm tự cô sắp xếp! "

Nói xong anh ngắt máy, buông điện thoại xuống, Cẩn Thiên đứng bên cạnh nghe từ đầu đến cuối cũng không nói gì, thật ra tâm trạng cậu đang vô cùng rối loạn.

[…]

Chổ gặp mặt của anh và Bạch Hạ Yên là nhà hàng nổi tiếng giữa trung tâm thành phố, sự xa hoa của nó khiến nhiều người phải trố mắt, nói là nhà hàng cũng không đúng mà nói là khách sạn cũng không đúng, vì phía dưới là nhà hàng mà phía trên là khách sạn, giá ở đây có thể nói là cao nhất.

Ở trong phòng dành khách VIP, trên bàn bầy đủ mọi món ăn mà Triết Cẩn Phong ngồi đối diện với Bạch Hạ Yên.

Hôm nay cô ta mặc một chiếc váy màu đỏ, gương mặt trang điểm tinh tế khiến cô ta càng thêm quyến rũ. Chiếc váy rất ngắn tôn lên đôi chân dài thẳng tấp, phía trên lộ ra xương quai xanh xinh xắn.

" Tôi không có thời gian, có gì cô cứ nói nhanh! " Triết Cẩn Phong khoanh hai tay trước ngực, bộ dáng nhàn nhã.

" Cứ từ từ, dù gì đây là lần gặp mặt cuối cùng của chúng ta anh vội gì chứ? " Bạch Hạ Yên nói xong, đứng dậy khui chai rượu vang rót vào hai cái ly, đưa anh một ly.

Anh cũng không từ chối, đưa tay nhận chiếc ly không uống vội mà để chiếc ly lên bàn.

" Tôi mong có nói thì giữ lấy lời! " Triết Cẩn Phong nghiêm nghị nói, ánh mắt sắc bén nhìn cô ta.

Bạch Hạ Yên gật đầu, vươn tay gắp đồ ăn bỏ vào bát của anh nhỏ giọng nói:" Được, anh mau ăn đi, đồ ăn ở đây rất ngon! "

Triết Cẩn Phong không cầm đũa mà chỉ cầm ly rượu lên uống một ngụm sau đó mới gắp đồ ăn cho vào miệng, quả đúng như cô ta nói đồ ăn ở đây mùi vị cũng không tệ.

Ánh mắt anh không hề nhìn thấy nụ cười nham hiểm xuất hiện trên gương mặt của Bạch Hạ Yên, nhưng nó nhanh chóng biến mất cô ta cũng vươn tay gắp đồ ăn cho vào miệng mà không hề đụng đến một giọt rượu nào!

Ngày hôm sau ánh nắng len lỏi vào ngôi nhà gỗ màu trắng của cô, Khương Doãn Nguyệt làm vệ sinh cá nhân xong thì đi ra phòng khách, lúc đi ngang qua phòng khách mà lúc trước Khương Doãn Thiên ngủ cô mở cửa nhìn vào trong thấy trên giường không hề có bóng dáng của Triết Cẩn Phong, vậy là tối qua anh không ở đây!

Cô cũng không để ý nên đi một mạch ra ngoài, nhanh chóng đi đến tửu trang.

Ở khách sạn, trong phòng dành cho khách VIP Bạch Hạ Yên đang nằm trong lòng Triết Cẩn Phong thân thể hai người không một mảnh vải che thân.

Dưới sàn nhà quần áo của nam lẫn nữ rơi tứ tung thể hiện tối hôm qua đã có một trận hoan ái kịch liệt xảy ra.

Triết Cẩn Phong nhúc nhích cơ thể, ánh mắt chậm rãi mở ra nhìn lướt qua khung cảnh mờ mờ ảo ảo trước mặt.

Đột nhiên ý thức được đã có chuyện gì xảy ra, anh ngồi bật dậy cái chăn do động tác của anh mà trượt xuống lộ ra vòm ngực rắn chắc với làn da màu đồng, lướt xuống dưới là vật nam tính to lớn khiến bao nhiêu người nhìn thấy điều đỏ mặt.

Triết Cẩn Phong lướt ánh mắt sắc bén qua bên cạnh thấy Bạch Hạ Yên đang ngủ ngon nằm đó thân thể đầy vết hôn chi chít đỏ rực phía dưới còn động lại vết máu và tinh dịch rõ ràng tối qua đã chịu không ít giày vò.

Nhất thời sự tức giận dâng trào trong lòng anh, chết tiệt tối qua anh đã bị cô ta đánh thuốc mà xảy ra quan hệ với cô ta.

Anh bước vào phòng tắm, kì cọ cơ thể sạch sẽ nhưng trên làn da màu đồng vết hôn vẫn còn đó khiến sát khí anh tỏa ra muốn đóng băng phòng tắm, anh cứ ngỡ cô ta đã nhìn thấu không ngờ còn giở trò bỉ ổi này.

Khi anh bước ra thì thấy cô ta đã thức, thân thể nóng bỏng đã được quấn quanh khăn tắm ánh mắt phong tình vạn chủng nhìn vào chất lỏng màu đỏ trước mặt đối với sự tức giận của anh cô ta không hề quan tâm.

" Tôi không ngờ cô lại dám làm như vậy! " Triết Cẩn Phong nhặt chiếc áo somi của mình vào mặc lên ngay trước mắt cô ta, gương mặt lạnh lẽo như Diêm La.

Bạch Hạ Yên cười khẽ:" Sao? Anh không ngờ chứ gì? Mà thôi dù gì chúng ta đã trải qua một đêm khó quên rồi mà anh tức giận làm gì chứ! "

" Cô im miệng ngay cho tôi! " Anh cất giọng cảnh cáo, bàn tay siết chặt cơ hồ muốn giết chết cô ta.

" Được thôi! " Bạch Hạ Yên gật đầu khóe môi nhếch lên nụ cười giảo hoạt, cô ta nhấp một ngụm rượu.

" Nếu như cô dám nói chuyện này cho bất kì ai tôi thề sẽ tự tay giết chết cô! " Triết Cẩn Phong lạnh lùng buông một câu, nhanh chóng xoay người đi ra ngoài.

* Sầm * tiếng đóng cửa thật mạnh cho thấy rõ sự tức giận của anh. Bạch Hạ Yên cười khẽ đi xuống giường đi tới tấm ảnh được treo đối diện chiếc giường, bàn tay thon dài lấy từ sau bức ảnh ra một chiếc máy quay, cô ta cười nham hiểm.

Triết Cẩn Phong anh đừng trách tôi, có trách thì trách anh đã chọc giận Lăng Hi!!!

Cửa phòng lại bị đẩy ra người bước vào không ai khác chính là Lăng Hi.

" Mọi chuyện diễn ra tốt chứ? " Lăng Hi lướt ánh mắt qua khắp phòng, ánh mắt lướt qua tia hài lòng.

" Rất tốt là đằng khác! " Bạch Hạ Yên nói, xong lấy cuộn phim ra gắn vào chiếc máy chiếu trong phòng, rất nhanh trên màn hình xuất hiện một đoạn video mà trong đoạn video đó đôi nam nữ đang triền miên trên giường, người phụ nữ không ngừng rên rỉ còn người nam nhân điên cuồng trong cơ thể cô ta mà luận động!

Lăng Hi ánh mắt hứng thú, cất giọng nói:" Tốt! "

Triết Cẩn Phong!!! Là tại anh cướp người phụ nữ của tôi ngày hôm nay cũng là fo anh tự chuốc lấy!!.

🍁 Author: Hạ Vy 🍁


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.