Hạ Nhiên nhanh chóng lái xe đến sở cảnh sát.Đến nơi ngay ngoài cửa cô đã nghe thấy tiếng ồn ào.-Anh nói lại xem nào !-Tôi không cãi nhau với người để cảm xúc lấn át lí trí-M* nó , anh nói lại xem - Cô gái xông vào túm cổ chàng trai. Cảnh sát phải cố gắng can ngăn đánh nhau xảy ra-Anna , bình tĩnh lại xem nào - Hạ Nhiên chạy đến ngăn cản-Chị đại là hắn ta ...-Trật tự để chị biết chuyện gì xảy ra.
Chào anh , tôi là người quen của Anna mong anh kể lại sự tình cho tôi ạ-Chào cô , theo như lời nhân chứng thì cô này xô xát với anh này ơi sân bay . Còn về nguyên nhân là hai người cùng nhau ngăn chặn một vụ bắt cóc trẻ em .
Gia đình đứa trẻ đã gửi lời cảm ơn.-Dạ thế thì chúng ta giảng hoà được không ạ?-Tất nhiên rồi nhưng cô này cứ hai ba câu lại nhảy vào đánh nhau nên chúng tôi không còn cách nào ngoài việc gọi cho người thân.-Chị đại là do ...-Im miệng !- Hạ Nhiên thấp giọng. Anna nghe lời ngồi xuống làm theo lời Hạ Nhiên cúi đầu xin lỗi chàng trai và đưa tiền bồi thường.
Hơn nửa tiếng sau thì cô cùng Anna cũng có thể rời khỏi đồn cảnh sát .
Hai người lên xe rời đi . Chàng trai cũng ra về.Điện thoại đổ chuông, anh nhấc máy-Alo ạ,trên đường tôi gặp chút rắc rối nên giờ mới có thể lên đường .
Dạ vâng 10 phút nữa tôi sẽ có mặt tại sân bay ạ .****-Rồi , bây giờ kể lại cho chị nghe .
Nhớ là không sót một chi tiết nào-Hôm nay lúc em đang đứng đợi taxi thì em trông thấy anh ta đang giữ tay một cô gái .
Em thấy bất bình nên can ngăn nhưng em không ngờ đó là một kẻ bắt cóc trẻ em .
Em đánh nhau với anh ta một trận.
Công nhận anh ta cũng là đối thủ không vừa đâu.
Nhưng về sau em cũng hiểu ra và xin lỗi anh ta rồi.
Nhưng anh ta bảo em là mất não .
Em điên lên xông vào đánh nhau đó chứ .
Thì em sai trước nhưng anh ta nói thế không phải cũng sai hay sao...
Anna nhìn nét mặt không mấy vui vẻ của Hạ Nhiên giọng càng ngày nhỏ dần.-Ahaha,chị không biết mấy tháng này dưới sự chỉ huy của phó bang nên em càng ngày càng thiếu chuyên nghiệp hay không chứ chức đội trưởng đội phản ứng nhanh không phải để chưng!-Hạ Nhiên lạnh lùng nói-Dạ,vâng .
Lần sau em sẽ kiểm điểm lại ạ-Lần này sang đây lại bị đùn việc phải không?-Phó bang bảo em sang cùng chị dự buổi đấu giá Lion của nhà Alex.
Lần này “Quỷ xanh “ xuất hiện rồi ạ.-Thú vị đây !”
Quỷ xanh”được nhà Alex cưng như cưng trứng hứng như hứng hoa mà lại đem đi đấu giá.Đúng là sự yên bình trước cơn bão mà .
Chúng ta cũng không thể bị cứ thế mà bỏ lại mà chìm xuống được.
Cuối tuần đi mua sắm với chị-Để làm gì ạ?-Đương nhiên là để tiêu tiền rồi.
Về đến nhà nhớ nấu cơm chuộc tội nghe chưa !-Yes,sir.
Em sẽ làm món chị thích nhất-Ừ biết thế là được .
Hạ Nhiên tăng tốc phóng xe về nhà .***-Ông chủ!-Theo như tôi biết thì anh không muốn dính vào thị phi mà.
Sao lại để bị cuốn vào thế ?-Brian nghiêm giọng-Tôi cũng không ngờ sự việc lại xảy ra đột ngột như vậy .
Chắc chắn sẽ không có lần sau ạ -Andrew toát mồ hôi trả lời.-Nhà Alex đã bắt đầu rục rịch .
Xem ra chúng ta cũng không thể ngồi im rồi . Buổi đấu giá này sẽ là trận chiến tranh giành khốc liệt.
Chúng ta cũng phải làm gì để mọi người không thất vọng .
Chuẩn bị đi.-Rõ ! -Andrew trả lời__________Tác giả : Cho hỏi ấn tượng đầu tiên của anh về Anna là gì ?
Andrew thì thầm : Lo việc bao đồng mà còn mất nãoAnna:
Anh nói gì cơ ?
Andrew:
Không ,không anh đang bảo đời anh đúng là may mắn khi gặp em màTác giả “Tự nhiên phải ăn cơm chó .Đúng tức “Hay là cho chia tay nhỉAndrew,Anna nhìn trìu mến :
Dám hả ?
Tác giả:
Không dám,không dám *Toát mồ hôi *