Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên

Chương 415: Chương 415




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Đăng Thiên Trúc lúc trước cũng là linh vật rất nổi danh.

Trong truyền thuyết có một thôn người khổng lồ, người dân trong thôn đều là người khổng lồ cao hai mét.

Bên cạnh thôn xóm bọn họ có một cây Đăng Thiên Trúc, các thôn dân hàng năm đều ăn măng, cho nên càng ngày càng cao, cộng với di truyền đời sau cho nên mỗi một người đều là người khổng lồ.

Nhưng mà, Đăng Thiên Trúc trăm năm sẽ nở hoa kết trái, xuất hiện Trúc Mễ.

Những thôn dân kia không biết sự quý giá của Đăng Thiên Trúc nên ăn hết Trúc Mễ, sau đó cũng không hề dùng Mễ Trúc để trồng ra cây trúc tới.

Bọn họ cho rằng cây trúc chính là trưởng thành từ măng, sau đó chính là vì linh khí càng ngày càng mỏng manh, cho nên không có khả năng trồng được Đăng Thiên Trúc.

Mặc dù như thế, cái gen này cũng được lưu truyền lại. Bên trong cửa hàng thần toán.

Tuy Hoàng Đạc Vũ không biết Tần Dược muốn làm gì. Nhưng mà hắn đã tự bổ não rất nhiều hình ảnh.

Ví dụ ăn cơm trước, sau đó sẽ tiến hành truyền công gì gì đó.

 

Có lẽ còn muốn chuẩn bị nước tắm cho mình, sau đó kích thích sự phát triển của xương cốt….

Đang miên mang suy nghĩ.

Hắn liền bị đồ ăn mà Tiểu Tử bưng lên thu hút sự chú ý. Quá thơm.

Đây là cái gì vậy?

Cho dù là gạo, đều tỏa hương bốn phía. Còn có một số củ sen, cây nấm…

Tuy đều là thức ăn chay.

Nhưng lại khiến cho hắn thèm ăn nhỏ dãi.

Không chỉ như thế, còn có một đĩa măng xào bày đặt ở trước mặt hắn.

“Đây là chuẩn bị cho anh, ăn nhiều một chút!” “Được được được, cám ơn Tần đại sư.” Hoàng Đạc Vũ liên tục gật đầu.

Vùi đầu ăn.

Một bữa cơm, ăn ba chén lớn.

Một đĩa măng Đăng Thiên Trúc, tất cả đều bị Hoàng Đạc Vũ ăn hết.

Nhưng mà, hắn thế mà không có cảm giác no căng. Ngược lại, chỉ cảm thấy càng ngày càng đói.

“Không thích hợp! Tần đại sư, tại sao tôi lại càng ăn càng đói vậy!”

Tần Dược cười một tiếng: “Đang tuổi lớn, đương nhiên là càng ăn càng đói rồi.”

 

Sau đó, hắn lấy dịch huyết nhân sâm ra, đưa cho đối phương.

“Uống đi!”

Mặc dù là người quen giới thiệu.

Nhưng mà hắn chỉ nghe nói Tần Dược có danh tiếng, chứ không biết đến sản phẩm của Tần Dược.

Hắn cũng không do dự, trực tiếp uống dịch huyết nhân sâm.

Sau một phút, nhiệt lưu truyền đi khắp tứ chi của hắn.

Hắn vốn dĩ đang cảm thấy đói khát, thậm chí bắp chân đều có chút cảm giác rút gân.

Hắn cũng không biết là đang xảy ra chuyện gì cả.

Nhưng mà bây giờ, sau khi uống dịch huyết nhân sâm vào, hắn cảm thấy xương cốt đều tê dại, ngứa.

Không đói khát nữa, cảm giác rút gân cũng được làm dịu. Đợi đến một giờ sau.

“Lại uống một ống!”

Hoàng Đạc Vũ tiếp tục uống một ống dịch huyết nhân sâm. Nhiệt lưu lại truyền đến lần nữa.

Lần này, cơ thể của hắn cũng bắt đầu được kéo duỗi. Hắn đã hiểu.

“Tần đại sư, tôi hiện tại là đang cao ra sao?” Hắn gần như không thể tin được mà hỏi.

Tuy không biết, bản thân mình cao lên bao nhiêu.

Nhưng mà, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, quần của mình hơi nhỏ, căng cứng.

 

Áo mặc cũng biến thành bó sát người. Hắn quả thực thật không thể tin nổi.

“Đây, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy? Tần đại sư, anh làm cho tôi cao lên lúc nào đó?”

“Chính là đĩa măng trước đó có tác dụng tăng chiều cao, nhưng mà tiếp theo cần một lượng năng lượng lớn, phòng ngừa việc anh cao lên quá nhanh, đợi thêm ba giờ đi!”

“Được được được!”

Hoàng Đạc Vũ vô cùng kích động.

Thậm chí còn đi tới đi lui, nhìn xuống, muốn biết mình bây giờ cao bao nhiêu rồi.

Phương Minh Húc ra ngoài mượn một cái thước cuộn, giúp Hoàng Đạc Vũ ước lượng chiều cao.

Thời gian mấy tiếng trôi qua, Hoàng Đạc Vũ không ngừng cao lên.

Đến 12 giờ tối.

Hắn đã tăng tới 175 cm.

Chiều cao này tuy không thể xem như cao. Nhưng cũng không tính là thấp.

Chuyện này khiến hắn tự tin hơn rất nhiều. Không chỉ như thế.

Hắn phát hiện, dáng người có chút mập của mình trước đó. Thế mà trở nên cân xứng hơn rất nhiều.

Phần bụng còn xuất hiện bắp thịt thật mỏng. Ngay cả da thịt cũng trở nên tốt hơn.

 

Nguyên nhân chính là vì ăn nguyên liệu nấu ăn chứa linh khí.

Trong nháy mắt, hắn cảm giác cuộc đời của mình không giống trước nữa.

5 triệu này, đáng giá.

“Sau này khả năng sẽ còn tăng lên một hai centimet, ăn nhiều đồ tốt một chút, cũng có thể mua dịch huyết nhân sâm. Nhưng mà, lần này không thể uống nhiều, năng lượng của dịch huyết nhân sâm dịch quá dồi dào, rất dễ xông phá mạch máu, nhớ lấy!”

“Được được được, cái này bao nhiêu tiền.” “100 tệ.”

“A, chỉ 100?”

“Ừm, sau này có thể mua ở trên mạng, chỉ có 100, miễn phí vận chuyển.”

“Tần đại sư, anh thật sự là có lương tâm nha!”

Hiệu quả của dịch huyết nhân sâm này quá tốt rồi, thế mà chỉ bán 100.

Nếu không phải Tần Dược chỉ bán một lần 1 hộp hộp, hắn muốn một hơi mua 100 hộp rồi lần lượt phát cho bạn bè quen biết.

Dù sao cũng có thể mua sắm ở trên mạng, hắn trở về định tìm người đặt một chút.

“Được rồi, trở về đi, buổi tối lái xe cẩn thận một chút!” “Được được được!”

“Chúng ta cũng tan việc!”

Hôm nay xem như là tăng ca, thời gian đã hơn 12 giờ rồi.

 

Bọn người Tần Dược cùng đi ra từ trong cửa hàng, cửa hàng xung quanh đương nhiên là đều đã đóng lại.

Trong gió lạnh, phố đô cổ nhìn có vẻ cũng có chút tiêu điều.

Đặc biệt là phố đồ cổ không giống như là phố thương mại, có một số đèn nê ông.

Thậm chí, còn có một số tiệm bán đồ cổ còn làm đèn lồng đỏ, nhìn còn khiến cho người ta sợ hãi.

Mà vừa lúc này, phía trên bãi đỗ xe của phố đồ cổ có một chiếc taxi dừng lại.

Một tài xế chạy vào bên trong phố đồ cổ với vẻ hoảng sợ. Nhìn thấy đám người Tần Dược đi tới thì lập tức vui mừng. “Tần đại sư, là Tần đại sư sao?”

Tần Dược nhìn thấy đối phương, ánh mắt lập tức ngưng lại.

Chẳng những hắn, mà đám người Phương Minh Húc, Tiểu Yến cũng đều nhìn về hắn.

Ánh mắt kỳ quái.

Chuyện này khiến cho tài xế càng là cảm thấy lạnh cả sống lưng, trên đỉnh đầu chảy mồ hôi đầm đìa.

“Là tôi, vị sư phụ này, không cần phải gấp.” Tần Dược đến gần.

Sau đó, hắn phất phất tay.

Sau một khắc, tài xế này chỉ cảm thấy lạnh lẽo trước đó đều biến mất không thấy.

Tài xế này không nhìn thấy.

Vừa rồi trên vai của hắn có một oan hồn đầu đầy m.á.u đang nằm sấp.

 

Còn đang hấp thu dương khí của hắn.

Cho nên một thân của hắn mới âm lãnh như vậy.

“Tần đại sư, tôi là fan cứng của anh, bình thường vẫn luôn xem trực tiếp, nếu như không xem kịp thì đều xem lại video.”

“Tôi cảm giác tôi đã gặp phải quỷ, vừa rồi xe của tôi cách chỗ này gần nhất, dự định đến cửa hàng của anh tránh một chút, không nghĩ tới anh thế mà không đi. Quá tốt rồi, Tần đại sư mau cứu tôi.”

Ngươi nhìn xem, đây chính là duyên phận.

Nếu như là lúc khác, Tần Dược đã đóng cửa hàng từ sớm.

Đến lúc đó, chỉ sợ tài xế này phải đứng ở trước cửa hàng thần toán đợi đến tám giờ sáng hôm sau Tần Dược mới đi làm.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.