(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Phương Minh Húc nghe đến đây thì lập tức mắng một tiếng.
“Gia đình này sẽ không đem con gái của mình qua minh hôn đó chứ?”
Tần Dược nhẹ nhàng gật đầu: “Ông chủ lớn cho 300.000, bọn họ liền dìm c.h.ế.t con gái rồi nói với bên ngoài rằng con gái mình không cẩn thận c.h.ế.t chìm trong lúc chơi đùa ở bên ngoài.”
“Sau đó, bọn họ bán con gái của mình cho ông chủ lớn. Ông chủ lớn rất cao hứng, còn bảo người ta mặc đồ cưới cho cô gái, bỏ vào quan tài, thổi sáo đánh trống, muốn hợp táng cùng với con trai của mình.”
“Lúc ăn đám, cô gái lên thi!”
Phương Minh Húc lập tức rùng mình một cái. Hay lắm.
Cương thi tân nương phục thù.
Tần Dược nói: “Tình huống còn lại thì tôi không rõ, nhưng mà rất hiển nhiên, oán khí của quỷ c.h.ế.t chìm quá lớn, lại mặc áo cưới màu đỏ cho nên oán khí tăng lên gấp bội, cộng với người ta c.h.ế.t rồi mà ngươi lại còn nâng quan tài thổi sáo đánh trống, chỉ sợ xác c.h.ế.t của đối phương không vùng dậy sao.”
“Trong này, đoán chừng còn có đại sư giả kia quấy phá.” Phương Minh Húc nói ra.
“Sau khi chết, nếu như không có hắn thì ông chủ kia dám làm việc này sao? Thấy thế nào đều là điềm xấu.”
“Đúng vậy!”
Phương Minh Húc cũng nói.
Tư liệu mà Tần Dược biết cũng chỉ có chút này, cho nên cũng không nhiều lời.
Phương Minh Húc cũng không dám nghe, thật sự là lái xe vào buổi tối như này thôi, hắn đã rất khó chịu rồi.
Ví dụ như tại ngã tư đường vừa rồi, rõ ràng phía trước là đèn xanh, lại có một bà lão đang chậm rãi qua đường.
Đứng cách phía trước xe của hắn chỉ một cm.
Phương Minh Húc ấn còi như nào, bà ta đều không đi.
Cho đến khi Tần Dược đang nhắm dưỡng thần mở mắt, lãnh đạm phun ra một chữ.
“Cút!”
Trong chốc lát, bà lão chậm rì rì này liền hóa thành tàn ảnh, biến mất không thấy gì nữa.
Phương Minh Húc lúc này mới phản ứng được. “Fuck, lại là mấy thứ bẩn thỉu.”
Vào buổi tối, loại vật này có thể ngưng tụ thành thân thể thực, nhìn qua thì không khác người thường là bao, điểm khác biệt duy nhất chính là không có bóng.
Nhưng mà trên xe Phương Minh Húc cũng không nhìn thấy cái bóng gì cả.
Kết quả còn thật sự bị đối phương hù dọa.
Nếu như mà là người có lòng tốt, xuống xe đỡ bà lão băng qua đường, trên cơ bản thì sẽ có đi không trở lại.
Phương Minh Húc tiếp tục lái xe.
Tần Dược lấy ra một cái phỉ thúy, khắc họa một cái Lôi Phù, Ích Tà Phù, May Mắn Phù, sau đó treo ở trên kính chiếu hậu của xe.
Lần này, Phương Minh Húc rõ ràng cảm nhận được chiếc xe bị một tầng năng lượng vây quanh, hắn lái xe càng thêm thông thuận, còn không thấy cả đèn đỏ.
Không chỉ như thế, buổi tối mà có tà ma tới gần thì lôi quang sẽ lóe lên.
Có thể nghe thấy một tiếng kêu thảm.
“Chú ý an toàn, biết tại sao người lại nhường đường cho quỷ không?” Tần Dược nói.
“Sợ đụng phải quỷ?”
“Không phải, là bởi vì lúc buổi tối, quỷ không khác con người là bao, anh cho rằng là quỷ nên đụng vào, nhưng nếu là người thì phải làm sao bây giờ?”
Nghe nói như vậy, lông tơ của Phương Minh Húc lập tức dựng đứng
Vừa rồi hắn còn đang suy nghĩ, nếu như còn gặp phải tình huống giống như bà lão hồi nãy thì hắn sẽ đụng thẳng vào, để cho lão quỷ kia nếm thử tư vị của sấm chớp rền vang.
Nhưng mà hiện tại, hắn chỉ cảm thấy sau lưng phát lạnh.
Hiện tại tu vi của hắn còn thấp, chỉ biết một bộ quyền pháp thô thiển, năng lực quỷ nhãn hay là m Dương Nhãn cũng không phải là của hắn.
Nếu như thật sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì đừng nhắc đến chuyện tu hành nữa.
Cho nên hắn lập tức lấy lại thái độ đoan chính, vững vàng lái xe.
May mà sau đó, đều không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Hai giờ sau, qua đường cao tốc, lại thông qua đường dẫn, lúc này mới tới thị trấn.
Đạo trưởng Vương Nhiên Chi đang đứng chờ ở ngoài cửa quán trọ.
Chẳng những có hắn mà còn có đồ đệ của hắn, nhưng mà đã bốn mươi tuổi, béo phì khỏe mạnh, dáng vẻ như một ông chủ lớn, trên cổ tay còn đeo Green Water Ghost.
“Tần đạo hữu, vất vả rồi!”
“Đây là đại đồ đệ của tôi, Trần Ngộ Đạo.” Người đại đồ đệ này cười ha hả ôm quyền. “Chào Tần đại sư!”
“Xin chào!”
Tần Dược gật gật đầu.
Sau đó cũng giới thiệu một chút về người của mình. Tiểu Yến mới bước xuống từ trên xe.
Trong nháy mắt, lông tơ của Vương Nhiên Chi liền dựng lên.
Ra khỏi trường học, Tiểu Yến đều không mang theo Liễm Tức Phù, hai con búp bê cũng đều đi theo nhóc.
Đặc biệt là lúc tham gia loại hoạt động này, búp bê lại càng thêm tự do, thậm chí đều không cần Tiểu Yến ôm.
Cảnh tượng này thật đúng là quỷ dị.
Cô bé đi xuống, hai con búp bê đi theo bên người. Nghĩ cũng biết, đây là cái gì.
“Đây là đồ đệ của tôi, Tiểu Yến.”
Nhìn thấy Vương Nhiên Chi nhìn mình, Tiểu Yến nháy nháy mắt, sau đó ôm quyền.
“Chào Vương đại sư.” Đây là quy tắc.
Những thứ này đều được Tần Dược dạy bảo một cách vô tri vô giác.
Chỉ là Vương Nhiên Chi không dám thất lễ, vội vàng cũng ôm quyền.
“Chào tiểu đạo hữu!”
Trong lòng của hắn đang là sóng to gió lớn.
Hai mắt của cô bé này có màu sắc khác nhau, nội hàm linh khí nồng nặc, búp bê trong tay là hai đại lệ quỷ, khí tức khủng bố, cảm giác hơi động đậy một chút thôi là có thể lấy mạng của mình.
Thực lực như này đúng là quá mạnh.
Mà sau khi Tiểu Yến xuống xe, Tiểu Tử cũng đi xuống theo.
Dưới ánh trăng, Tiểu Tử dường như tản ra huỳnh quang.
Hơn nữa, trên người của cô bé cũng không có hơi thở của con người.
Nhưng mà cũng không phải là lệ quỷ.
“Chào Vương đại sư, tôi là người theo hầu của ông chủ.” Tiểu Tử cũng ôm quyền một chút.
“Xin chào!”
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");