(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Cả nhà này vẫn còn muốn tìm tài xế gây phiền phức.
Nhưng mà cảnh sát giao thông đã chứng minh, là toàn bộ trách nhiệm đều thuộc về Khang Giai Long.
Xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo, tài xế xe tải còn có thể cho một số tiền bồi thường.
Nhưng mà tài xế xe tải không phải là dân bản địa, cộng với tài xế cũng không phải là lương thiện nên đã trực tiếp phủi m.ô.n.g rời đi, một phân tiền cũng không cho.
Buổi tối, Khang Giai Long tỉnh lại, đầu đau như muốn nứt ra.
Tuy không trở thành người thực vật.
Nhưng mà theo kiểm tra, bọn họ phát hiện trung khu thần kinh của Khang Giai Long bị hư hao, phía dưới cổ đều không có cảm giác.
Cho dù có thể còn sống sót.
Thì sau này cũng chỉ có thể tê liệt nằm ở trên giường. Sống không bằng chết.
Vương Nghị liền vội vàng hỏi: “Khang Giai Long, nửa tháng trước, cậu có lấy trộm một cái chuyển phát nhanh, đồ vật bên trong đâu rồi?”
Khang Giai Long lúc này đầu đang đau như muốn nứt ra, cộng với việc sau khi kiểm tra lại càng sụp đổ, làm sao có thể trả lời những thứ này.
“Không biết, đừng hỏi tôi, tôi không có cầm!”
“Cậu không cầm, cậu mẹ nó không có cầm thì cậu sẽ nằm ở chỗ này sao?”
Vương Nghị vừa rồi đã điều tra người giao hàng và người nhận hàng.
Tuy Tần Dược không phải quá có tiếng, có lẽ rất nhiều người trong hiện thực không biết hắn.
Thế nhưng mà, chỉ cần điều tra một chút, tin tức trên internet rất là kinh dị.
Cộng với người gửi cũng viết là thần toán Tần sư. Vương Nghị cũng không dám không tin tà.
“Cậu mẹ nó hôm nay không nói, đừng trách tôi rút ống trên người cậu ra. Tôi mẹ nó nói được làm được.”
Vương Nghị rống giận.
Khang Giai Long nhìn thấy hắn kích động như vậy, cuối cùng vẫn mở miệng.
Đồ vật đã sớm bị hắn bán lấy tiền.
Cũng không đáng bao nhiêu tiền, đổi được 500. Chuyện này khiến cho mắt Vương Nghị tối sầm lại.
Muốn lấy được đồ trở về trong vòng nửa tháng đã là chuyện không thể nào.
Giày vò tại bệnh viện một buổi tối.
Vương Nghị lúc này mới đi ra khỏi bệnh viện.
Mà vừa lúc này, hắn chỉ cảm thấy trên đỉnh đầu truyền đến tiếng gió gào thét.
Sau đó bịch một tiếng.
Một người đập xuống đầu hắn. “A!!! Nhảy lầu! ! !”
“Có người bị đụng trúng!” “Bác sĩ, y tá!”
Giữa tiếng kêu gào thê thảm, Vương Nghị cũng bị đẩy vào phòng phẫu thuật.
Cuối cùng, được chẩn đoán là xương sống bị vỡ nát, chi dưới tê liệt.
…
Ngày thứ hai.
Tần Dược lại phát phúc lợi cho fan ruột của mình.
Hắn đã biết, đồ không thể tìm về được!
Hắn thuận tiện đăng một tin mới trên Weibo.
“Chuyện ác nhân gian, mạnh mẽ bắt lấy cưỡng cầu, dễ cướp dễ đoạt, cướp đoạt chi giàu, đều không thể.”
Dùng phương thức cưỡng bách để lấy được tài vật, hoặc là cưỡng cầu ép người khác cung cấp.
Thích xâm chiếm, cướp đoạt tài sản của người khác để mà làm giàu.
Đều là chuyện ác. Đều không thể làm.
Có lẽ có người sẽ cho rằng, người đàn ông bạo lực gia đình bị đoạt 89 tính toán, đều không thê thảm như vậy.
Khang Giai Long này chỉ là trộm vặt móc túi, bây giờ lại liệt ở trên giường?
Có công bình hay không? Vẫn là câu nói kia.
Thiên địa bất nhân, coi vạn vật như loài chó rơm.
Con người chẳng qua chỉ là cống phẩm bên trong thiên địa mà thôi.
Phạm sai lầm, tước đoạt tuổi thọ, chẳng qua cũng chỉ là hấp thu cống phẩm này mà thôi.
Cho dù sai lầm mà ngươi phạm là cực kỳ nhỏ. Tiểu ác tính toán đều là 100 ngày.
Phạm vào bao nhiêu tiểu ác. Thì thanh toán bấy nhiêu.
Không có gì chênh lệch.
Ít nhất thì tại chỗ của Tần Dược là không khác biệt.
Đương nhiên, hắn không có khả năng điều khiển Thiên Đạo, tính toán tất cả mọi người một lần.
Vậy sẽ quá mệt mỏi.
Tất cả đều tùy duyên mà thôi.
“Hôm nay có khách quý muốn đến cửa!” Tần Dược tự lẩm bẩm, đã có dự cảm.
Nhưng mà, người thứ nhất tiến đến cũng là người quen. Ngụy Bân và Phạm Dương.
Không chỉ như thế.
Bọn họ còn mang theo một người. Cố Nam.
“Vị này là đồng nghiệp từ cục đặc dị chúng tôi, chuyên môn phụ trách công việc hậu kỳ, Cố Nam!”
“Xin chào, Cố tiên sinh!”
“Xin chào, Tần đại sư, nghe đại danh đã lâu.” Cố Nam bắt tay với Tần Dược.
Lần này, Ngụy Bân và Phạm Dương lấy ra đồ mà cục đặc dị dùng để trao đổi.
Hơn nữa, đều là hạt giống.
“Hạt giống này dựa theo ghi chép chính là hạt giống Băng Cơ Quả, đương nhiên, căn cứ theo nghiên cứu của chúng tôi thì Băng Cơ Quả này rất có thể là một quả vải biến dị.”
Hạt giống này đúng là rất kỳ dị, có màu trắng.
Giống như là đủ loại, sinh mệnh đều vô cùng mạnh mẽ, có linh khí hộ thể.
Tuy không có cách nào gieo xuống.
Nhưng mà nếu như bảo tồn được thì có thể giữ thật lâu, cũng sẽ không mất đi sức sống.
Tần Dược gật đầu, hỏi, “Lần này các người muốn đổi cái gì?”
Ngụy Bân và Phạm Dương liếc nhau, sau đó lại thận trọng nhìn về phía Tần Dược.
“Tần đại sư, nghe nói bây giờ trong tay của anh có Xích Linh Chi, có thể đổi cái này không?”
“Đương nhiên!”
Tần Dược cũng chẳng suy nghĩ gì về việc Ngụy Bân sẽ biết tin tức này.
Cái nhóm buôn bán tư nhân kia vốn là Ngụy Bân kéo hắn vào.
Lúc đó tại hội trường, hẳn là có người của cục đặc dị.
Đối phương cũng biết tin tức Tần Dược có Xích Linh Chi. Hơn nữa, thứ này thật sự là đồ tốt.
Là linh dược có thể ổn định linh hồn.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");