(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); “Được rồi, còn có chuyện gì khác không?” Tần Dược hỏi
Phương Minh Húc liền tỏ vẻ chần chừ Tuy nhiên sau đó hắn vẫn hỏi rõ sự tình
“Đại sư, hôm nay lúc tôi đến trường, nhìn thấy một người có hai con tiểu quỷ ở trên vai, nó lớn cỡ bàn tay, màu đỏ, hơn nữa còn có một sợi dây tím đen kết nối với vùng bụng của cô gái đó.”
“Cái đó, có phải là quỷ anh hình thành do nạo phá thai không!”
Phương Minh Húc vừa dứt lời
Các thành viên trong thần bí hội lập tức sôi nổi lên Cái đề tài phá thai này quả thật rất nhạy cảm.
Các cậu trai bình thường sẽ không để ý con gái từng có bao nhiêu bạn trai.
Nhưng nếu như cô gái này phá thai. Cho dù là ai cũng đều sẽ vô cùng để ý. Lấy một ví dụ không được thích đáng.
Giống như một ngôi nhà, cho dù qua bao đời chủ cũng không ai để ý.
Nhưng nếu ngôi nhà có người chết. Bạn có để ý không?
Càng huống hồ nam nữ phóng khoáng, người Trung Quốc vốn cũng không phải quốc gia cởi mở gì.
Toàn bộ Thần bí hội lập tức nổi m.á.u hóng drama, nháo nhào hết cả lên.
“Đm, cậu nhìn thấy ai vậy?”
“Không phải là học sinh trường ta đấy chứ?” “Cái này có thể nhìn ra được sao?”
“Lẽ nào là thành viên trong hội chúng ta?” Hơn mười người ở đây, chỉ có ba nữ sinh
Trong đó Thang Tiếu Tiếu từng có nhiều bạn trai nhất
Thang Tiếu Tiếu lập tức lớn tiếng phản bác: “Mọi người đừng có nhìn tôi, chắc chắn không phải tôi đâu!”
“Cũng không phải tôi!” “Không phải, tôi không phải !”
Hai nữ sinh khác cũng vội vàng lắc đầu
Chỉ là bọn họ không hề để ý rằng, trong đó có một nữ sinh biểu cảm vô cùng mất tự nhiên.
Thang Tiếu Tiếu nói: “Đáng sợ như vậy à? Nếu như phá thai, quỷ anh sẽ luôn đi theo người con gái đó sao?”
Tần Dược nói: “Cái cậu ở phía trước nói rất đúng, nhưng mà thứ này nên gọi là quỷ thai! Được sinh ra thì là trẻ sơ sinh, không được sinh ra, oán linh bị tiêu diệt một cách ác ý, chính là quỷ thai.”
“Tuy nhiên trong trường hợp bình thường, quỷ thai sẽ không xuất hiện.”
“Nếu như một người phụ nữ mang thai, nhưng mà đứa bé tới không đúng lúc, nên không thể không phá thai, đối với đứa bé là cảm giác áy náy.”
“Thậm chí ở thời cổ đại, sẽ chọn lựa an táng, đốt vàng mã, siêu độ v.v”
“Hoá giải linh hồn oán niệm”
“Nhưng nếu người mẹ đối với sự xuất hiện của cái thai sinh ra cảm giác căm ghét, thậm chí là oán hận, tự nhiên sẽ ảnh hưởng đến thai nhi, từ đó sinh ra oán niệm, cũng chính là trường hợp mà cậu nói đến”
“Đương nhiên, nếu người mẹ bị hại, khi phá thai cũng sẽ không biến thành quỷ thai.”
Điểm thứ ba này Tần Dược nói vô cùng nhẹ nhàng, chính là cô gái mang thai sau khi bị cưỡng bức, khi phá thai sẽ không sinh ra quỷ thai.
Có nhân có quả, hợp tình hợp lý Tần Dược vừa nói xong câu nói này.
Cô gái với biểu cảm không tự nhiên kia, lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Quả thật cô đã đánh mất một sinh mệnh bé nhỏ, có điều không phải cô chủ động phá thai.
Cô gái này là sinh viên năm ba, là thanh mai trúc mã với bạn trai, thậm chí nhà đều ở cùng một tiểu khu, học cấp ba cùng nhau, thi cùng trường đại học.
Bọn họ vẫn luôn thuê nhà ở bên ngoài, ba tháng trước không cẩn thận mang thai, hơn nữa hai người vừa hay cũng đến tuổi, thế là đi lãnh giấy chứng nhận kết hôn.
Nghĩ rằng, vừa học đại học, vừa kết hôn, vừa sinh con, cái tốc độ này thật là nhanh mà!
Không ngờ rằng, sức khoẻ cô ấy không tốt, có dấu hiệu sinh non, kết quả đứa bé bị sảy rồi!
Cô đối với đứa bé vô cùng áy náy
Đương nhiên không hi vọng đứa bé biến thành quỷ thai.
Hơn nữa, Phương Minh Húc nói có đến hai quỷ thai, đương nhiên không phải nói cô rồi!
Nhưng mà trong lòng cô vẫn rất khó chịu. Đương nhiên không chỉ mình cô khó chịu. Phương Minh Húc so với cô càng khó chịu hơn.
Vốn dĩ Phương Minh Húc còn có chút cảm giác may mắn
Nghĩ rằng liệu Tưởng Nghệ Tư đã làm Kumanthong rồi hay không.
Cuối cùng, vẫn là phá thai!
Nữ thần mà trước đây bản thân thích, ngoài miệng thì nói không muốn yêu đương, trên thực tế lại không hề giữ thân trong sạch.
Không biết bị con gì ăn mất não Còn phá tới hai lần.
Chuyện như thế này, quả thật quá đả kích cậu ta rồi. “Vậy tôi biết rồi!”
“Ừm, còn chuyện gì khác không?” “Hết rồi hết rồi”
“Có việc lại gọi tôi nhé!” Tần Dược tắt video call
Nghĩ đến ánh mắt như nhà có tang kia của Phương Minh Húc
Không nhịn được sờ sờ cái cằm
“Đây không phải là đụng phải bạn gái cũ đấy chứ?”
Tần Dược biết Phương Minh Húc không có bạn gái.
Khiến cậu ta để ý như vậy, chắc chắn là cô gái có quan hệ với cậu ta.
Nếu không ủ rũ như vậy làm gì?
Hơn nữa cũng không phải cậu ta phá thai
Cảm thấy không cẩn thận, biết tội nghiệp cho quá khứ bi thảm của đứa bé.
Tần Dược cười trên nỗi đau của người khác. Tuy nhiên đây chỉ là khúc nhạc dạo thôi.
Tần Dược còn bận rộn việc khác.
Hôm nay thu thập được không ít ngọc thạch.
Tần Dược muốn đem ngọc thạch cắt thành ngọc bài, đợi sau này chế thành ngọc phù.
Vẫn còn một ít nguyên liệu, dùng làm ngọc trụ bố trí trận pháp.
Có điều sau khi cắt ra số lượng vẫn còn rất lớn. Cầm cũng không tiện tay.
Tần Dược nghĩ một lát, lấy một cái ngọc bài ra, lại lấy thêm chu sa và bút lông.
Vẽ phù chú ngay tại chỗ. Cái phù này.
Cao hơn một bậc so với Hồi Xuân phù và Lôi Kích phù. Có chút tương tự với việc luyện khí.
“Phù Trữ Vật!”
Chính là cái gọi là không gian trong truyền thuyết!
Dùng linh khí đem Vũ đạo trong trời đất lưu trữ bên trong ngọc bài.
Nếu có thể đặt Vũ đạo, Trụ đạo ở cùng một chỗ Thì có thể mở ra động phủ!
Vũ đạo chỉ có thể lưu trữ những thứ không có sinh mệnh
Nói đơn giản thì bây giờ Tần Dược muốn làm một cái nhẫn không gian.
Chỉ là hình dáng không phải chiếc nhẫn.
Bút lông nhúng chu sa, hắn nhanh chóng vẽ ra trận pháp trên ngọc bài
Khối ngọc này do viên pha lê và Đế vương lục hợp thành, có thể thu nạp càng nhiều linh khí hơn.
Mặc dù phù Trữ Vật rất hiếm có, nhưng với thực lực trúc cơ trung kỳ của Tần Dược, ở thời đại thượng cổ, hoàn toàn có thể hoàn thành việc chế tác.
Nét bút cuối cùng viết xuống, uyển chuyển như du long. Tầm ngọc bài này là một kiệt tác!
Hoàn thành!
Tần Dược mỉm cười, sau đó trích m.á.u nhận chủ
Thần niệm của hắn đi vào trong ngọc bài, lập tức nhìn thấy bên trong có một không gian tầm bốn mét vuông.
Cái này cũng không nhỏ lắm.
Một vài khối nguyên thạch cỡ đại cũng có thể trực tiếp để vào bên trong.
Hơn nữa ngọc phù này người khác không mở ra được. Cho nên là bảo vật truyền thừa chân chính
Tần Dược đem những ngọc phù đã cắt cùng ít nguyên liệu vụn để hết vào bên trong, sau đó vứt hết những cái như vỏ, da đi.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");