Livestream Đoán Mệnh Cho Người Hữu Duyên

Chương 136




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); “Má ơi a a a a!”

Đoàn Diệu Quân la hét thảm thiết, thậm chí giọng điệu cũng thay đổi, cũng chẳng biết đang hét cái gì.

Nhưng cậu ta ngồi bệt xuống đất, quần ướt nhẹp một cách nhanh chóng.

Sở Tịnh mặc chiếc váy đỏ, hoàn toàn không khác gì thời điểm tử vong.

Vì uống thuốc trừ sâu dẫn đến tử vong nên thứ bị tổn thương là bộ phận bên trong.

Nom cô gái này cũng không dữ tợn cho lắm.

Chỉ có điều, cô ta lại nắm giữ thứ năng lực thần kỳ. Hỏa diễm.

Phía mép váy của cô ta dần hiện lên nhiều ánh lửa. Cô ta giơ tay, nhắm thẳng về phía Đoàn Diệu Quân, như thể muốn thiêu sống cậu ta.

Song chỉ một giây sau, Tần Dược đã rút ra vũ khí của mình ở bên hông, thanh Mặc Thúy Ngọc Kiếm đen tuyền.

“Đi!”

Thanh Mặc Thúy Ngọc Kiếm đột nhiên dài ra, kim tuyến kéo dài, hình thành ngọc bài của Mặc Thúy Ngọc Kiếm, chúng nổi bồng bềnh giữa không trung rồi vờn quanh linh hồn Sở Tịnh một cách nhanh chóng.

Thứ kim tuyến ấy thế mà lại tỏa ra ánh kim quang ngay giữa trời đêm mịt mùng.

 

Sở Tịnh trở nên sợ hãi ngay lập tức, hỏa diễm cũng dần nhạt đi.

Bên trong phòng livestream.

Hết thảy cư dân mạng xem đến đây đều gửi một hàng 666. “Tần đại sư trâu bò quá.”

“Này là vòng lắc eo hả?”

“Trói rồi, trói trên người nữ quỷ ngay tức thì luôn?” “Nữ quỷ này cũng trẻ ghê.”

“Vốn dĩ cô gái này mới 18 tuổi, bị tên súc sinh Thụy gì gì hại c.h.ế.t đấy.”

“Còn trẻ như vậy, tiếc thật!”

Mà ngay lúc này, mấy vị phụ huynh ở bên kia lại vui mừng hơn mấy phần.

“Tốt quá rồi, cuối cùng cũng bắt được!” “Đại sư, mau g.i.ế.c cô ta đi.”

“Đúng vậy, cô ta g.i.ế.c nhiều người như vậy, đáng bị hồn phi phách tán.”

“Phật Tổ phù hộ, cuối cùng con trai tôi cũng được an toàn rồi!”

Tần Dược hoàn toàn không đếm xỉa đến đám người kia, mà chỉ nhìn Sở Tịnh.

“Cô đã g.i.ế.c kẻ cầm đầu, buông xuống oán niệm, cũng nên đi đầu thai được rồi, hà cớ gì phải chấp nhất.”

Sở Tịnh nổi giận gầm lên một tiếng.

Khuôn mặt cô ta vặn vẹo, gân xanh nổi lên, hỏa diễm dưới chân bùng lên một cách chóng mặt.

 

Nhưng kỳ lạ là những ngọn lửa này đều không thể phát tán ra ngoài, mà đều bị vòng kim sắc của Mặc Thúy Ngọc Kiếm trói lại.

Lúc này, Tiểu Yến bước tới.

Tiểu Yến không những có mắt m Dương, mà còn có khả năng câu thông với ma quỷ.

“Sư phụ, cô ấy nói nếu muốn buông oán niệm thì phải trừng phạt những người đã làm hại cô ấy.”

Tiểu Yến chỉ về phía Đoạn Diệu Quân. “Hắn ta lừa gạt người, còn sờ soạng cô ấy.” Tần Dược nhìn Đoàn Diệu Quân.

Mà lúc này, Đoàn Diệu Quân quỳ rạp trên mặt đất.

“Sở Tịnh, xin lỗi cô, Sở Tịnh, lúc đó là tôi bị ma quỷ che mờ mắt. Tôi sai rồi, tôi biết sai rồi, tôi không dám nữa.”

Tần Dược cười lạnh.

“Còn không dám nữa? Người cũng c.h.ế.t rồi, giờ mới hối hận?”

Tần Dược trực tiếp vung tay, một đạo linh khí theo đó bay ra.

 

Trong nháy mắt, cổ tay của Đoàn Diệu Quân đứt lìa.

Song điều lạ lùng chính là trên cổ tay lại không phun ra m.á.u tươi.

“A a a a!”

Đoàn Diệu Quân hét lên thảm thiết.

Nỗi đau bị cắt đứt cổ tay, phải gọi là tê tâm liệt phế. “Mấy người các cậu cũng quỳ xuống cho tôi!”

 

Tần Dược nhìn về phía bảy người còn lại.

Bảy nam sinh kia cũng quỳ rạp xuống, sau khi nhìn thấy tình trạng thê thảm của Đoàn Diệu Quân, sắc mặt đều trở nên trắng bệch.

Mà lúc này, tâm trạng của Sở Tịnh lại tốt hơn nhiều, thậm chí còn cười ha hả.

Sau đó, cô ta chỉ về phía nam sinh thứ hai. Tiểu Yến nói: “Người này, đè tay trái của tôi.” Tần Dược lại vung tay một lần nữa.

Cánh tay của cậu ta bị c.h.é.m đứt ngay lập tức! “A a a a!”

Chàng trai này rên rỉ không ngừng. “Tay của tôi, tay của tôi!”

Những vị phụ huynh ở phía xa nhất thời không chịu làm nữa!

“Cậu làm cái gì thế hả? Tay của con trai tôi!”

“Đại sư chó má gì chứ, xe cứu thương, mau gọi xe cứu thương!”

“Con ơi, con ơi.”

Vẻ mặt người đàn ông này đỏ bừng lên, nom chẳng khác gì trâu đực nổi điên.

Tần Dược bất thình lình vung tay, tát thẳng vào mặt ông ta một phát đau điếng.

Người đàn ông kia ngã lăn ra đất ngay lập tức, rơi vào hôn mê.

“Con không có giáo dục, tội của cha.”

 

“Ông không dạy được con mình thì tự nhiên có người dạy dỗ hộ.”

“Con trai ông là con, chẳng lẽ con gái người khác thì không phải chắc?”

“Lôi ông ta xuống cho tôi, cách xa nơi này một chút!”

Tần Dược nói xong nhưng không ai dám nhúc nhích, mấy vị cảnh sát kia cũng cực kỳ do dự, lúc này bọn họ đều có cùng một suy nghĩ, có nên ngăn cản Tần Dược hay không!

Song bọn họ không hành động, không có nghĩa là không có ai không hành động.

Tiểu Tử tiến lên phía trước, trực tiếp túm lấy cổ áo người đàn ông kia, kéo thẳng lên.

Ông ta chỉ cảm thấy cổ mình bị ghìm chặt, sắc mặt lại dần đỏ lên, thậm chí còn chuyển sang màu tím.

Chỉ có điều Tiểu Tử cũng chẳng tốn quá nhiều thời gian đã ném được ông ta ra ngoài.

Lần này, mấy vị phụ huynh đều tức giận mà không dám hé răng nửa lời.

Tần Dược nhìn về phía Sở Tịnh. “Cô tiếp tục đi.”

Sở Tịnh chỉ tay về phía nam sinh thứ hai một cách nhanh chóng.

“Tay phải.” Tiểu Yến lên tiếng.

“Sở Tịnh, tôi sai rồi, tôi biết sai rồi thật mà. Đừng g.i.ế.c tôi, đừng g.i.ế.c tôi!” Tên này đột nhiên quỳ ập xuống, dập đầu ầm ầm với linh hồn của Sở Tịnh.

Tần Dược không nói hai lời, lại tiếp tục c.h.é.m đứt cánh tay của cậu ta.

 

Sau đó, Sở Tịnh chỉ về phía người kế tiếp.

“Hắn ta cũng động thủ, còn l.i.ế.m tôi!” Tiểu Yến tiếp tục mở miệng.

Bất quá lúc này, mấy vị phụ huynh đều nhìn Tiểu Yến bằng ánh mắt hoảng sợ.

Dù sao mỗi lời cô bé nói ra cũng là của Sở Tịnh.

Thậm chí chính là phán quyết dành cho những chàng trai này.

“Đừng mà, đừng g.i.ế.c tôi, đừng mà.”

“Chỉ là trừng phạt nhỏ thôi mà, sợ cái gì?”

Tần Dược cười lạnh, sau đó trực tiếp đánh gãy cánh tay của đối phương. Thậm chí miệng cậu ta còn không ngừng mở rộng, lộ ra đầu lưỡi.

“Xoẹt xoẹt!”

Một đầu lưỡi bị cắt đứt, rơi trên mặt đất. Cái này khiến cậu ta nằm quằn quại liên tục. Sở Tịnh lại chỉ về phía ba người còn lại.

“Bọn họ đều khoanh tay đứng nhìn, chỉ khoanh tay đứng nhìn!”

“Vậy thì móc mắt đi!”

Tần Dược vừa ra tay, đôi mắt của ba người này trợn trừng ngay tức khắc.

Mắt của bọn họ biến thành một hố đen sì, trông dọa người vô cùng.

Tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp căn biệt thự.

Mà bên trong phòng livestream, khu bình luận hệt như thủy triều.

 

“Bảo vệ khu bình luận!!!!”

“Ôi mẹ nó, tàn nhẫn quá đi! Sao Tần đại sư ra tay ác thế, xem ra cái này là muốn cho mấy người kia tàn phế luôn mà!”

“Quá m.á.u me quá bạo lực!”

“Cái này cũng phát ra được á? Đừng nói Tần đại sư bị cấm livestream luôn nha!”

Lúc này, Lưu Tiêm Tiêm cũng đang ở trong phòng livestream, vốn dĩ cô ta vẫn ráng chống đỡ để điều khiển khu bình luận, nào ngờ lại có thể tận mắt chứng kiến một màn kích thích như vậy.

Quả thực khiến cô ta sụp đổ.

Mà ở hiện trường, oán niệm trên người Sở Tịnh cũng dần phát tiết ra ngoài, lộ ra dáng vẻ không mấy dữ tợn của mình.

Bất quá, vẫn còn một chàng trai ở hiện trường.

Lúc này cậu ta cúi gằm mặt, bàn tay siết chặt thành quyền. Cậu ta không dám đối mặt với Sở Tịnh.

Mà lúc này, Tiểu Yến cũng lên tiếng. “Quan Nguyên Hải, tôi đã từng thích cậu!” Thân thể cậu ta nhất thời run lên bần bật!

 

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.