(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Đương nhiên, cô bé có cơ thể Huyền m, loại quỷ khí này sẽ trở thành một loại năng lượng cho cô bé.
Cho nên mẹ Tiểu Yến muốn hại c.h.ế.t cô bé, không cho cô bé ăn cơm.
Bà ta không biết, sau khi Tiểu Yến hấp thu năng lượng này, vẫn có thể duy trì được sự sống.
Nhờ thế, cô bé nhịn ăn lâu như vậy mà vẫn không sao.
Đương nhiên, nếu cô bé cứ tiếp tục như vậy thì sau này sẽ xảy ra vấn đề.
Bây giờ, tai họa ngầm này đã được loại bỏ.
Sau đó, Tần Dược lại cho Tiểu Yến nhỏ m.á.u nhận chủ Bình An Phù, Kiện Khí Phù, Khai Trí Phù và truyền thụ hai bộ bí pháp.
Hai bộ bí pháp này được trực tiếp rót vào trong đầu Tiểu Yến.
Một cái là Khống Quỷ Thuật.
Một cái là Nguyệt Huyền Công, là công pháp truyền thừa do Tần Dược lấy được trong Đạo Thiên Môn.
Chẳng qua căn cứ theo truyền thừa, nghe nói tu luyện những công pháp này tới Đại La Kim Tiên cũng không có vấn đề gì, sau khi học xong những công pháp này mới có thể sử dụng Đạo Thiên Bí Điển, ngăn cản Thiên đạo phản phệ.
Kết quả Thiên đạo tiêu tan, Thiên cơ rối loạn làm cho con người gần như không có khả năng tu luyện những công pháp này nữa.
Cũng chỉ có Tiểu Yến mới có thể làm được.
Do hắn truyền thụ quá nhiều kiến thức, Tiểu Yến trực tiếp ngủ luôn.
Tần Dược đưa cô bé vào gian phòng đã thu xếp, đắp chăn cho cô bé, đặt hai con rối ở hai bên rồi mới rời đi.
Một đêm không mộng mị.
Ngày hôm sau, lúc Tần Dược thức dậy thì Tiểu Tử đã chuẩn bị xong bữa sáng, đồng thời Tiểu Yến cũng rửa mặt, thay quần áo mới.
Hôm nay là ngày đầu tiên sau kỳ nghỉ cuối tuần. Phần lớn mọi người đều đi làm.
Phố đồ cổ chắc hẳn không náo nhiệt như vậy nữa. Đồng thời, cũng đến lúc Tần Dược phải livestream rồi.
Quả nhiên, khi Tần Dược đến cửa hàng, bên ngoài vẫn vắng vẻ.
Dù sao bây giờ còn sớm, mới tám giờ thôi.
Tần Dược đi vào từ cửa sau, mở cửa hàng và bật máy tính lên.
Hắn dẫn theo cả Tiểu Tử và Tiểu Yến đến cửa hàng. Tiểu Tử giúp đun nước, pha trà.
Tiểu Yến cầm Chu Dịch, Tử Vi Đấu Số xem.
Bởi vì Tần Dược truyền thụ hai công pháp giống như xối nước xuống đầu, cô bé đã vô tình học được rất nhiều chữ và giải thích.
Chỗ nào không biết, cô bé có thể hỏi Tiểu Tử. Mà vào lúc cửa hàng mở ra
Một người thanh niên ngồi trên chiếc Mercedes G nhất thời kích động kêu lên.
“Sư phụ, cửa hàng mở cửa rồi.”
“Thì chờ thêm một lát! Vội cái gì chứ!” “Sư phụ, Tần Dược mở livestream đấy!” “Được, đi thôi!”
“Vâng, sư phụ.”
Người thanh niên xuống xe, vòng qua xe để mở cửa cho ông già kia.
Một cái gậy chống được đưa ra khỏi xe trước. Người này chính là Liễu Chấn, Liễu ngũ gia. “Đi thôi!”
Liễu Chấn bước tới, đại đồ đệ và nhị đồ đệ của ông ta cũng đi theo sau.
Không chỉ vậy, trên những chiếc xe phía sau cũng có mấy người bước xuống.
Đó là những đồ đệ còn lại và cả đệ tử ký danh mà ông ta đã thu nhận.
Tất cả có khoảng mười lăm người.
Mà những người này đều mặc trường quái, bước đi hùng hổ, ai không biết còn tưởng bọn họ đang quay phim đấy.
Sau khi bọn họ đến, tất cả người bán và khách hàng trên phố đồ cổ đều nhìn về phía bọn họ.
Trong cửa hàng, Tần Dược vừa bật livestream, lập tức có vô số người tiến vào.
“Chờ lát nữa, chúng ta sẽ bắt đầu bốc thăm người có duyên!”
Khung bình luận cũng bắt đầu trêu chọc nhau. “Cho mời người bị hại.”
“Tôi mua phù ở chỗ Tần đại sư xong, thắt lưng đỡ đau, chân hết mỏi, cảm thấy đi bộ cũng có sức hơn.”
“Ông anh kiềm chế đi, đừng vắt kiệt sức lực!”
“Không thể không nói, phù của Tần đại sư dùng tốt thật, một Hỏa Tiễn đi lên.”
“Tần đại sư, tin mừng của cánh đàn ông.”
“Phụt, các người cứ nói tiếp, Tần đại sư sẽ biến thành bác sĩ nam khoa đấy.”
Trong lúc phía trên khung bình luận còn đang trêu chọc nhau, mười lăm người đã đứng ở bên ngoài cửa hàng của Tần Dược.
Trương Văn Long - đại đồ đệ của Liễu Chấn bước tới một bước, hô to: “Đại đệ tử, đại chưởng môn đời thứ mười bốn của Chính Nhất Khí Tông tới thăm Tần đại sư.”
Giọng nói này vô cùng to và rõ ràng, đủ để truyền tới trong tai mỗi người bán hàng trong phố.
Nếu là người bình thường hô to như vậy ở trên đường phố, có lẽ sẽ thấy xấu hổ.
Chẳng qua người này thản nhiên như vậy, chắc chắn sẽ không mắc chứng khủng hoảng xã hội!
Da mặt anh ta cũng đủ dày nữa.
Mà giọng nói này cũng trực tiếp truyền đến trong tai Tần Dược.
Mọi người trong phòng livestream đều nghe được.
Trong lúc nhất thời, cả đám dấu hỏi được gửi lên trên khung bình luận.
“Tình huống gì vậy?”
“Cái gì mà Chính Nhất Khí Tông chứ? Tôi ngất, không phải là tới đập bãi chứ?”
“Tuyệt lắm, giới xem bói cũng cứng rắn vậy à? Người ta tới trực tiếp luôn?”
“Đại sư, mau cho chúng tôi xem thử rốt cuộc có chuyện gì xảy ra đi?”
Tần Dược cũng kinh ngạc. “Chính Nhất Khí Tông?”
“Mọi người chờ một lát, tôi đi hỏi thăm tình hình đã.”
Tần Dược rời khỏi chỗ ngồi, vừa đi ra cửa ngó đã thấy được tình hình trước cửa.
Hai bên nhìn nhau từ xa, cách một trận pháp, hình thành sự tương phản rõ rệt.
Nam thần và một đám người xấu tệ.
Gương mặt Tần Dược quả thật làm đám người đó chấn động.
Tần Dược đã đạt tới Trúc Cơ, nhìn qua gương mặt thoải mái dễ chịu, đẹp trai số một, cộng thêm mái tóc dài được búi lên, áo bào đạo sĩ khiêm tốn nhưng sang trọng do Tiểu Tử tự may.
Dù là một mình hắn cũng đủ ép cả đám người.
Ánh mắt hắn nhìn thẳng vào người ông già dẫn đầu. “Liễu ngũ gia?”
Hắn tất nhiên đã gặp qua Liễu Chấn.
Liễu Chấn và Trương Nhất Tông đều là đại sư có tiếng trong thành phố Hàng, chẳng qua hai người không cùng một phong cách, không cùng chí hướng khó có thể ở chung.
Nhưng Trương Nhất Tông cũng thường xuyên lừa người nên càng giống với một bác sĩ tâm lý hơn.
Rất nhiều chuyện, ông ta đa số đều khuyên can.
Nhưng Liễu Chấn thì khác, ông ta có phần bất chấp thủ đoạn.
Hôm nay ông ta tới, chắc chắn không có chuyện không lên điện Tam Bảo.
Trong đầu Tần Dược vừa nghĩ đã biết Liễu ngũ gia đến, tuyệt đối không phải là chuyện gì tốt.
“Tiểu Tần tiên sinh, đúng là chia tay ba ngày đã phải nhìn bằng con mắt khác.”
“Tôi không ngờ tiểu đồng lúc trước đi theo bên cạnh Trương sư phụ, bây giờ đã được nâng được cả đòn dông(*).”
(*) Đòn dông: Là kèo chính đỡ ở vị trí cao nhất của ngôi nhà nên được xem là vị trí cực kỳ quan trọng ảnh hưởng đến cuộc sống bình yên, hạnh phúc và tài lộc, hưng thịnh của gia đình.
“Cậu không những phá vỡ quy củ còn rất sinh động.”
“Chẳng qua cậu tuyệt đối không nên lừa gạt dân thường, bán phù lục với giá trên trời để vơ vét của cải. Cho nên tôi đặc biệt tới đây gặp cậu, hi vọng cậu lạc đường còn biết quay đầu.”
Thật hay cho trò đổ tội.
Ánh mắt Tần Dược nhìn về phía Liễu ngũ gia sáng như điện, dường như có thể nhìn ra được tâm tư của đối phương.
“Liễu ngũ gia, phù lục của tôi có tác dụng hay không, người đã dùng qua đều biết. Ngược lại, phù lục của ông có giá xuất xưởng là một xu, tới cửa hàng đào bảo bán 39 đồng 9 xu, còn bán rất chạy. Có cần tôi cũng kiện ông lừa gạt người tiêu dùng không?”
Tần Dược cười mà như không cười.
Liễu ngũ gia nghe vậy, trong lòng nhất thời hoảng hốt, không ngờ Tần Dược còn biết được cả chuyện này.
Nhưng càng là vậy, ông ta càng hận Tần Dược thấu xương.
Ngày xưa cướp tiền tài của người chẳng khác nào g.i.ế.c ba mẹ của người ta.
Tần Dược thế này, chắc chắn phải loại bỏ.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");