Linh Võ Đế Tôn

Chương 14: Niên Hội ở Thần Gia




Dịch: lilynguyen

Biên: Mựp

Sau hai ngày, thời điểm tổ chức Niên hội rốt cục cũng đến. Trong lòng tất cả mọi người trong Thần gia đều rất kích động, sau một năm, phải chăng sẽ có đệ tử có thiên phú tuyệt luân xuất hiện trong tộc, đáp án đó đến hôm nay sẽ được tiết lộ.

Mà đối với những người bề trên ở Thần gia, hôm nay đã định trước là một ngày không bình thường. Mấy tháng trước, vì Thần Thiên chết nên bọn họ muốn kéo Thần Phàm xuống khỏi vị trí tộc trưởng, hôm nay Thần Bá Thiên đã chuẩn bị đầy đủ tất cả mọi thứ, nhất định phái lấy được vị trí tộc trưởng.

- Nguyệt nhi, ngoại trừ Tuyết Lạc Hề cần phải chú ý đến, những người khác đều không thể uy hiếp đến con, nếu tên phế vật kia dám xuất hiện, hãy trực tiếp giết hắn đi, hiểu chưa?

Thần Nguyệt gật đầu, sau lưng nàng mang theo hai món vũ khí, đi hiên ngang như nam tử, là đệ tử đi ra từ Lịch luyện của Lạc Hà Môn, Thần Nguyệt rất tự tin vào bản thân mình.

Toàn bộ trên dưới Thần gia đều không kịp chờ đợi mà bắt đầu chuẩn bị, lúc này, Thần Thiên ở trong phòng duỗi người một cái, đẩy cửa phòng ra.

- Thiên nhi, Tuyết nhi, đã chuẩn bị xong chưa?

Hai tay Thần Phàm để ở sau lưng, dáng người thẳng tắp, mặc dù mái tóc đều đã bạc trắng nhưng tinh thần vẫn phấn chấn, khí thế cũng khác biệt hoàn toàn với lúc xưa, cả người toát lên vẻ uy nghiêm.

Thần Thiên và Tuyết Lạc Hề nhìn nhau một cái:

- Phụ thân, chúng con đã chuẩn bị xong rồi.

- Vậy thì tốt rồi, đi thôi!

Ba người cùng đi với nhau, đi đến vị trí Diễn Võ tràng trong Niên hội của Thần gia. Xung quanh Diễn Võ tràng đều đã kín người, tất cả mọi người trong gia tộc đều đã tập trung ở đây, thời điểm mà ba người Thần Thiên đến, tất cả ánh mắt đều tập trung về phía bọn họ

- Tên phế vật Thần Thiên.

Rất nhiều ánh mắt âm lãnh đều rơi trên người Thần Thiên, trong đó có cả Thần Ngôn đã từng bị Thần Thiên giáo huấn.

Việc Thần Ngôn bị Thần Thiên nhục nhã, hắn không nói với bất kì ai, việc đó làm sao mà hắn có thể mở miệng cho được, cho nên đến hiện tại, toàn bộ người của Thần gia đều không biết đến sự thay đổi của Thần Thiên.

Người hận nhất trong đám người này không ai khác chính là Thần Võ và Thần Phi, chính bọn họ đã tự tay giết Thần Thiên, còn ném hắn xuống vách núi, không nghĩ đến hắn lại có thể sống sót mà trở về!

- Đã đến hết rồi, vậy hãy bắt đầu Niên hội đi.

Thần Bá Thiên nhìn thấy Thần Phàm xuất hiện, liền đứng lên tuyên bố, dường như hắn mới chính là chủ nhân của Thần gia.

Nghe Thần Bá Thiên nói, bước chân của Thần Phàm dừng lại, khí thế ngưng đọng, trong lúc vô hình lại lộ ra sát khí làm tất cả mọi người không khỏi kiêng kị.

Ánh mắt mọi người đều ngưng trọng, Thần Phàm thường ngày luôn đạm mạc, ôn hòa, sao đột nhiên lại có thể có được khí thế kinh người như thế?

- Nhị đệ, đệ đang muốn làm gì?- Ánh mắt Thần Bá Thiên ngưng lại.

- Đại bá, phụ thân ta muốn ta hỏi một chút, ai mới là tộc trưởng của Thần gia vậy?

Thần Phàm không nói, Thần Thiên lại lạnh lùng nói.

Thần lão đại biến sắc, nhưng vẫn đáp lại:

- Đương nhiên là nhị đệ rồi.

- Vậy Niên hội ở Thần gia là do ai chủ trì?

- Niên hội đương nhiên là do tộc trưởng chủ trì.

- Đã là như vậy, thế thì đại bá còn đứng ở đó làm gì? Trong mắt bá còn có tộc trưởng sao?

- Thần Thiên, người đừng có mà được voi đòi tiên. Nhị thúc đến chậm, phụ thân ta bất quá chỉ là đang thay mặt nói chuyện mà thôi, cái này mà cũng bị chỉ trích thì cũng xứng làm tộc trưởng sao?

Thần Nguyệt không mặn không nhạt nói, đối với vị tộc trường này không có chút e ngại nào.

Thần Thiêm gầm lên:

- Làm càn! Nơi này có chỗ cho ngươi mở miệng sao? Được vào Lạc Hà Môn rồi thì bắt đầu không xem ai ra gì rồi sao!

Thần Nguyệt tức giận đến mức toàn thân run rấy:

- Thần Thiên, ta không có tư cách, vậy phế vật như ngươi lấy tư cách gì mà nói chuyện ở đây!

Mắt Thần Phàm sáng lên, mở miệng nói:

- Thần Bá Thiên, đây chính là con gái mà huynh nuôi dạy sao? Đối với thiếu chủ của gia tộc mình, lại gọi là phế vật, trong lòng còn có chút tình thân nào hay không? Loại súc sinh như vậy, làm sao có thể xứng đáng là đệ tử của Thần gia!

Thần Phàm nói ra từng chữ tựa như đao, thể hiện rõ sự bá đạo trước nay chưa từng có.

Sắc mặt Thần Bá Thiên vẫn hiên ngang, chẳng lẽ Thần lão nhị biết được hôm nay mình khó giữ được chức vị tộc trưởng nữa nên muốn phát cuồng sao?

Một đệ tử bên người Thần Nguyệt cười lạnh:

- Hay cho gia chủ của Thần gia, dám khi dễ đệ tử của Lạc Hà Môn chúng ta, bất quá, hãy chú ý đến lời nói của ngươi, một Thần gia nho nhỏ trong mắt Lạc Hà Môn chúng ta cũng chỉ như giun dế mà thôi.

Từ y phục trên người có thể nhìn ra người này là đệ tử nội môn của Lạc Hà Môn, thân phận cao quý.

Thần Thiên ngửa mặt lên trời cười lớn:

- Ha ha a, Lạc Hà Môn thật là lớn, việc trong nhà của Thần gia mà cũng dám quản, ngươi nào đã mời các ngươi đến đây? Nếu hiện tại các ngươi không vui, có thể lăn đi chỗ khác!

- Phế vật, ngươi dám nhục mạ đệ tử Nội Môn của Lạc Hà Môn?

Một trưởng lão của Thần gia đứng lên, tức giận mắng Thần Thiên.

- Ngũ trưởng lão, người từ lúc nào mà trở thành con chó của Lạc Hà Môn rồi? Người còn mang họ Thần sao?

Thần Phàm thật sự nổi giận, ánh mắt kia làm cho ngũ trưởng lão cảm thấy rét lạnh.

Lúc này, đại trưởng lão Thần gia luôn không mở miệng mới nói chuyện:

- Đươc rồi! Niên hội mới là chuyện lớn nhất ở Thần gia, hiện tại đại diện của các đại gia tộc đều đã có mặt ở đây rồi, không thể tiếp tục chậm trễ nữa, mời tộc trưởng chủ trì a.

Thần Phàm hừ lạnh một tiếng rồi ngồi lên vị trí của gia chủ, ánh mắt quét qua, tổng cộng Thần gia có từ bảy trăm đến tám trăm người, những hậu bối trẻ tuổi từ 18 tuổi đến 20 tuối ít nhất cũng có đến một trăm năm mươi người, đây chính là thời kỳ cường thịnh của Thần gia, đáng tiếc là trong tộc có người có ý xấu khiến cho lòng người tan rã, nếu không thì muốn trở thành gia tộc mạnh nhất ở trấn Tinh Thần không phải là chuyện không thể.

- Phụ thân, là con có lỗi với người.

Trong lòng Thần Phàm hổ thẹn, hắn vẫn nhớ kỹ lời nhắc nhở của phụ thân trước khi chết, đáng tiếc tâm tư của hắn không đặt ở Thần gia, nếu không cũng sẽ không biến Thần gia thành như thế này.

- Niên hội bắt đầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.