Liên Minh Chi Thần

Chương 2: Có biến




Vẫn như mọi ngày,quán nét này vẫn vang lên những thanh âm đặc trưng của nó.

-Cho 1 sting máy này nha,nhanh cái.

-1 Thăng long nha!

-1 mỳ tôm trứng nha!

-Nạp tài khoản cho em máy này với,nhanh cái anh ơi,đang cb lại mất điện giờ.

..............

Đủ mọi loại thanh âm mà chỉ có ở nhưng nói như thế này vẫn vang vọng khắp cả quán,may mà quán này có tường cách âm không thì không biếtnhư thế nào.

Vẫn như thường ngày,khẩu trang với mái tóc che gần kín mặt,tôi đang ngồi trước cái máy tính của mình ở trong phòng riêng.

-Ting....

Thanh âm thông báo có tin nhắn.

-Ồ,Phong thiếu,tôi cầy xong cho anh rồi,có thể nhận tiền được chưa.

Tôi cầm cái điện thoại lên nhìn,là tin nhắn của khách hàng,tôi cũng trả lời nó.

-Xong rồi à,không hổ dang là thần chết cầy vài ngày là lên.

bên kia cũng nhanh chóng trả lời lại.

-Tôi có thể nhận tiền được chưa.

Tôi cũng không muốn nói nhảm nhiều vội vào đề luôn.

-Có thể,đến địa chỉ này rồi tôi sẽ đưa tiền cho anh.

Bên kia trả lời lại cùng kèm theo 1 cái địa chỉ.

-Có chuyện.

Đọc xong tin nhắn tôi cảm thấy nếu đến đó sẽ có chuyện lớn xảy ra với mình.

-Ok,tôi sẽ đến.

Tôi cũng muốn biết tự nhiên khách hàng hẹn ra nơi đó làm gì.

Thông thường tôi cày thuê thì tiền cày sẽ được trả qua atm,đây là cách mà tôi dùng nhiều nhất và khách hàng cũng không có ý kiến gì.

Cũng có người tôi bảo là đến quán nét tôi trả tiền và sau đó sẽ có người quen của tôi đến đấy.Mới đầy khi thấy tôi bảo họ có thể đến quán nét tôi chơi để trả tiền thì có vẻ họ rất là hào hứng vì có thể được nhìn thấy tôi,nhưng sau đó họ nhanh chóng thất vọng là người ra lấy tiền không phải tôi mà là người quen của tôi,họ có chút thất vọng nhưng cũng ok,cách này chỉ cho người ở gần.

Cũng có một vài khách hàng hẹn tôi ra một nơi nào đó để nhận tiền nhưng tôi từ chối thẳng thừng và lấy nhiều lý do khác nhau để từ chối và bảo họ nếu ở gần thì mang tiền đến,xa thì gửi qua atm.

Tôi muốn biết xem Phong thiếu này muốn dở trò gì.

Hắn cũng là khách quen của tôi,hắn nhờ tôi cày rất nhiều acc,mới đầu tôi cũng ngạc nhiên nhưng sau đó nghĩ lại thì chắc là của bạn hắn hay người thân gì đó thôi nên dnw5Ek2M cũng không để ý nữa.

-Địa chỉ đó,đến đúng hẹn nha.

Bên kia cũng trả lời lại.

Tôi cũng không nhắn tin nữa và đang chuẩn bị để đi gặp hắn xem hắn định giở trò gì?

Ở một chỗ nào đó,trong một ngôi biệt thự xa hoa.

-TC ơi là TC,chính ngươi đã cướp đi mọi thứ của tao,tao sẽ bắt mày phải trả giá gấp nhiều lần.

Một thanh niên mái tóc màu đỏ,người mạc một cái áo choàng da hổ nhiều rất ngầu,gương mặt vặn vẹo dơ lên đập xái điện thoại xuống đất nghiến răng nói.

-Phong thiếu,mọi thứ đã chuẩn bị xong,chỉ cần hắn đến thì đó chính là ngày tàn của hắn.

Một tên người hầu bên cạnh cung kính nói với thanh niên tóc đỏ.

-Ta không muốn có chuyện gì ngoài ý muốn,ta muốn là tý nữa ta có thể thấy xác của hắn được treo lên ở chỗ này.

Thanh niên quay sang tóm lấy cổ áo tên người hầu trợn mắt nói.

-Vâng,thưa ngài,chắc chắn sẽ không có chuyện ngoài ý muốn đâu ạ.

Tên người hầu toát mồ hôi lạnh,giọng nói có phần run run.

-Ha ha,TC,chỉ cần ngươi đến,ta sẽ có bất ngờ cho ngươi.

Tên thanh niên nhìn vào cái máy tính đang có tin của TC cười to nói,rồi hắn nhanh chóng đập cái máy xuống đất.

Ở quán nét

Lúc mày tôi đang chuẩn bị mội thứ để ra ngoài,khẩu trang cùng với cái mũ lưỡi trai che gần kín hết mặ cùng với mái tóc dài đến sống mũi của mình đã che kín đi khuân mặt của tôi.

-Ok rồi.

Tôi đứng trước gương nhìn vào thân ảnh trong gương nói.

Như thế này ra đường chắc là không ai nhận ra.

-À quên,mang theo mày nữa.

Tôi cúi xuống kéo ngăn kéo cái bàn ra lấy ra 1 cái kìm điện nói.

Lâu rồi tôi không dùng đến nó rồi.

Tôi bước ra khỏi căn phòng của mình đi xuống dưới quán.

Những thanh âm đặc trưng của quán nét vân vang lên ầm ỹ,từ gọi dồ ăn cho đến đồ uống,thuốc lá rồi nạp tiền tài khoản.

-Ồ,xem kìa,có phải TC không vậy?

Một thanh niên nhìn thấy tôi vội hét lên,thanh âm như đánh vào lòng mọi người,tất cả ánh mắt trong quán như nhìn chằm chằm vào tôi.

-Phải không,phải thần chết không?

Một thanh niên đeo cái kính cận dày như đí chai nhìn về phía tôi nói.

-Phải không,phải anh ấy không?

Rất nhiề người lao lại bu xunn quanh tôi đánh giá.

-Mấy chua bị ngu à,TC sao có thể xuất hiện ở đây được,nhanh giải tán đi.

Tôi đang bị bọn họ vây quanh không biết phải làm thế nào thì bỗng tiếng anh phụ quán vang lên giảy vây cho tôi.

-Đúng vậy,TC sao có thể xuất hiện ở một nơi tồi tàn như này được.

Cũng có những người tỉnh lại nói.

-Nhanh nhanh về chỗ đi để cho khách còn vào chứ.

Phụ quán vội nhanh chóng giải tán đám đông nhưng vẫn có người nhìn tôi chằm chằm.

Chính là thanh niên đã phát giện ra tôi lúc đầu.

-Tôi không phải amh ý,anh nhìn nhầm rồi.

Tôi quay sang cười cười nói.

-Thật không,có lẽ là tôi nhìn nhầm rồi.

Hắn vẫn đánh giá tôi một lúc rồi lắc đầu quay về chỗ của mình,nhưng hắn vẫn cảm thấy có cái gì đó không đúng,nhưng không đúng ở chỗ nào thì hắn cũng không biết.

-Á đù,yasuo 20gg của tao!

Thanh niên vừa về chỗ thì thằng bên cạnh vội hét lên.

-Đậu xanh mày,ys 20 gg cái củ cải ý,6 giầy thì 15 mày gg mẹ đi cho lành,óc chó.

Hắn quay sang nhìn thằng bên cạnh nói.

-Á được,solo không,ai thua tối đi bóc bánh phải trả tiền,chơi không?

Tên thanh niên bên cạnh quay sang khiêu khích nói.

-Tao lại sợ mày quá,chơi,trả luôn cả tiền bcs nữa ok.

-Chơi.

Thế là 2 thằng lại tạo phòng vào solo với nhau.

-Trẻ trâu.

Ngìn hai thanh niên đấy tôi cũng chỉ cười nhếch mép,những thành phần này đã quá quen thuộc rồi,ở đâu cũng sẽ có.

Bạn sẽ sống lâu hơn nếu như không trêu chọc chúng,vì chúng quá đông và hung hãn.

-Cảm ơn anh nhé.

Tôi quay sang nhìn anh phụ quán khẽ gật đầu cảm ơn vì anh áy vừa nãy đã giảy vây kịp thời cho mình.

-Không có gì,định ra ngoài à.

Anh ta để cái cốc đang lau xuống nhìn thôi nói.

-Ừ,có chút chuyện phải ra ngoài.

Tôi nói.

-Vậy có cần xe không?

Phụ quán chỉ vào cái xe máy để bên ngoài ngìn tôi nói.

-Không cần,thôi đi đây.

Tôi bước chân ra quán đang định bắt taxi thì thanh âm con gái truyền đến tai khiến co. Người cảm thấy ngứa ngáy.

-Đi đâu à,cho đi với được không?

Bà chỉ từ đăng a đi tới nhìn tôi nói.

Vẫn là gương mặt tuyệt mỹ đó,thân hình giết người bao quanh là bộ váy như nhân viên công sở càng lộ ra khiến cho người có thể xịt máu mũi tới chết.

-Mặc cả vớ nữa,đúng là yêu tinh mà.

Trong mắt tôi hiện lên tia dị sắc nhưnv cũng nhanh chóng thu liễm.

Ngưng đâu có biết là chỉ 1 khắc đó cũng bị bà chủ nhìn thấy,trên gương mặt tuyệt mỹ đó mang theo nụ cười mỉm.

-Được thôi,đi chung đi.

Mặc dù tôi biết là kiểu gì cũng có chuyện nhưng bà chủ này cũng không có đơn giản,có thể nàng không giống những đứa con gái khác.

Chúng tôi cùng nhau bắt taxi rồi cùng nhau đi đến địa điểm đó,chỗ đó khá xa nên chúng tôi đi khá lâu mới đến.

1 lát sau.

-Đến rồi.

Tài xế taxi quay lại nói với chúng tôi.

-Đay cháu gửi tiền.

Chúng tôi xuống xe và tôi trả tiền taxi.

Nhìn lên khung cảnh trước mắt,đây là một ngọn núi,khá hùng vĩ và rậm rạp.

-Có lẽ thật sự có chuyện.

Tôi quay sang nhìn bà chủ,nàng trên mặt vẫn treo nụ cười mỉm.

Nhưng trên đôi mắt đẹp của nạng lại hiện lên sự lạnh lẽo....


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.