Liên Hôn Với Alpha Thanh Mai Trúc Mã Rồi

Chương 7: Ngoại truyện 2 (Hoàn toàn văn)




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Dịch: PUH

Beta:Dii

Phần 1: Vợ chồng play

Từ khi nghe Châu Thính Hà không quen bóng nhét, Thẩm Hủ Bân không còn dùng cái đó nữa.

Nhưng Châu Thính Hà lại phát hiện ra trò chơi mới, đó là bịt miệng. Khả năng hôn của Thẩm Hủ Bân rất mạnh, nhưng nhìn dáng vẻ nước mắt sinh lý chảy ra cùng cái mũi hồng hồng của anh, có thể nói chuyện nhưng không thể hôn cô, Châu Thính Hà có cảm giác vui sướng trong lòng.

Vui tới mức nghĩ đến việc chụp cho anh một tấm.

Nhưng lý trí của cô nhanh chóng quay về, nhỡ tấm ảnh này lộ ra ngoài, thì cô sẽ mang danh trap girl bán ảnh Thẩm Hủ Bân mất.

Cùng lắm thì cô chơi trò này với anh nhiều hơn là được.

Thẩm Hủ Bân phát hiện Châu Thính Hà thất thần, anh tủi thân buồn phiền hừ một tiếng, đồ bịt bằng kim loại nhẹ nhàng rơi trên xương quai xanh của cô, cơ thể cô nóng bỏng bị một cú va chạm làm tỉnh táo.

Cô ôm cổ Thẩm Hủ Bân, không hôn được anh nên đành ngẩng đầu rướn lên.

Môi anh lại nhanh chóng vờn quanh môi cô, như hoàn toàn quên mất chuyện cô vừa thất thần.

Phần 2: Ghen

Gần đây Châu Thính Hà có thích một nữ minh tinh, bận rộn như Châu Thính Hà, Châu Thính Hà đã xem hết các tác phẩm hai năm gần đây của cô ấy, còn thỉnh thoảng lướt xem mấy đoạn cut của fan cô ấy.

Hồi đầu Thẩm Hủ Bân không để ý chuyện này, cho đến khi một công ty mỹ phẩm Châu Thính Hà đầu tư đã mời ngôi sao này về làm người đại diện, thậm chí Châu Thính Hà còn đích thân đi gặp cô ấy.

Đáy lòng Thẩm Hủ Bân đầy sự đố kỵ và bất an, anh nhìn Châu Thính Hà cười tươi rạng rỡ, đối xử ấm áp dịu dàng với cô minh tinh kia, còn đưa tấm ảnh chụp chung có chữ ký của cô ấy cho anh xem.

Một bên anh nói Tiểu Hà giỏi thật đó, một bên âm thầm ghen tuông. Một người xa lạ, chỉ vì diễn bộ phim Châu Thính Hà thích,  mà được cô yêu thích dễ dàng như thế.

Thẩm Hủ Bân không thể không thừa nhận, anh thật sự rất đố kỵ, anh tốn hết hai mươi mấy năm mới có được tình yêu của Châu Thính Hà.

Châu Thính Hà chưa từng đu idol nên cảm thấy trải nghiệm này rất mới lạ, cảm thấy rất hưng phấn, không hề phát hiện ra bất thường của Thẩm Hủ Bân, còn hát trong nhà tắm nữa. Cho tới tối, lúc ngủ, Thẩm Hủ Bân ôm cô ngủ.

À, đúng rồi, bây giờ phòng ngủ chính đã là phòng ngủ của hai người họ rồi, trong phòng còn treo ảnh kết hôn của họ.

Châu Thính Hà rất thích Thẩm Hủ Bân ôm cô ngủ, anh có mùi hương cô rất thích, còn có cơ bắp đó, làm cô rất có cảm giác an toàn. Chỉ là tối nay anh ôm cô chặt quá.

Châu Thính Hà nghĩ lại chuyện xảy ra mấy hôm nay, cuối cùng nhận ra hình như anh ghen rồi?

Cô rất khó tưởng tượng ra, ghen với một cô minh tinh?

Cô ngẩng đầu hôn nhẹ lên cằm anh, “Sao thế, anh ghen à?“

Thẩm Hủ Bân im lặng đồng ý, “Ờ…”

“Sao vậy anh, em chỉ là một fan nhỏ đu idol thôi mà, mà đó còn là nữ minh tinh, là nữ anh cũng ghen hả?”

Thẩm Hủ Bân không trả lời ngay, anh cọ tóc cô, hồi lâu mới nói, “Nhưng cô ấy nhanh chóng có được sự yêu thích của Tiểu Hà.”

Cô cau mày, biết Thẩm Hủ Bân có lẽ đã tốn rất nhiều công sức mới có được sự yêu thích của cô.

Châu Thính Hà bĩu môi, “Sao giống nhau được chứ, thích một idol khác hoàn toàn với thích người mình thích mà.“

Tay cô sờ múi cơ bắp của anh, “Mà từ hồi em còn rất nhỏ anh đã có được sự yêu thích của em rồi mà.”

Cô vẫn chưa phân rõ được tình cảm, vì thích được gần gũi với Thẩm Hủ Bân, nên mới làm chuyện giữa các cặp tình nhân và vợ chồng mới làm, nên cô ý thức được tình cảm bây giờ mình dành cho anh đã thay đổi rồi, mang theo một chút tình yêu vào đó.

Nhưng hồi nhỏ cô rất thích Thẩm Hủ Bân, nhưng đó là sự yêu thích như bạn bè hay anh em cùng hội cùng thuyền với nhau.

Thẩm Hủ Bân cũng biết cái thích mà cô nói là sự tin tưởng và muốn gần gũi, kiểu tình cảm đơn thuần và đẹp đẽ, anh không nói gì một hồi, sau đó hôn trán Châu Thính Hà, có hơi cứng ngắc trả lời, “Thật sao?”

“Thật mà, còn thật hơn sợi dây chuyền ngọc trai anh tặng em hai hôm trước nữa!”

Thẩm Hủ Bân không nhịn được cười ra tiếng, đúng rồi, anh rõ ràng là người may mắn nhất thế giới này, có thể vừa sinh ra đã ở bên cô, dù rằng giữa hai người có chút cách biệt, nhưng cũng không thể thay đổi sự thật rằng họ đã rất thân thiết và tình cảm từ hồi nhỏ.

Nên cô chia sẻ chút xíu tình cảm của mình ra ngoài cũng không sao hết.

Dù sao anh cũng là người đàn ông Tiểu Hà thích nhất mà.

“Anh cười gì thế?” Châu Thính Hà hỏi anh.

“Vui mà em.” Thẩm Hủ Bân trả lời. 

_HẾT_

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.