Lấy Chồng Ma
Chương 31
__________
Chỉnh đốn hàng ngũ một chút, Trương Tình dẫn đầu, cậu Hai cũng Thanh ở giữa còn cậu Ba đi sau cùng cảnh giác. Đoàn người thắp sáng những ngọn đuốc tiến thẳng vào lối ngầm phía sau quan tài đá, đi được một đoạn thì lại có hai khúc rẽ đối ngược nhau.
Trương Tình không chần chừ mà lại rẽ qua bên trái, Thanh thấy vậy liền nói.
- Sao chúng ta không đi bên phải..
Cậu ta đáp.
- Bên ấy là chỗ quan tài của ta. Không có gì ở đó, còn bên này mới là lối đi dẫn sâu vào bên trong. Ngay cả ta cũng chưa hề bước vào.
Nghe vậy cô cũng gật đầu theo chỉ dẫn của cậu Tình mà đi tiếp. Lối ngầm thông vào hầm sau hơi dốc xuống dưới, hai bên khắc kín mít toàn những chòm sao cổ.
Cậu Tình vừa đi vừa cẩn thận dò xét, mỗi bước đều tốn rất nhiều thời gian. Ánh sáng phát ra từ những cây đuốc không chiếu sáng được xa, phía trước vẫn là một mảng tối đen như mực, phía sau cũng thế, cảm giác lúc này cũng mịt mờ y như đang lạc vào một thế giới khác, thật sự làm cô rất khó chịu.
Đi chừng nửa canh giờ, mà cảnh quan xung quanh vẫn vậy, vẫn không thấy điểm ra. Mọi người đều tăng tốc, đi thêm chừng nửa canh giờ nữa thì bọn họ cũng đã đến một hành lang gấp khúc gồ ghề, xem ra cũng đã đến nơi.
Cuối hành lang gấp khúc này là một cánh cửa khổng lồ bằng đá đang rộng mờ, hình như nó được người bên trong cố tình mở ra. Bên cạnh hai cánh cửa có một pho tượng quỷ, khuôn mặt cực kì đáng sợ, dưới ánh lửa mờ cả bốn người đều nhìn rõ. Cậu Hai nhăn mặt nói.
- Đây chẳng phải hình dáng thứ hai của anh sao..
Trương Tình nghe vậy đột nhiên có dự cảm không hay.
- Lúc này thì anh cũng như mày thôi. Trạng thái quỷ dữ này không phải của anh.. Là bị thứ kia điều khiển, nếu như vậy thì thứ này thật sự đáng sợ.
Nói xong, cậu Tình kiểm tra cánh cửa này một chút, phát hiện cơ quan của nó đã bị thời gian phá hư hết. Khi đã xác định an toàn, từng người trong nhóm lách qua khe cửa đi vào, không gian bên trong rất lớn, hơn nữa lại đen nhánh một màu, nguồn sáng phát ra từ bốn cây đuốc không đủ để bao quát toàn hết toàn bộ.
Cô cầm cây đuốc sáng soi tới soi lui, rồi kinh ngạc kêu lên một tiếng.
- Nơi này có mười tám cái quan tài..
Cậu Hai cau mày..
- Đây hình như là chỗ chôn cất của chín đời tổ tiên cùng vợ..
Cậu Tình cùng cậu Ba cũng dõi mắt nhìn theo rồi âm thầm gật đầu. Trong tình trạng thiếu sáng, muốn thấy rõ những vật trong mộ là vô cùng khó khăn. Cô quét mắt qua phía trước, thấy ngay chính giữa căn phòng đặt rất nhiều quan tài đá, hơn nữa chỉ cần nhìn thoáng qua cũng nhận ra dường như chúng được xếp theo một thứ tự nào đó, nhưng không phải là xếp chỉnh tề theo hàng.
Lúc mọi người đang trầm mặc, cậu Ba ở một bên bỗng kêu lên.
- Quan tài này đã bị ai đó mở qua rồi.!
Cô cùng hai cậu nghe vậy thì bước tới xem, quả nhiên, chiếc quan tài mà cậu Ba phát hiện thì nắp không được đậy khít hoàn toàn, hơn nữa đôi chỗ còn có những vết bị cạy ra rất mới.
Cậu Ba thò ngón tay vào bên trong, từng chút từng chút đẩy nắp quan tài, sau đó cầm đuốc rọi vào quan sát. Đột nhiên, cả người cậu như chết đứng lại, miệng kêu lên một tiếng quái lạ rồi nhìn ba người hồi lâu. Cậu Hai thấy kì lạ liền hỏi..
- Có chuyện gì sao.
Cậu Ba mờ mịt đáp..
- Là.. Là xác của cha..
- Sao..!
Cả ba người cùng lúc thốt lên rồi nhìn vào bên trong quả nhiên là xác của một người đàn ông.. Nhưng mà kì lạ ở chỗ nó đã khô quắp lại không thể nhận dạng được nữa, cô thấy vậy liền hỏi.
- Trông nó có khác gì mấy cái xác ngoài kia đâu. Sao cậu Ba lại nói là xác của cha..
Cậu Ba đáp
- Em có thể cảm nhận được.. Anh Tình anh Hai thấy sao.
Cả hai cậu cũng trầm mặc gật đầu, điều này càng làm Thanh thấy kì lạ. Nếu đây là ông Trương vậy thì người ngoài kia là ai.. Chuyện này không chỉ cô mà cả ba người cũng cảm thấy không đúng. Lập tức cậu Hai kinh hô.
- Không hay. Chúng ta bị mắc bẫy rồi.. Kẻ ngoài kia không phải cha chúng ta mà là..
Lập tức tất cả đều đồng thanh kinh hô..
- Là.. Là chủ mộ..
Lập tức cậu nắm lấy tay cô kéo mạnh về phía lối ra, nhưng lúc này cánh cửa đá bỗng nhiên chấn động mạnh, tức khắc kẽ hở duy nhất cũng bị đóng chặt lại dưới sự ngơ ngác của bốn người.
"Ầm ầm"
Cậu Ba thấy vậy thì nắm chặt tay dùng lực đấm mạnh vào cánh cửa nhưng ngay cả một vết xước cũng không để lại.. Mọi người đều bất giác cau mày chẳng biết bây giờ phải làm sao thì Trương Tình cất giọng..
- Chắc chắn là có cơ quan. Chúng ta phải tìm ra, nếu theo ta đoán thì ở đây có mười tám quan tài tương ứng với chín đời tổ tông.. Mà chủ mộ lại chỉ có một, nếu cha đã chết nhưng mẹ thì chưa, vậy thì mới có mười bảy cái xác, một cái trong những quan tài này có bí mật. Chúng ta có thể tìm ra manh mối..
Lúc này, cậu Hai mới sờ vào một góc trong quan tài rồi cau mày nói.
- Mỗi quan tài đều có cơ quan, chỉ không cẩn thận là sẽ mất mạng.. Vốn dĩ cái này được mở ra cơ quan cũng đã khởi động. Còn những cái còn lại thì chưa chắc, nhưng ở đây chỉ có một cái là thật..
- Nhưng biết cái nào là thật.. Cứ mở bừa xem sao, chúng ta chả lẽ lại sợ những thứ này.. Chúng ta không thể mất thêm thời gian ở đây, nếu không Trâm Ý..
Cậu Ba dường như mất bình tĩnh mà kêu lên, bất ngờ dùng hai tay đặt vào một nắp quan bên cạnh..
- Đừng..
Thấy em mình lỗ mãng như vậy cậu Hai chỉ kịp kêu lên một tiếng nhưng đã muộn.
"Ầm"
Nắp quan tài bị hất văng ra, cả bốn người như nín thở chờ đợi nguy hiểm ập đến, cậu Hai che chắn trước người của Thanh, vẻ mặt vô cùng khẩn trương.. Nhưng ngoài dự đoán, đã một lúc mà vẫn không thấy cơ quan nào được khởi động.. Cậu Ba thấy vậy thì cất lời.
- Có gì nguy hiểm đâu.. Cứ mở hết nó ra xem bên trong..
Nói rồi cậu ta bước lên một bước, ngó đầu vào bên trong, nhưng lúc này hai cánh tay từ quan tài bất ngờ vươn ra, nắm chặt lấy cái đầu sói của Trương Ba kéo mạnh vào bên trong.. Sự việc quá bất ngờ khiến cho ai cũng không kịp đề phòng, cậu Ba gừ lên một cái tay đưa lên giữ chặt lấy hai cánh tay khô quắt kia bẻ mạnh một cái.. Nhưng không hề có tiếng xương gãy như dự đoán mà ngược lại, sức mạnh của cậu Ba cũng không thể chống cự mà bị lôi tuột vào bên trong..
Lúc này, cậu Hai cũng ngỡ ra sự việc này đã quá nghiêm trọng, không chần chừ mà chạy nhanh lại chỗ quan tài kia. Bỗng nhiên cậu thốt lên..
- Người đâu.. Thằng Ba..
Trương Tình cũng nhìn vào thì thấy đó là một quan tài trống rỗng, ngay cả cậu Ba mới bị kéo vào cũng không thấy đâu..
- Khoan đã.. Có kẽ hở..
Đột nhiên, Trương Tình soi đuốc vào thì thấy dưới đáy có một kẽ hở nhỏ, nếu không tinh ý thì không thể nhìn ra.. Cậu ta quan sát một lúc rồi nói tiếp
- Ở dưới quan tài này có lối đi.. Mở nó ra xem sao..
Cậu Hai gật đầu rồi vươn mình cùng lật ngược đáy quan lại, đúng lúc này theo đó một đường hầm đen tối hiện ra, nhưng một làn gió lạnh lẽo bỗng từ dưới thổi lên, kèm theo sương khói trắng đục, chỉ trong chớp mắt đã bao phủ cả căn phòng. Cả hầm mộ lúc này bỗng im ắng lạ thường, tiếng cậu Hai hay Trương Tình cùng lúc im bặt lại..
Thanh lúc này mới phát hiện cậu Hai và cậu Tình đã biến mất từ đời nào, trong tay chỉ còn một cây đuốc, nhưng dưới màn sương này nó dường như là mất tác dụng khiến cô cực kì sợ hãi. Cô mò mẫm bước lên vài bước tiến lại chỗ họ vừa đứng nói chuyện, nhưng cũng không thấy bóng dáng họ đâu, cô run người gào to.
- Cậu Hai.. Cậu ở đâu..
Theo lý mà nói, họ không thể bỏ lại một mình cô mà đi trước được. Trong đầu cô nghi ngờ hai người đã gặp phải chuyện gì đó, nhưng vừa rồi rõ ràng không có tiếng động gì cả. Cậu Hai không thể nào bỏ mặc cô ở đây được, ít nhất là cậu cũng sẽ đáp lại lời cô. Nhưng lúc này trừ tiếng vọng của chính mình, cô hoàn toàn không nghe tiếng ai trả lời. Mộ thất âm u cộng thêm mười tám cỗ quan tài lạnh lẽo, còn cả một thi thể của ông Trưong đang phơi bày ra bên ngoài nhanh chóng kéo cô trở về với thực tại.
- Hai.. Hai người ở đâu.. Cậu Hai.. Cậu Tình..