Lão Đại Phu Nhân Đuổi Tới Rồi

Chương 409 Liệu có lừa gạt không?




Lạc Huy Hoàng vừa rời khỏi phòng trọ không bao lâu, anh ta đã nghe thấy tiếng còi xe cảnh sát đi về pháp phòng trọ của anh ta, Lạc Huy Hoàng toát mồ hôi lạnh, trong lòng vô cùng khủng hoảng và gấp gáp.

Lưu Quế Tiên cũng sợ hãi: “Lạc Huy Hoàng chúng ta phải làm sao bây giờ? Cảnh sát đang tìm chúng ta khắp nơi”

Đọc nhanh ở VietWriter

“Sợ cái gì, đợi chút, tôi gọi điện thoại cho người này đã

Lạc Huy Hoàng rút điện thoại ra nhận số gọi, chuông vang một hồi lâu mới có người nhấc máy, Lạc Huy Hoàng vội vàng nói: “Bây giờ cảnh sát đã tìm tới cửa rồi, anh phải giúp tôi”

“Cảnh sát tìm tới cửa anh còn gọi cho tôi, anh muốn kéo tôi xuống nước à?”

Đọc nhanh ở VietWriter

“Chúng ta chính là người cùng một thuyền. Đứa bé đã bị anh mang đi, anh không thể qua cầu rút ván được, nếu như tôi bị bắt thì anh cũng đừng hòng trốn được”

Lạc Huy Hoàng uy hiếp nói: “Bây giờ lập tức chuyển cho tôi mười lăm tỷ, mặt khác sắp xếp cho tôi rời khỏi thủ đô, tôi phải ra nước ngoài để tránh đầu sóng ngọn gió”

Đầu bên kia trầm mặc trong chốc lát rồi mới nói: “Được, hiện giờ giao dịch qua ngân hàng không an toàn, tôi cho người đem tiền mặt đến cho anh và tiễn anh rời khỏi đây. Bây giờ anh cứ trốn trước đi đã, một giờ sau chúng ta gặp nhau ở đường Nhiễu Thành”

“Được, anh đừng có lừa tôi, mau chóng mang tiền đến đi”

Điện thoại bị ngắt, Lạc Huy Hoàng cũng không có cách nào, chỉ đành làm theo lời đối phương nói.

Lưu Quế Tiên nói: “Liệu có lừa gạt không? Người kia thật sự đồng ý đưa cho chúng ta mười lăm tỷ sao? Lạc Huy Hoàng, tôi sợ lắm tôi không đi đâu”.

Lư Tuệ muốn thoát thân,. Cô ta hiểu được nếu cứ tiếp tục chìm sâu cùng Lạc Huy Hoàng, cô ta không thể quay đầu được nữa.

“Nếu sợ thì đừng đi theo, mười lăm tỷ này một mình ông đây hưởng thụ”

“Lấy mạng Lục Đồng Quân?” Ánh mắt Tần Kiều Lam biến đổi, lạnh lùng nói: “Ai bảo các người lấy mạng Lục Đồng Quân? Tôi chỉ bảo các người ngăn chặn anh ấy không cho anh ấy về nội thành, ai cần mạng của anh ấy? Ai dám lấy mạng của anh ấy tôi sẽ lấy mạng người đó” .

Mấy người của Hùng Sư quay qua nhìn nhau, Jack nói: “Không phải cô sai người truyền tin cho chúng tôi là phải lấy mạng anh ta sao?”.

Tần Kiều Lam vô cùng tức giận: “Tôi hao tâm tổn sức bày ra bố cục lớn như vậy, nếu như Lục Đồng Quân chết vậy. không phải uổng phí công sức của tôi sao? Cái tôi muốn chính là Lục Đồng Quân ghét bỏ Tô Lan Huyên, hận Tô Lan Huyên. Tôi cho người giết Trần Hương Thủy, nếu các người cũng giết Lục Đồng Quân vậy thì còn ý nghĩa gì nữa?”

Jack nói: “Đây là chuyện của cô, tôi lấy tiền của cô, lấy tiền làm việc”

Tần Kiều Lam vô cùng tức giận, cũng may Lục Đồng Quân chưa chết, nếu không thì đã tốn công vô ích rồi.

Tạm thời cô không truy cứu chuyện này nữa: “Jack, số tiền còn lại không cần trả lại cho tôi, các người giúp tôi một việc, đi đến đường Nhiễu Thành giải quyết một người, diệt khẩu”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.