Bởi vì sự không thoải mái lần trước, giọng điệu của Tô Lan Huyên cũng không dễ nghe cho lắm.
“Cha tìm được ảnh chụp của cô con rồi. Hiện tại cha đang ở nhà họ Tô, về cơ bản có thể xác định, mẹ kế trước của con chính là cô ruột của con, cũng chính là em gái ruột của cha”
Đọc nhanh ở VietWriter
Tô Lan Huyêt ° Thật đúng là sợ cái gì thì cái đó đến.
Tô Lan Huyên trầm mặc vài giây, trả lời một chữ: “Ừm!”
Tân Chấn Đông đợi cả buổi, cứ vậy không nói gì nữa?
Điềm tĩnh như vậy?
Đọc nhanh ở VietWriter
Không giống bình thường lắm.
Ông ta nhịn không được nói: “Lan Huyên, cha muốn đi thăm cô của con”
Lan Huyên liền biết, đây mới chính là mục đích của Tân Chấn Đông.
Cô xoa xoa huyệt thái dương, nói: “Đồng chí lão Tân, người cha ruột này con còn chưa nhận, cha ngược lại sắp xếp cô cho con xong xuôi trước rồi”
Đối với chuyện Tân Huệ Mẫn là cô của mình, Tô Lan Huyên vẫn chưa thật sự chấp nhận.
Trong cuộc đời cô, Tân Huệ Mãn tuyệt đối là người cô không muốn nhắc đến.
“Lan Huyên, cha và cô con lạc nhau nhiều năm như vậy, hiện tại có tin tức của cô con, con kêu cha làm sao không đi nhìn xem, một giọt máu đào hơn ao nước lã..”
“Được rồi, được rồi, cha đến nhà giam nữ chờ trước đi, con bên này lập tức chạy qua ngay”
Thật là biết lấy chiêu bài tình thân ra dùng €ó một số chuyện chính là không thể tránh được như thế.
Tô Lan Huyên tạm thời gác lại công việc trong tay, lái xe đi đến nhà giam nữ.
Lúc cô đến, Tân Chấn Đông và Tô Khánh Thành đã sớm đến rồi, hai người ngồi trong xe, thấy Tô Lan Huyên đã đến, Tân Chấn Đông vội vàng xuống xe, Tô Khánh Thành chần chừ một chút rồi mới bước xuống.
‘Tô Khánh Thành ngạc nhiên: “Con đúng thật là hồ ly thành tinh rồi, chuyện gì cũng biết hết. m, cha ruột con cũng lớn tuổi rồi, muốn đoàn tụ cùng với cô con cũng là chuyện thường tình.”
Tô Lan Huyên lấm bẩm: “Con biết ngay là cha con không đơn giản như vậy”
Không hề đơn giản chút nào.
Tân Huệ Mãn liên kết với Tô Lan Ninh bắt cóc Hạ Bảo, đem Hạ Bảo vứt xuống biển, muốn cô tha thứ cho Tân Huệ Mãn, điều này là không thể.
Vừa nghĩ đến đây, Tô Lan Huyên liền nghe thấy một giọng nói quen thuộc.
“Cảm ơn cảnh sát Vương, là ai muốn đến thăm mẹ tôi sao?”