Lão Công, Đừng Như Vậy Mà

Chương 72: ◊ Cứu Tinh Đến Rồi




Đến cửa văn phòng Lạc Như Ca lại có chút hồi hợp và mong đợi , nhìn sang Linda : " Bây giờ Cậu Nhỏ đang làm gì ? " nghe vậy Linda liền đáp : " Chỉ là xem vài hợp đồng thôi " Linda dừng ở câu đấy cô không nói gì thêm , hiểu rõ tính của boss nên cô biết bây giờ anh cần có người để đuổi người phụ nữ bênh trong phòng . Thở phào một cái rồi đẩy cánh cửa nhẹ ra định kêu cậu nhỏ thì nhìn thấy có một người phụ nữ bênh cạnh anh mặc bộ váy màu da bó sát người , ở trên cúp ngực . Cô ta phô ra bộ ngực gọi cảm để khiêu gợi Kỳ Văn , còn anh thì dững dưng không quan tâm nhưng cũng cảm thấy phiền phức . Anh ngồi trên ghế nghiêm chỉnh , tay cầm bút viết vào những tờ giấy . Đôi mày anh nhiu lại tỏ vẻ không được thoải mái :

- " Văn à ~ Lâu rồi anh chưa đến thăm em có phải anh hết yêu em rồi không ? " Người phụ nữ này dùng cử chỉ ngọt ngào bàn tay đặt nhẹ lên vai anh vuôt ve khiêu gợi , Lạc Như Ca nhìn thấy chướng mắt cô liền kêu lên .

- " Cậu nhỏ ~ " Cô bắt chước kiểu nói dẹo dẹo của người phụ nữ kia , Kỳ Văn đang viết nghe tiếng kêu quen thuộc nhưng khác thường anh bất ngờ làm rơi cây bút , ngước lên nhìn thì thấy Như Ca đang đứng trước mắt anh . Anh liền nghĩ cứu tinh đến rồi cứu tinh đến rồi , nhưng tại sao về lại không báo một tiếng nhỉ ? Kỳ Văn đứng dậy đi ra khỏi bàn , cô gái bênh cạnh cũng đưa mắt theo nhìn rồi đi theo anh . Cô ta định nắm lấy tay Kỳ Văn thì Như Ca phản ứng nhanh nhẹn nhảy phổng lên người anh hai tay ôm chặt cổ : " Em nhớ cậu nhỏ quá đi " biết sẳn cô sẽ ôm anh với tư thế này nên anh đứng rất vững mà chào đón , kiểu ôm này chỉ có mình cô mới làm vậy với anh thôi hai chân kẹp trên lưng hai tay ôm cổ áp sát má của mình lên gần má anh cô thì thầm : " Cậu nhỏ cậu cũng đào hoa thật , ở trên này 1 cô ở dưới kia hai cô " nghe vậy anh liền gượng cười

- " Em giúp anh đuổi người phụ nữ này đi đi " nghe vậy cô liền hiểu rằng anh không thích cô gái kia chút nào vui vẻ thả lỏng tay và chân rồi trượt xuống ra khỏi người anh . Nhìn sang cô ta Lạc Như Ca cười nhạt rồi cúi nhẹ đầu : " Chào Dì ạ " nghe xong cô ta trợn mắt lên nhìn nhưng nhớ lại còn có Kỳ Văn bênh cạnh với lại khi nãy có nghe con bé này kêu Văn bằng cậu nhỏ nên cô ta đã nén cơn phẫn nộ xuống rồi gượng cười đưa tay lên định bắt tay : " Chào cô , tôi là Lộ Sasa " Đưa tay lên nhưng Như Va lại lờ đi không đáp lại gật gật đầu .

- " Bà Dì này , sao....phấn trên mặt Dì dày thế " Cô nhón người lấy tay chọt vào má cô ta rồi quẹt ra một lớp phần dày cộm .

- " Úi chị Linda chị nhìn này dày thật đấy " Cô diễn thật xuất sắc Linda chỉ miệng ngậm miệng lại cố nén cơn buồn cười mà im lặng gật đầu .

- " Cô..."

- " Haizzz không biết Dì như thế nào chứ Cậu Nhỏ đã có vị hôn thê rồi , còn nữa mặc bộ váy như vậy đến đây muốn dụ dỗ cậu nhỏ tôi hay gì . " Anh ngạc nhiên vị hôn thê ? hôn thê nào cơ chứ sao anh lại không biết

- " Cậu nhỏ ~ không phải cậu nói cậu chán ghét những người phụ nữ này sao ? Cậu thích con gái vừa cá tính vừa dễ thương như em , còn cô ấy tẩy đi lớp trang điểm kia thì chắc còn mỗi cái dáng là xem được " .

- " Mày...mày nói cái gì hả " Chịu không nổi nữa cô ta bộc phát nói lên chữ " Mày "

- " Hic thì có sao tôi nói vậy thôi , không những không đẹp mà còn xấu tính coi có ngày ế chỗng mông ra đấy , bà Dì tôi nhắc trước nên sữa lại tính nết đi nha " .

- " Mày có im không "

- " Í í có nếp nhăn trên mặt kìa " Nghe xong cô ta liền hoản hốt lấy gương ra soi thì không thấy gì , bị chọc quê nhưng không cải được coi ta nói

- " Văn em có việc về trước đây " nói xong cô ta liền chạy ra khỏi phòng , sau khi thu dọn tàn cuộc thì Như Ca đến ghế sofa bênh cạnh ngồi xuống ngửa lưng ra sau nhắm nhẹ mắt


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.