Lão Công, Đừng Như Vậy Mà

Chương 1: ◊ Bị Bỏ Thuốc, Đêm Tình nồng




Tại một quán Bar Chị Hồng .

1.2.3 dô * Cạn Li *

" Vui Quá đi thôi , này hôm là sinh nhật của Mạc Vân Tuyết , Ực mình chúc Cậu sẽ thành công trong sự nghiệp , để sau này nuôi mình hihi ực ."

"Tới tui nè ! Chúc cậu bớt đẹp lại , cậu đẹp quá trai đẹp bám theo cậu hết tớ ế nè nha ,hihi ,"

"Em Chúc chị sống lâu trăm tuổi "/Chết sớm đi/

+ Mạc Phi phi con nuôi của mạc gia , là nhị tiểu thư nhưng lòng tham ko đáy luôn luôn muốn hãm hại chị của mình

" Cảm Ơn mọi người , vì hôm nay đã tổ chức buổi sinh nhật đặc biệt này cho mình "

*Ren ren ren bà của Vân Tuyết gọi*

"Mình ra ngoài nghe máy một tí"

Cơ hội tốt , vừa thấy Tuyết tuyết vừa đi khỏi thì không nhanh không chậm liền lấy một viên thuốc từ trong túi sách bỏ vào li lắc đều

/Cười thầm lần này em gái yêu mến sẻ tặng cho chị một món quà đặc biệt/

Cô ta cầm điện thoại lên gửi cho đầu dây bên kia một tin nhắn :" Lục Gia Huy kế hoạch thành công , hôm nay anh ăn sạch nó đi , sau đó em sẻ hủy hoại thanh danh của ả ".

Trả lời : " Được được yêu em , quen ả ta bao lâu nay bây giờ lại làm nhục cô ta bằng cách này hehe ".

Sau đó Mạc Phi Phi liền cất điện thoại của mình vào , rồi tiếp tục với bộ mặt giả tạo đó mà nói:

" Chị nói chuyện với mẹ chắc khác nước rồi uống ngụm nước đi "nhanh uống đi rồi sẻ đc sung sướng hahaha

Vân Tuyết Không hề hay biết mà đã uống hết li nước đã bị bỏ thuốc , trong lúc mọi người đang say mê ca hát thì cô lại cảm thấy nóng nực trong người , một cảm giác khó mà diễn tả , cô đứng dậy ra ngoài để rửa mặt nghĩ rằng sẻ đỡ hơn nhưng cành ngày cành nóng và khó chịu .

Đi ra tới Thang máy thì Là Trịnh Đình Nam một người đàn ông lịch lãm mặt bộ vest sang trọng gương mặt lạnh lùng , cô ko kiềm chế được nữa liền ngã vào người của Đình Nam , mọi người xung quanh cậu ta vừa ngạc nhiên vừa hoảng sợ .

Giu trợ lí thân cận: "tiểu thư j ơi mời cô nhanh chóng tách khỏi Boss của chúng tôi"

Cô phất lờ lời của Giu , choàng tay vào cổ của anh ta rồi cắn một phát thật thấm thía vào cổ , gương mặt anh lút này trở nên nổi giận nói :

" Này cô kia , cô bị làm sao vậy có sao ko , đừng sàm sỡ tôi như vậy "

" không tôi ko cố ý nhưng thật sự rất nóng và khó chịu , cơ thể của anh rất mát và thoải mái"

Vừa Nói cô vừa cạ người vào Đình Nam khiến cho anh không kiềm chế được cậu em trai của mình .

" Giu đưa vé phòng của tôi đây"

" Đây ạ , số phòng 205"

Anh cầm lấy và đưa cô về vòng , đặt cô xuống giường anh định đi tắm rửa rồi ngủ , nhưng bàn tay của cô lại nghịch ngợm đẩy anh xuống giường , thao tác nhanh gọn đã tháo đc dây nịt và kéo gần bết cái quần của anh ra , Đình Nam lúc này không phản khán mà còn cười nhạt xem xem cô ta định làm gì . Cô dùng ngón tay của bún qua bún lại cái vật nam tính của anh , cô đùa giỡn rất vui , sau đó thuốc phát tác mạnh hơn liền nhảy vào người anh cọ cọ vào người và nói:

" Tôi mún hôn , anh hôn tôi đi "

"cô chắc chưa , ko hối hận ? "

" không hối hận "

Mỉm cười rồi lập tức hôn cô, hôn mãnh liệt , đầu lưỡi của anh đi thẳng vào khoang miệng của cô lục loại hết mọi ngón ngách , cô lại thích thú đưa lưỡi của mình phối hợp với anh một cách nhịp nhàng đôi môi cứ dán chặt vào nhau

" A....Ưm"

khi nghe thấy tiếng rên ấy khiến cho thú tính dục vọng của cậu ta càng ngày càng mãnh liệt , ôm eo cô lên để dựa vào giường lập tức đưa vật to lớn ấy vào sơn động đang ướt sẫm bởi anh , anh bất ngờ mở to mắt , cảm nhận vừa đâm thủng một lớp màn gì đó , nhìn xuống dưới thấy máu chảy ra

"Lần Đầu Ư ! kĩ năng không tệ tôi chấm cô rồi "

Anh lại hôn xuống đồi núi của cô như sữa mẹ

- " A...ưm "

"Dâ*đảng thật , mèo con từ từ tôi sẻ chơi cô từ từ"

Anh liền nhấp nhô lên xuống trên người của cô nhẹ nhầng.

"Ứm.ư . ưm..."

Cô bị cuống hút bởi hoocmon nam tính của anh cộng thêm liều thuốc kích dục đã khiến cô thèm khát tình**c, những tiếng rên rĩ đó của cô khiến anh cành phấn khích hơn , đâm thật nhanh và mạnh vào bên trong của cô , những ( t** dịch) trào ra.

( Cảnh H+)

Vật vả cả một tiếng anh đã đặt cô xuống giường rồi quay sang kia thiếp đi.....


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.