Lão Bà Điêu Ngoa Của Trẫm

Chương 57: Tuyển hậu (6)




“Tốt, nếu như ngươi muốn phán ta tội khi quân kháng chỉ, muốn chém đầu ta, như vậy ngươi cứ mang đầu ta gỡ xuống đi, dù sao vị trí hoàng hậu này ta dù chết cũng sẽ không làm.” Nói xong, Mộ Cẩm Cẩm xoay người, rất lạnh lùng rời đi đại điện Huyền Vũ, thấy thế, Tây Môn Liệt Phong bị làm cho tức không nhẹ bước xuống khỏi đại điện vội vàng đuổi theo, mà một đám phi tần bị vứt lại trong điện thì bị loại cục diện này dọa cho gần chết.

Cẩm phi—lá gan của nàng có phải hay không có chút quá lớn, nàng lại ngay cả ngôi vị hoàng hậu cũng không muốn làm?

Mộ hơi lao ra khỏi đại điện Huyền Vũ, Mộ Cẩm Cẩm không nghĩ tới lễ vật đặc biệt trong lời nói của Tây Môn Liệt Phong hôm qua cư nhiên lại chính là muốn lập nàng làm hậu, có lầm hay không, nam nhân này làm việc chẳng lẽ không thể cùng nàng thương lượng một chút hay sao?

Đang lúc này, nàng chỉ cảm thấy cổ tay bị giữ chặt, sau đó nhìn thấy khuôn mặt tức giận không kìm được của Tây Môn Liệt Phong đang cúi gằm xuống chín chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng.

“Mộ Cẩm Cẩm, nàng đây là có thái độ gì, khó có được cơ hội trẫm giao vị trí trọng yếu như vậy cho nàng, mà nàng lại không bởi vì khổ tâm của trẫm mà nhận lấy sao?”

“Ta mới không hiếm lạ làm hoàng hậu, giấc mộng của ta là làm một vị hiệp nữ, nhưng sau khi ta tiến cung, ngay cả thế giới bên ngoài tròn dẹp ra sao cũng không có cơ hội chứng kiến, ngươi lại đột nhiên nói muốn phong ta làm hoàng hậu, như vậy sau nay cơ hội xuất cung làm hiệp nữ của ta không phải là càng thêm cực kỳ nhỏ bé sao.”

Nghe được nàng còn không có buông tha cho nguyện vọng đi làm hiệp nữ, Tây Môn Liệt Phong phát hiện trái tim mình đều nhanh bị nữ nhân này làm cho tức đến sắp ngừng đập, đầu của nàng rốt cuộc được làm từ cài gì, thà rằng đi làm cái hiệp nữ chết tiệt kia cũng không muốn làm hoàng hậu của Dạ Sát hoàng triều, nếu như từ trước đến giờ hắn còn tưởng nàng đem cả tính đùa bỡn ra cho hắn nhìn, như vậy đến bây giờ, hắn phải buông tha cho ý nghĩ lúc trước, bởi vì nữ nhân này giống như đem vị trí hiệp nữ so với vị trí hoàng hậu nặng hơn nhiều.

Sống đến bây giờ, bất kể chuyện gì chỉ cần hắn ra lệnh một câu liền xong, tại sao đến khi gặp nữ nhân này tất cả đều thay đổi hết?

“Cẩm Nhi, biết điều ở lại bên cạnh làm hoàng hậu của trẫm không phải tốt hơn sao? Nàng có biết thế giới bên ngoài có bao nhiêu hiểm ác, nếu như nàng thật sự xuất cung, trẫm dám cam đoan, lấy tính cách của nàng, không quá ba ngày, chắc chắn rước họa sát thân, trẫm không muốn nàng xảy ra bất cứ chuyện ngoài ý muốn nào, nàng có biết không?”

Hắn cũng không tin không dụ được tiểu nữ nhân này.

“Hừ! Ngươi tưởng nói vậy sẽ làm ta sợ.” Mộ Cẩm Cẩm mới không bị mắc mưu của hắn đâu.

“Nàng nhìn trẫm giống như loại người chuyên đặt điều sao?” Khí phách đem nàng ôm vào người mình, Tây Môn Liệt Phong quyết định thay đổi chiến lược,” Nàng luôn miệng nói mình là đến từ thế giới khác, có thể nghĩ, nàng đối với người ở thời đại của ta không hiểu biết cho lắm, thế sự hiểm ác, lòng người khôn lường, một khi nàng lén sau lưng trẫm xuất cung, trẫm cũng không dám bảo đảm nàng cùng người thân của nàng an toàn hay không.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.