Lãnh Tâm Tổng Tài Cưng Vợ Tận Xương

Chương 21




Chương 21

Vì vậy khi Đỗ Thùy Linh đưa ra đề nghị này, ông ta mới đồng ý, cho Đỗ Minh Nguyệt một bài học cũng tốt, để cho cô biết ai mới là chỗ dựa lớn nhất của cô.

“Ba vợ, Thùy Linh, chuyện lần này e rằng…”

Dù sao Hồ Đức Huy cũng ở rể nhà họ Đỗ, dưới danh nghĩa là chồng của Đỗ Thùy Linh, bảo anh ta làm việc quyến rũ bạn gái cũ trước mặt ba vợ, khiến anh ta có một chút khó xử.

Vốn dĩ nghĩ rằng chuyện này có Hồ Đức Huy ra tay thì sẽ không xảy ra sai lầm nào, nhưng khi nghe anh ta ngập ngừng như thế Đỗ Chính Lâm dường như đã đoán được tiếp sau đó anh ta sẽ nói cái gì.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Đức Huy, cậu mau về đây nói rõ hết mọi chuyện với chúng tôi đi.”

Mong chờ trong nháy mắt rơi xuống đáy vực, tan thành từng mảnh, lửa giận cũng theo đó mà bùng lên. Nói xong, Đỗ Chính Lâm tức giận ném điện thoại xuống đất.

“Ba, sao ba có thể nói như thế với Huy chứ? Sự việc vẫn còn chưa xong mà, đợi anh Huy về rồi nói tiếp đi.”

Mọi thứ rối tung lên khiến ai cũng khó chịu, nhưng Đỗ Thùy Linh không thể nhẫn tâm khiến Hồ Đức Huy bị bất cứ oan ức nào.

Mà Đỗ Chính Lâm luôn yêu con gái cũng không muốn thấy con gái đau lòng, nên đã ngừng chuyện này lại, nói sang chuyện khác.

Hai người trở về biệt thự, Lâm Hoàng Phong định mở cửa xuống xe, Đỗ Minh Nguyệt cắn chặt môi, phá vỡ sự im lặng suốt dọc đường: “Anh không có gì hỏi tôi sao?”

Lâm Hoàng Phong dừng bước, quay lại nhìn người phụ nữ đang theo phía sau, giọng nói lạnh băng đó khiến anh không thể không hỏi lại.

“Cô cảm thấy tôi nên hỏi cái gì? Hoặc là nói sao tôi phải lãng phí thời gian với một người không liên quan gì đến mình chứ?”

Không liên quan?

Là chỉ Hồ Đức Huy không liên quan đến anh, hay là nói Đỗ Minh Nguyệt cô chỉ là một người không liên quan gì đến anh?

Đỗ Minh Nguyệt không biết phải trả lời thế nào, cúi đầu nhìn góc áo bị cô vò nhăn nhúm, giọng nói lạnh lùng của người đàn ông vang lên bên tai cô.

“Không biết trước kia cô đã phải chịu đựng những gì, nhưng nếu như đã gả đến nhà họ Lâm chúng tôi, đương nhiên tôi sẽ bảo vệ cho cô chu toàn. Nhưng tôi cũng hy vọng chuyện như này sẽ không phát sinh thêm lần nào nữa, nếu không…”

Sau đó anh không nói gì nữa, ánh mắt lãnh đạm của Lâm Hoàng Phong rơi vào người Đỗ Minh Nguyệt đang ngẩn ra, nhất thời trên lưng cô ớn lạnh.

Lâm Hoàng Phong bây giờ rất giống bà lớn lúc đầu cảnh cáo cô vậy, cảm giác sợ hãi như dây leo quấn quanh người cô.

Đỗ Minh Nguyệt vội vàng bước nhanh, kéo cánh tay Lâm Hoàng Phong vào nhà, cười nói: “Bảo đảm không có lần sau. Hì hì, anh vừa đẹp trai vừa nhiều tiền lại đối tốt với tôi như vậy, đi đâu tìm một người chồng tốt như vậy chứ.”

Vốn dĩ muốn làm dịu bầu không khí, nhưng không ngờ Lâm Hoàng Phong lại hờ hững rút tay ra, ngồi trên ghế sô pha, gác đôi chân dài lên bàn.

“Bà chủ Phong! Nhớ những lời hôm nay cô đã nói, sau này làm ra chuyện gì làm mất mặt nhà họ Lâm, tôi tuyệt đối sẽ không tha cho cô đấu.” Cố ý nhấn mạnh thân phận của cô.

Đỗ Minh Nguyệt vội vàng nâng tay, giơ ba ngón tay lên, ánh mắt kiên định nhìn Lâm Hoàng Phong.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.