Editor: Lãnh Huy3t
Beta: PhượngMinhNguyệt
"Tử Tình, ta tới rồi.Canh gà của muội hầm xong chưa a?"
Chỉ trong chốc lát, phía sau liền truyền đến thanh đầy ý cười của Bạch Dật.Ánh mắt nàng lóe lóe, chậm rãi xoay người, nhìn : "Tốt lắm, ta để lại cho huynh ít đây, huynh ăn !" xong, liền cất bước về phía trước.
Ánh mắt đảo qua, thấy nơi đó chỉ có hai cái chén, cái bát tô lúc sáng nay cũng nhìn thấy nữa, khỏi kỳ quái hỏi: "Di? Buổi sáng ta thấy nguyên cái nồi lớn như vậy, sao mà lại chỉ còn có chút như thế này nữa? Cái trong tay muội là chuẩn bị đưa cho ai a?"
Bước chân của Tử Tình dừng lại chút, liếc liếc mắt cái : "Muội chia ít cho những người khác, chỉ còn lại như vậy thôi.Còn đây là muội muốn bưng cho sư phụ, huynh ăn xong mau trở về !" Dừng chút rồi tiếp: "Trong này có chén là để lại cho Tử Thanh.Lát nữa nếu huynh có gặp bảo mang bát canh gà kia về mà uống." xong, thèm để ý tới , tự mình mang bát canh về phía căn nhà tranh của Lăng Thành.
"Ta ở chỗ này chờ muội, muội nhanh về nhanh a." Bạch Dật vừa uống canh gà vừa giương giọng .
về hướng ngôi nhà tranh của Lăng Thành, chỉ chốc lát sau nàng liền tới trước cửa phòng : "Sư phụ, người ở đây sao?" Nàng hai tay bưng canh gà,giọng hỏi.
"Là Tử Tình sao? Vào !"
Trong phòng truyền đến thanh trầm thấp mà uy nghiêm của Lăng Thành, nghe được lời , Tử Tình mới đẩy cửa phòng rồi vào.Cửa phòng vừa mở ra, đập vào mắt là hình ảnh Lăng Thành mặc thân áo xám cầm quyển sách trong tay ngồi bên cạnh bàn, thấy nàng vào liền buông quyển sách tay xuống, hỏi: "Chuyện gì?"
"Hôm nay con vào trong rừng bắt được mấy con chim trĩ để nấu chút canh nên mang sang cho người ít." Nàng xong, bưng canh gà đặt lên mặt bàn rồi tiếp: "Nhân lúc nó còn nóng sư phụ hãy ăn ngay ! Con về trước." xong xoay người định về.
Lăng Thành liếc mắt nhìn chén canh gà còn tỏa nhiệt khí cái, mở miệng : "Tử Tình, con ngồi xuống ." xong, liền bưng canh gà lên ăn.
Nghe vậy, Tử Tình lặng im ngồi xuống bên cạnh bàn, cúi đầu yên lặng chờ.Chỉ chốc lát sau liền nghe thấy tiếng buông bát xuống, lúc này mới nâng mắt nhìn .
" Không sai, hương vị đậm đà." Lăng Thành buông bát xong, nhìn về Tử Tình ngồi trước mặt, lại : "Vi sư hỏi con, Thanh Phong kiếm pháp của con luyện được như thế nào rồi? Có đồng thời tu luyện nội công tâm pháp ?" Tuy rằng những đệ tử khác của vẫn mấy tháng nay nàng vẫn chưa luyện xong dù chỉ chiêu của Thanh Phong kiếm pháp.Nhưng biết thiên phú của nàng, nếu nàng muốn để cho người khác biết, vậy cũng tính ra, chỉ là cũng phải biết được tiến độ tu luyện của nàng mới biết được nàng học thế nào.
Tử Tình bình tĩnh nhìn , dừng chút, : "Chi bằng con múa lần cho sư phụ xem chút, để sư phụ cũng tiện chỉ điểm giúp con."
"Uh, cũng tốt.Vậy thôi! Đến phía sau cánh rừng ." xong, Lăng Thành phất y bào cái rồi đứng lên, Tử Tình liền theo phía sau tới sau rừng.
Bóng đêm dần dần buông xuống, mặt trời khuất núi nhưng đỉnh đầu, ánh trăng vẫn còn chưa kịp ló ra.Ánh sáng trong rừng có vài phần hắc ám tối tăm, nhưng đối với người tu luyện mà , nếu muốn nhìn trong đêm căn bản là thành vấn đề.
Hai người ra phía sau cánh rừng, Lăng Thành khoanh tay đứng bên yên tĩnh nhìn mà Tử Tình, mũi chân dụng lực chút bẻ lấy nhánh cây có độ lớn phù hợp, tạm thời dùng thay thế kiếm.Bỏ toàn bộ lá nhánh cây, nàng ra đứng giữa trung tâm, bóng dáng tố sắc bỗng nhiên di chuyển, bóng dáng nho linh hoạt mà nhanh nhẹn chỉ trong nháy mắt bắt đầu múa kiếm.
Nhìn động tác múa kiếm linh hoạt mà nhanh nhẹn của nàng trong bóng đêm, nhánh cây trong tay được vận dụng rất sống động, mỗi lần lướt qua trong khí đều mang theo cỗ khí thế đầy sắc bén.Bỗng nhiên năng lượng huyền khí trong cơ thể bắt đầu khởi động, khi hơi thở mang theo màu đỏ huyền khí xuất người nàng, Lăng Thành nãy giờ vẫn yên lặng đứng bên quan sát thấy vậy, trong mắt khỏi lên tia kinh ngạc.
Hồng võ sĩ? Chỉ ngắn ngủn mấy tháng vậy mà nàng thăng làm Hồng võ sĩ? Thiên phú tu luyện bực này quả thực là làm cho kinh ngạc thôi! Chỉ thấy, huyền khí màu đỏ trong cơ thể nàng mạnh mẽ phóng ra, truyền đến nhánh cây trong tay nàng, theo nhánh cây trong tay nàng vung lên từng đợt trong khí, hưu tiếng xẹt qua trong khí, sắc bén đến nỗi làm cho người ta sợ hãi!
Khi cỗ hơi thở mang theo dòng huyền khí màu đỏ theo nàng đột nhiên bay lên trung mà lan ra trong khu rừng, chỉ nghe thấy thanh hưu hưu do dòng khí chuyển động trong khí.Răng rắc vài tiếng, những ngọn cây trong rừng đều bị nhánh cây nho trong tay nàng chặt đứt, rơi xuống mặt đất.Khi bóng dáng của nàng xoay tròn, chậm rãi thu hồi huyền khí trong cơ thể, từ trung hạ xuống đất, Lăng Thành nhịn được mà tán thưởng ra tiếng.
"Hảo!" Thanh trung khí mười phần mang theo ý tán thưởng cùng vui sướng khó nén nổi.Sau khi Tử Tình đáp xuống đất, liền cất bước qua, gương mặt nghiêm túc mà cũ kỹ nổi lên tươi cười hiếm hoi : " sai! Chỉ ngắn ngủn trong mấy tháng mà con có tu vi như vậy, quả nhiên là kỳ tài tu luyện! Bộ Thanh Phong kiếm pháp này ta cũng chỉ mới múa qua cho con xem lần, nghĩ tới con lại có thể ghi nhớ toàn bộ, quả nhiên là khó có thể tin được!"
"Bất quá bộ kiếm pháp này càng luyện lên cao lại càng khó khăn.Lần trước sư phụ múa chín chiêu thức, tuy rằng con nhớ kỹ toàn bộ, nhưng lại chỉ có thể múa được tới chiêu thức thứ ba.Còn những chiêu thức còn lại con chỉ nhớ được hình thức của kiếm pháp nhưng lại thể phát huy đượctinh túy của nó."
"Bộ Thanh Phong kiếm pháp này cũng đơn giản giống mặt ngoài như vậy.Tuy rằng chỉ có chín chiêu thức, nhưng mỗi thức đều chứa mười hai chiêu, nếu muốn học lên cao khẳng định dễ dàng.Thanh Phong kiếm pháp thiên biến vạn hóa, cho dù là người khác xem hiểu chiêu thức này nhưng cũng thể tìm được biện pháp để phá giải, bất quá người chân chính có thể luyện thành chín chiêu thức này, cho tới bây giờ cũng chưa có ai có thể thành công được.Vi sư nghiên cứu bộ Thanh Phong kiếm pháp này nhiều năm như vậy, nay cũng chỉ hiểu thấu đáo được tinh túy của chiêu thứ sáu, con tuổi còn mà nắm giữ đến chiêu thức thứ ba, tương lai có lẽ có thể luyện thành chín chiêu thức này cũng chừng!"
"Sư phụ cũng thể luyện thành?" Tử Tình kinh ngạc nhìn .Nàng biết thực lực của rất mạnh, ngay cả cũng thể hiểu thấu đáo hết Thanh Phong kiếm pháp, làm sao nàng có thể tu luyện trọn vẹn được?
"Uh, vi sư chỉ luyện đến chiêu thứ sáu, ngoài ra thể tìm hiểu được tinh túy của những chiêu sau.Thiên phú tu luyện của con rất hiếm có, hơn nữa con lại chăm chỉ luyện tập, tin tưởng trong thời gian nhất định có thể luyện thành chín chiêu thức trong bộ Thanh Phong kiếm pháp này!" Ánh mắt nhiễm hào quang dừng lại người Tử Tình, trong lòng Lăng Thành có kỳ vọng cực cao đối với Tử Tình bởi chính cũng thể luyện thành bộ Thanh Phong kiếm pháp, hy vọng nàng có thể làm được!
Tố y ở trong gió đêm nhàng phất phơ, bóng dáng nho đứng giữa đêm tối lại xuất chúng như vậy, nàng nâng mắt nhìn Lăng Thành đứng trước mặt, trong đôi mắt tràn đầy quang mang kiên định: "Sư phụ yên tâm, con nhất định cố gắng luyện thành bộ Thanh Phong kiếm pháp này!" vì ai khác, mà là vì chính nàng! Nàng nhất định phải trở nên mạnh mẽ!