Đánh giá: 7.1/10 từ 18 lượt
Thể loại: Xuyên không, dị năng
CV: Gachuaonl
Edit: Lêthương
Nàng chính là thiếu chủ của Nam Cung gia ẩn thế đã lâu. Nàng sở hữu phong tư tuyệt đại, khuynh quốc khuynh thành. Gia tộc náo động...nàng vì tình thân kiên quyết không rời đi, biết rõ là kiếp nạn nhưng nàng kiên quyết không rời nửa bước.
Nàng là tiểu thư của con vợ cả phủ Trấn quốc công, chính là tiểu bá vương ở Thiên Diễm vương triều. Tại bữa tiệc ngắm hoa, nàng bị bạn tốt nhất đẩy xuống hồ. Nhưng may mắn không chết, nàng xuyên việt, trở thành nàng.
Từ đó thế gian lại thiếu một bao cỏ, nhiều hơn một thần thoại. Thiên hạ nói nàng chỉ là kẻ bình thường, nhưng đâu ai biết rằng sau dung nhan đó lại là một mỹ nhân tựa tiên thiên.
Thiên hạ nói nàng vô tài vô đức, nhưng những thứ cầm, kỳ, thư, họa, kia không gì nàng không rõ.
Sáu năm luyện tập như ma quỷ, sáu năm ẩn nhẩn.
Những người kia muốn hãm hại nàng, nàng tuyệt đối không lưu tình!
Những người kia thiếu nàng, nàng tuyệt đối phải đòi lại gấp mười lần!
Chỉ là---
Mộ Dung Yên nhướng mày, băng sơn mĩ nam này liên tục đi theo phía sau nàng muốn bỏ lại cũng không được?
Đoạn ngắn 1
Đêm nào, Mộ Vân Yên nhìn qua mĩ nam nào đó một lần nữa không mời mà tới, tràn đầy bất đắc dĩ nói:" Ngươi cơ hồ mỗi ngày đều đến, đến cùng là có chuyện gì?"
Mĩ nam vô cùng thành thục trả lời:"Vô sự."
Mộ Vân Yên lông mày cau lại:"Vậy ngươi tới đây làm gì."
Mĩ nam khuôn mặt vô tội:"Không làm gì."
Mộ Dung Yên khóe miệng co giật, vẫn bình tĩnh giải thích:"Ngươi không biết danh dự của cô gái rất quan trọng sao?Ngươi đêm hôm khuya khoắt đến như vậy hủy đi danh dự của ta phải hảo phạt?"
Mĩ nam sờ cằm,suy nghĩ một chút nói:"Uh, đính xác là hủy đi danh dự của ngươi."
Nghe lời này, Mộ Vân Yên mới thở phào nhẹ nhõm, thoạt nhìn vẫn có chút phương pháp đuổi đi vị tôn thần này. Chỉ là, mỗ nam nhân nói câu kế tiếp làm cho nàng triệt để hiểu được, nàng lầm rồi.
"Không bằng, ta cũng để cho ngươi phá hủy đi danh dự của ta, như vậy chúng ta huề nhau?"
Đoạn ngắn 2
Một năm tháng nào đó, lâu tới mức Mộ Dung Yên đã gả đi tâm huyết dâng trào, chạy đén thư phòng nhìn xem nam nhân nào đó đang chú tâm xem sách,mở miệng nói:"Ta nghe nói ngươi thích loli?"
Nam nhân nào đó đem ánh mắt thả tới trên người nàng:"Ân?"
Mộ Vân Yên nói tiếp:"Nghe nói loli có tam hảo, thân kiều eo nhuyễn dễ đẩy ngã."
Mĩ nam bỏ sách trong tay xuống, dù bận vẫn ung dung nhìn nàng:"Nàng muốn nói cái gì?"
Mộ Vân Yên hừ hừ một tiếng:"Ngươi nha cầm thú, lúc trước đối với ta loli như vậy làm sao ngươi hạ thủ được?"
Cầm thú?Ám quang trong mắt của mĩ nam bắt đầu khởi động, rất tốt, nếu nàng đã gọi hắn như vậy, vậy thì đừng trách hắn muốn ngồi vững cái danh này.
Một giây sau, mĩ nam đã đứng thẳng trước mặt Mộ Vân Yên, dùng kiểu ôm công chúa cấp ôm nàng đi.
"Này, cầm thú,ngươi làm gì thế?"
"Ba cái kia ngươi thật sự có, nhưng cũng không phải là nguyên nhân thật sự,nguyên nhân thât sự là."
Nghe vậy, Mộ Vân Yên dừng giãy giụa, vẻ mặt hiếu kì nhìn mỗ nam nhân:"Vậy thật sự là cái gì?"
"Ta yêu,yêu ta..."
Hài lòng chứng kiến mỗ nữ nào đó đỏ mặt, mĩ nam cười tà một tiếng, sau đó phun ra ba chữ cuối cùng:"Sinh bánh bao."
Nói xong, lại tăng nhanh bước chân hướng tẩm cung mà đi...
Bình luận truyện