Lăng Thiếu Xin Anh Nhẹ Tay Một Chút

Lăng Thiếu Xin Anh Nhẹ Tay Một Chút - Chương 6




Suốt đoạn đường về Trang Viên, trong xe rơi vào trạng thái yên lặng đến đáng sợ, mỗi người đuổi theo một suy nghĩ riêng của mình. Câu nói của anh cứ lặp đi lặp lại trong đầu cô, cô đuổi theo suy nghĩ của mình cho đến khi cô chợt nghe giọng nói không vui của anh: “ cô còn muốn ngồi trên xe đến bao giờ”.

Hạ An Ngôn vô thức nhìn ra thì đã thấy xe dừng ở trong sân của Trang Viên từ bao giờ cô ngựng ngùng nói:” em xin lỗi, nãy giờ em suy nghĩ một chuyện không biết đã tới nơi” nhanh chóng mở cửa bước xuống xe định đi vào nhà thì nghe anh lại nói:” cô suy nghĩ chuyện gì, chuyện lúc nãy à. Cô nên biết vị trí của cô ở đâu, mãi mãi cô không bao giờ bằng cô ấy và cô cũng đừng nên hy vọng sẽ có con cùng tôi. Cô nhớ rõ cho tôi: cả đời này Lăng Hạo tôi kết hôn cùng Hạ An Ngôn cô chỉ là để trả thù.”

Cô đau lòng nhìn anh ánh mắt rưng rưng nước mắt: “ em chỉ nói với anh một lần duy nhất, cả đời này Hạ An Ngôn em yêu anh, nhưng chưa bao giờ có ý nghĩa quá phận hay muốn chiếm đoạt gì từ Nguyễn Nhã Hân, chuyện hôm đó là xảy ra ngoài ý muốn, em không biết tại sao em lại trên giường của anh. Anh tin hay không thì tuỳ.” Nói xong cô nhẹ nhàng bước vào nhà, bỏ lại anh sau lưng,

Đêm nay Hạ An Ngôn không ngủ được, nằm trên giường nhớ lại câu nói của anh mà đau đến tâm can phế liệt, yêu một người có gì sai mà sao cô phải đau đến thế. Từ nhỏ đến lớn anh chưa bao giờ cho cô dù chỉ một ánh mắt mặc dù cùng sống chung dưới một mái nhà, trong mắt anh chỉ có Nguyễn Nhã Hân. Vào một đêm định mệnh năm 18 tuổi đã xô đẩy cô đến bước đường này.

Mãi đến nhiều năm sau này, có người hỏi cô, em đã từng yêu và từng muốn quên đi người nào đó trong đời chưa, cô mỉm cười trả lời rằng: “ đó là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng Tôi yêu một người theo một cách cố gắng như thế, ngây thơ như thế, dũng cảm như thế, nhưng tôi chưa từng muốn quên đi anh, bởi vì tôi từng nghe có người nói rằng: “trong cuộc đời của mỗi người phải làm một vài chuyện sai lầm thì cuộc đời mới hoàn hảo, trong cuộc đời tôi làm hai chuyện một là yêu anh, hai là được gả cho anh’, nhưng khoảng thời gian được gả cho anh lại là khoảng thời gian tôi không muốn nhìn lại nhất”.

Suốt đoạn đường về Trang Viên, trong xe rơi vào trạng thái yên lặng đến đáng sợ, mỗi người đuổi theo một suy nghĩ riêng của mình. Câu nói của anh cứ lặp đi lặp lại trong đầu cô, cô đuổi theo suy nghĩ của mình cho đến khi cô chợt nghe giọng nói không vui của anh: “ cô còn muốn ngồi trên xe đến bao giờ”.

Hạ An Ngôn vô thức nhìn ra thì đã thấy xe dừng ở trong sân của Trang Viên từ bao giờ cô ngựng ngùng nói:” em xin lỗi, nãy giờ em suy nghĩ một chuyện không biết đã tới nơi” nhanh chóng mở cửa bước xuống xe định đi vào nhà thì nghe anh lại nói:” cô suy nghĩ chuyện gì, chuyện lúc nãy à. Cô nên biết vị trí của cô ở đâu, mãi mãi cô không bao giờ bằng cô ấy và cô cũng đừng nên hy vọng sẽ có con cùng tôi. Cô nhớ rõ cho tôi: cả đời này Lăng Hạo tôi kết hôn cùng Hạ An Ngôn cô chỉ là để trả thù.”

Cô đau lòng nhìn anh ánh mắt rưng rưng nước mắt: “ em chỉ nói với anh một lần duy nhất, cả đời này Hạ An Ngôn em yêu anh, nhưng chưa bao giờ có ý nghĩa quá phận hay muốn chiếm đoạt gì từ Nguyễn Nhã Hân, chuyện hôm đó là xảy ra ngoài ý muốn, em không biết tại sao em lại trên giường của anh. Anh tin hay không thì tuỳ.” Nói xong cô nhẹ nhàng bước vào nhà, bỏ lại anh sau lưng,

Đêm nay Hạ An Ngôn không ngủ được, nằm trên giường nhớ lại câu nói của anh mà đau đến tâm can phế liệt, yêu một người có gì sai mà sao cô phải đau đến thế. Từ nhỏ đến lớn anh chưa bao giờ cho cô dù chỉ một ánh mắt mặc dù cùng sống chung dưới một mái nhà, trong mắt anh chỉ có Nguyễn Nhã Hân. Vào một đêm định mệnh năm 18 tuổi đã xô đẩy cô đến bước đường này.

Mãi đến nhiều năm sau này, có người hỏi cô, em đã từng yêu và từng muốn quên đi người nào đó trong đời chưa, cô mỉm cười trả lời rằng: “ đó là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng Tôi yêu một người theo một cách cố gắng như thế, ngây thơ như thế, dũng cảm như thế, nhưng tôi chưa từng muốn quên đi anh, bởi vì tôi từng nghe có người nói rằng: “trong cuộc đời của mỗi người phải làm một vài chuyện sai lầm thì cuộc đời mới hoàn hảo, trong cuộc đời tôi làm hai chuyện một là yêu anh, hai là được gả cho anh’, nhưng khoảng thời gian được gả cho anh lại là khoảng thời gian tôi không muốn nhìn lại nhất”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.