Lâm Vũ Thiên Hạ

Chương 294: Trúc Cơ Trung kỳ




- Được! 

Trần Vũ chỉ đáp một tiếng, Tiểu Vũ liền phi hành rời đi, nhanh chóng bay đi thật xa để khi cả hai đột phá sẽ không kinh động đến đối phương. 

Lúc này, sau khi nhảy vào tảng đá chính giữa ngồi xếp bằng xuống, Trần Vũ lấy ra thành quả của mình gần một tháng ở trong Ma Vực đổ ra. 

Cạch cạch! 

Tiếng mấy viên ma hạch rơi lên trên mặt đá, trên mặt đá liền hiện hơn bốn trăm viên ma hạch, trong đó có 60% là ma hạch là Tiên Thiên Cảnh sơ kỳ đến đỉnh phong, 30% là từ Hóa Khí Cảnh tới Khí Tông, 10% còn lại chỉ là mấy viên ma hạch Binh Khí Cảnh do mấy con yêu ma ngáo đá bay trên không bị hắn tóm cổ được. 

Ổn định tinh thần một chút, hít một hơi thật sâu, hắn lấy tất cả ma hạch đều đổ vào miệng mình, nhưng lạ thay chúng vừa rơi vào miệng hắn liền biến mất, sau đó được chuyển vào Hỗn Độn Dung Lô. 

Hai tay kết ấn, Hỗn Động Dung Lô liền vận chuyển đến cực hạn, một lượng thật lớn linh lực nhanh chóng từ đan điền chảy ra, chuyển thành một dùng dung nham đỏ rực, nhanh chóng đem từng viên ma hạch thiêu rụi luyện hóa. 

Nếu như bây giờ có người từ bên ngoài nhìn vào sẽ thấy thiếu niên này được bao bọc bằng thứ ánh sáng lấp lánh như lân tinh mà thứ ánh sáng lấp lánh đó không ngừng bao che bảo hộ cho hắn. 

Ngoài luyện hóa ma hạch bên trong, thì linh khí thuần khiết xung quanh Trần Vũ ngày càng nồng đậm, không ngừng quây tròn ngưng tụ. 

Tu tiên chính là hấp nạp thiên địa linh khí chuyển hóa thành pháp lực tồn trữ tại đan điền, mà lần này hắn chính là lấy năng lượng từ ma hạch biến thành pháp lực để cho mình sử dụng. 

(*pháp lực = linh lực) 

Vừa hấp thu năng lượng từ ma hạch phát ra, hắn vừa không ngừng luyện theo tuần hoàng của đại chu thiên. 

Trần Vũ tu luyện là một loại công pháp rất đặc biệt, đem linh khí chuyển hóa thành pháp lực với hiệu cao nhất. 

Hỗn Độn Thiên Kinh quả nhiên danh bất hư truyền, lộ tuyến lưu chuyển linh lực rất tinh xảo tỉ mỉ, xem qua không phải tầm thường. 

Hai canh giờ sau, hắn thực hiện được hơn bốn mươi vòng đại chu thiên, nhớ lại trước kia mỗi khi thực hiện ba vòng đại chu thiên chỉ cần nửa canh giờ, mà bây giờ cùng một lượng thời gian như vậy hắn có thể thực hiện hơn mười vòng đại chu thiên. 

Tuy vậy kinh mạch được rèn luyện rất tốt đồng thời hiệu suất chuyển hóa linh khí cũng được đề cao! 

Ngày lại qua ngày, đảo mắt một cái mà đã qua hơn mười lăm ngày. 

Xung quanh hồ nước vẫn an tĩnh, lâu lâu có một ngọn gió nhẹ thổi qua mang theo một ít lá khô bay lung tung trong gió, làm tóc hắn cũng theo đó mà tung bay. 

Kỳ thật thời khắc này hắn đang trùng kích bình cảnh vào giai đoạn khẩn yếu. 

Có Hỗn Độn Thiên Kinh và lượng lớn ma hạch hỗ trợ, hiện tu vị của hắn chỉ cách nửa bước nữa là vào cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ. 

Linh lực trong cơ thể không ngừng tụ lại thành một khối cầu tại đan điền, linh lực mà Hỗn Độn Dung Lô tạo ra không ngừng bổ sung cho viên cầu. 

Khối cầu linh lực dưới sự bồi dưỡng của linh lực từ ma hạch, màu sắc càng ngày càng xanh đậm sau đó tự xoay tròn cực nhanh và phân giải ra một tia linh lực khiến nó nhỏ đi một chút. Đồng thời linh lực trong kinh mạch tiếp tục bổ sung vào, cứ như vậy một sợi linh lực tiến vào viên cầu sau khi được tế luyện được phân giải đi ra. 

Nói thì đơn giản nhưng để hoàn thành việc này rất gian nan, chỉ cần một chút bất cẩn khối cầu linh lực sẽ bị vỡ khiến cho việc trùng quan thất bại, song nếu có thể đem linh lực toàn thân tế luyện một lần thay đổi về chất thì sẽ tiến vào Trúc Cơ trung kỳ. 

Một tháng sau...

Trần Vũ tiến vào nhập định trong Khai Thiên Tháp đã được một tháng, theo từng vòng chu thiên, linh lực từ Hỗn Độn Dung Lô do ma hạch bị luyện hóa không ngừng tiến nhập vào trong thân thể, di chuyển mở rộng cùng cọ rửa cũng cố kinh mạch càng thêm vững chắc. 

Dù Trần Vũ không ngừng hấp thu linh lực, nhưng linh lực trong Hỗn Độn Dung Lô lại tuôn trào càng lúc càng nhiều, càng ngày càng nồng đậm mà lại không hề khô cạn đi vì số lượng ma hạch đổ vào là không nhỏ. 

Trong lúc Trần Vũ tu luyện thì mọi sinh vật có sự sống trong Khai Thiên Tháp dường như có linh tính, chúng đồng loạt trở mình thức tỉnh cùng lúc hưởng thụ một làn sóng linh khí mới do toàn thân Trần Vũ tản ra, hưởng thụ linh khí thuần khiết đang lan toả đến. 

Cành lá không ngừng dao động trong khi nhóm động vật lại đứng yên bất động như đang ở vào trạng thái nhập thần cùng tu luyện với chủ nhân Khai Thiên Tháp này vậy. 

Trần Vũ đang trong giai đoạn tu luyện quan trọng để chuẩn bị đột phá nên không biết những bất thường đang xảy ra cho động thực vật sống trong không gian của hắn. 

Hiện giờ Trần Vũ chỉ có một cảm giác đó chính là việc đan điền bị đè nén đến cực hạn, lại bị thứ gì đó trói buộc gần như bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung, lúc này Trần Vũ có một loại cảm giác muốn phá tan gông cùm xiềng xích đang trói buộc lấy hắn để thoát ra ngoài. 

Mà lúc này linh khí bị Trần Vũ hút lấy càng lúc càng nhanh. Từng vòng chu thiên không ngừng được vận chuyển đến cực hạn. 

Rắc..ầm... 

Vào lúc hắn những tưởng mình khả năng không còn chịu đựng được nữa thì gông cùm xiềng xích trói buộc kia hoàn toàn bị đánh tan. 

Một cổ linh lực nồng đậm không ngừng cuồng cuộng như dòng thác lũ, lúc này không còn bị trói buộc nữa mà đồng loạt lao ra khắp kinh mạch, linh lực thuần khiết chảy đến đâu Trần Vũ có cảm giác như được tắm mát đến đó. 

Hắn có cảm giác như mình có thể nhìn thấy từng tia từng tia linh lực đang không ngừng chu du khắp nơi trong thân thể vậy, thật là kỳ diệu. 

Tuy nhiên đối với lần bế quan này vẫn chưa thể kết thúc! 

Trong Hỗn Độn Dung Lô vẫn còn lại một ít ma hạch cấp Tiên Thiên, hắn dùng nó để củng cố tu vi của mình. 

Trần Vũ không vì có một chút thành tựu mà tự mãn, ngược lại sau mỗi một lần thành công thì mục tiêu tiếp theo càng cao hơn. 

Tiếp tục vận chuyển Hỗn Độn Thiên Kinh đến cực hạn, hiện tại Trần Vũ có cảm giác hắn hấp thu linh linh tựa hồ nhanh gắp đôi so với trước khi hắn đột phá Trúc Cơ trung kỳ. 

Có lẽ do trải qua quá trình đột phá kinh mạch được cọ rửa cùng mở rộng nên việc hấp thu linh khí có vẻ nhanh chóng hơn và dễ dàng hơn đi. 

Việc này làm Trần Vũ nhất thời vui mừng. Cảm giác bây giờ hắn vận hành chu thiên nhanh hơn trước kia rất nhiều, mà linh khí tiến nhập vào cơ thể hắn cũng tăng lên gắp đôi, mà việc này trước đây khi tu luyến đúng là chưa từng xảy ra a. 

Lúc này việc vận dụng Hỗn Độn Thiên Kinh ngày càng thuần thục, cảm giác linh lực không ngừng gia tăng từng ngày. 

Lại trải qua thêm một tháng tiếp theo, hắn cứ tiếp tục tu luyện mà không biết trời trăng gì, hiện tại trên đầu hắn cũng có vài con chim leo lên làm tổ, nhưng mà cũng không có đả động gì tới quá trình tu luyện của hắn. 

Lúc này, Trần Vũ thành công củng cố Trúc Cơ trung kỳ! 

- --------------- 

Câu hỏi của "仙贵 " "Tiên Quý": Tại sao tác giả không miêu tả thêm tình cảm của Cơ Như Thiên Lung (Cơ Nguyệt) với Trần Vũ đi! 

Trả lời đọc giả: Người tu Tiên chính là lấy đạo nhập vi, tình cảm trong đó chỉ là một phần mà thôi! Nàng nói ít nhưng làm nhiều, như mấy hành động nhỏ nhặt như lao mặt cho hắn vậy. Nhưng mà hai người này không phải là mới vừa gặp liền yêu nhau xàm như vậy, mà chuyện này đã diễn ra từ nhiều kiếp trước, đọc hết truyện sẽ rõ, khi đó sẽ biết tại sao lúc đầu họ gặp nhau liền yêu. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.