Lâm Vũ Thiên Hạ

Chương 293: Lưu Vân Tông Nghi Ngờ




Trần Long đăng tin tuyển người thì chỉ trong một ngày đã có hơn 20 người xin ứng tuyển vào bên trong, bất quá hắn cũng chỉ thu đúng 20 người.

Mấy người đó tổng kết sổ sách còn Trần Long thì chỉ cần dò xét lại một chút, nếu có gì cần sửa đổi thì hắn sẽ tự tay chỉnh sửa.

...

Trong ba ngày liên tục, sau khi Đổng Thanh Phong cho người gửi thư lên cho Lưu Vân Tông thì, hai ngày sau Trần gia và Vương gia cũng gửi thư lên, chuyện này làm cho đám người cấp cao của tông môn này có chút nghi ngờ.

- Ta thấy có chuyện gì đó không đúng cho lắm, nhưng bất quá ta cũng không có chứng cứ rõ ràng!

Đã sống nhiều năm như vậy, làm sao Ngưu trưởng lão không có chút nghi ngờ cho được, tuy chuyện gia tộc không có người đi vào tông môn thì cũng không có chuyện gì lạ.

Nhưng mà năm nay, ba nhà kia lại một lượt thông báo chuyện buồn tới cho tông môn bọn hắn, cái này mà không nghi ngờ thì hơi bị ngu à nha.

- Phải chăng là vì lần trước chúng ta không ra tay giúp bọn hắn, nên bọn hắn cũng không còn hảo ý muốn hợp tác cùng chúng ta?

Quách trưởng lão nhìn lên tông chủ, nghi vấn hỏi.

- Điều này không nằm ngoài dự đoán của chúng ta, bất quá, địa vị của một tông môn có thể cao hơn thành chủ của một thành nhỏ, chuyện này đơn nhiên là không bàn cải! Trước hết cứ cho người đi điều tra xem sao! Nếu như bọn hắn thật sự không còn muốn hợp tác cùng tông môn của ta thì cũng không sao, ta sẽ nâng một gia tộc khác lên cho bọn họ xem cái giá của sự ngu muội là như thế nào!

- Ta không tin bọn hắn không có muốn đan dược hay là vũ kỹ, công pháp của chúng ta!

Tông chủ ngồi phía trên cao nhàn nhạt nói, đối với hắn đã từng sống nhiều năm như vậy thì chuyện này đơn nhiên sẽ khó mà qua mắt được hắn.

- Mà ta còn nghe nói phóng thoáng rằng, Trần gia đang cho người xây dựng cái gì đó, nhìn chung quy mô nhỏ hơn tông môn chúng ta một chút! Nghe nói cái gì mà “Học Viện” nghe cứ như xây dựng tông môn ấy! Mà một số đệ tử đi thu thập thông tin thì không thể tới gần được, nếu không liền bị một đám người mạo hiểm đoàn đá ra bên ngoài!

- Hơn hết, còn nghe nói có một lão nhân bất khả trắc nào đó đang giao ba loại đan dược đặc biệt cho bọn họ đấu giá, nhìn chung thì ba loại đan dược đó còn tốt hơn nhiều lần so với đan dược mà chúng ta đang có, thậm chí còn được người của Luyện Đan Các đánh giá cao!

Thanh Vân trưởng lão nhàn nhạt nói ra mấy sự tình mà đệ tử bên ngoài của lão thu thập được, mà theo như lão nói thì nghi vấn càng ngày càng cao.

- Hừ, chỉ là mấy gia tộc nho nhỏ mà cũng muốn mở tông môn như chúng ta sao? Đúng là biết kể chuyện cười mà! Muốn xây dựng một tông môn thì phải cần tài lực thật lớn, hơn hết chính là công pháp, vũ kỹ và đan dược. Nếu không thì đừng có mơ tới chuyện xây dựng, cho dù xây xong thì cũng chẳng có ai vào đâu, ha ha ha!

Quách trưởng lão nghe vậy thì không khỏi cười lớn, chuyện này kể ra không khác nào là đang kể chuyện cười cho người khác nghe hay sao? Nếu mà xây dựng tông môn đơn giản như thế thì chắc gia tộc nào cũng tự mình mở một cái để chơi hay sao?

Đúng là chuyện nực cười!

- Chưa hết, hiện tại trong Nam Lĩnh Thành thì có thêm một thế lực mới nổi lên, đó chính là Ẩn Thế mạo hiểm đoàn, người cầm đầu tên là Trần Long. Người của chúng ta điều tra được bọn hắn chính là từ U Minh Trấn dời tới đây, cũng không có quan hệ gì với Trần gia, với lại thực lực của chúng hiện tại có thể xem là ngang hàng với tam đại gia tộc chứ không phải thường!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

- Mà ta còn nghe đệ tử kể rằng chính bọn hắn là người đã xóa sổ mấy mạo hiểm đoàn kia trong U Minh Trấn! Mà bọn hắn cứ theo cái đà này thì sớm muộn gì cũng sẽ có ngày ngồi ngang hàng với chúng ta!

- Nhưng mà, hiện tại một lượng lớn linh dược mà chúng ta thu mua chính là do bọn hắn cung cấp. Ta tiến hành giao dịch với hắn thì cũng có đánh giá sơ như thế này, nhìn thái độ thì tên Trần Long đó khá hài hòa chứ không có cọc cằng như mấy tên khác, cũng không có ý định gì gọi là thù địch với chúng ta, nếu như có thể hợp tác cùng bọn chúng xem như thế lực chúng ta sẽ được mở rộng thêm!

Ngưu trưởng lão thấy vậy thì bồi thêm mấy tin tức khác, tuy không có đi vào trọng điểm ba nhà kia nhưng mà cũng khá quan trọng đến tông môn của bọn hắn.

- Chuyện của ba nhà kia còn nhiều nghi vấn, tốt nhất cũng không nên kinh thường, cứ cho người điều tra xem sao? Còn cái Ẩn Thế mạo hiểm đoàn gì đó thì trước mắt cứ tiến hành giao dịch như bình thường, nếu như có cơ hội “chính đáng” thì chúng ta không ngại mà thu luôn bọn hắn vào tay!

Tông chủ nghe mấy vị trưởng lão phía dưới bàn luận thì phất tay cười lạnh nhàn nhạt đáp, chuyện ba nhà kia thì hắn quyết tâm phải làm cho rõ mới được, ba nhà này cỡ này hành sự quả thật có chút tà môn rồi.

Còn chuyện mạo hiểm đoàn kia thì chờ thời cơ “chính đáng” thôi, nếu không ngang nhiên đi chiếm thì sẽ làm cho nhân tâm người khác nghi ngờ, mà trở nên bất ổn, hơn hết chính là Đổng Thanh Phong sẽ báo cáo lên trên thì lại có chuyện rắc rối.

...

Bây giờ chúng ta hãy quay trở lại Ma Vực!

Hiện tại Trần Vũ và Tiểu Vũ đã lạc trôi trong này hơn ba mươi ngày rồi, bọn hắn vừa đi tu luyện vừa đi tìm kiếm Tử Vạn Hoa, ở trong đây đã lâu như vậy nhưng mà hắn cũng chả thấy mình có thay đổi gì, ma khí và âm sát khí thì cứ nhập vào hắn.

Nhưng cũng liền nhanh chóng bị luyện hóa chuyển thành linh lực tinh nhuần cho hắn sử dụng, tóm lại là nhập bao nhiêu ta luyện hóa bấy nhiêu! Mà hôm nay đã trải qua mười ngày kể từ ngày hắn tìm được Huyền Linh Quả.

- Ta cảm thấy mình chỉ còn cách một màng ngăn mỏng nữa là sẽ đột phá!

Hai người cùng nhìn nhau và nói cùng một câu, Trần Vũ nhìn Tiểu Vũ lắc đầu cười cười, ngay cả đột phá mà cũng có thể song song như vậy, hắn cũng không biết nên nói như thế nào.

- Chúng ta cùng tiến vào trong tháp đi cho an toàn, bên ngoài có nhiều yêu ma làm phiền sẽ không tốt!

Trần Vũ nói xong liền thu Tiểu Vũ vào trong Khai Thiên Tháp, sau đó cũng nhanh chóng tiến vào bên trong.

Bọn hắn lại địa điểm tu luyện lúc trước, đây là một cái hồ nước có tảng đá nằm ở chính giữa.

- Ngươi tu luyện ở đây đi, ta sẽ chạy đi tìm một nơi thật xa để cả hai không bị ảnh hưởng!

Tiểu Vũ nhìn sang Trần Vũ nhàn nhạt nói. Nếu như mà đột phá cùng một lúc mà ngồi gần nhau thì sẽ đả kích đến đối phương, như vậy thì sẽ làm một trong hai người bị thương thậm chí là cả hai sẽ bị nội thương.

Điều này là cấm kỵ trong quá trình đột phá, nhất định là không được để cho ai làm phiền, nếu không hậu quả nhận lấy sẽ thê thảm lắm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.